Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Cô còn chưa hiểu chuyện gì, đã bị Song Thiên Lãnh ép vào vách tường gần đó, môi cũng nhanh chóng bị hắn khóa lại.
Song Thiên Lãnh tách hàm răng của Minh Nhạc Y ra làm chủ bên trong, không ngừng điên đảo chiếm hữu.
" Song Thiên Lãnh, tên cầm thú mau buông tôi ra..... anh bị điên sao? "
Minh Nhạc Y dùng sức đẩy mạnh hắn ra.
" Đúng, tôi điên đấy..... Minh Nhạc Y cô không nghe lời tôi nói ra gì sao? tại sao năm lần bảy lượt ngồi trên xe của hắn lại còn cười đùa...... hay cô thiếu thốn đàn ông? "
Nhớ đến hình ảnh chiều hôm đó Minh Nhạc Y để cho Hàn Phong ôm lấy không một chút phản kháng khiến lửa giận của hắn bùng lên nắm chặt tay cô.
" Sao? liên quan đến anh? tôi ôm ai là quyền của tôi, buông tay ra đi anh khiến tôi phát tởm "
Đối với hắn Minh Nhạc Y từ lâu đã không còn tình yêu, chỉ có sự chán ghét.
" Cô! Minh Nhạc Y...đừng chọc tôi "- hắn siết chặt tay cô, trợn mắt nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống.
" Tôi chọc anh? tôi nào có gan như vậy..... Lãnh tiên sinh..... xin ngài từ bi đại lượng buông tôi ra"
" Trước mặt tôi cô dám dụ dỗ đàn ông khác?...... đừng quên cô là vợ của tôi "
" Thì sao? "-cô tức giận
" cho dù tôi có leo lên giường đàn ông khác cũng không liên quan tới anh "
" Vợ? Hừ..... anh nên nhớ đó chỉ trên giấy tờ mà thôi..... đừng bao giờ nói về nó nữa "
" Cô "
" Một lần nữa..... tôi nói anh buông tay tôi ra "- Minh Nhạc Y ngước mặt nhìn hắn cho đến khi thả tay cô ra.
Bước vào phòng..... Minh Nhạc Y để người ngã tự do xuống nệm, đôi mắt ướt nhòe..... ngắm nhìn trần nhà trắng xoá cho đến khi chìm vào giấc ngủ.
~~~~~~~~~~~★★★~~~~~~~~~~~
Sáng.... 7:45
" Minh Nhạc Y.... bây giờ là 7 giờ 45 phút..... dậy mau.... nếu không sẽ trễ giờ làm..... Minh Nhạc Y.... "- tiếng chuông báo thức không ngừng vang lên cứ lập đi lập lại.
Minh Nhạc Y nữa tỉnh nữa mê cầm điện thoại lên nhìn.... -.-
1 giây
2 giây
" Thôi xong rồi sắp trễ làm rồi.... phải mau lên nếu không sẽ bị trừ lương mất "- cô bật dậy, chạy vọt vào nhà tắm....
" Bịch..... bịch....."- tiếng bước chân chạy xuống cầu thang
" Cô chủ, dậy rồi à..... qua ăn sáng đi" - vợ ông quản gia thấy Minh Nhạc Y chạy xuống thì hỏi.
" Không cần.... tôi có việc đi trước đây "- Minh Nhạc Y vội vã mang giày vào
" nhưng.... cô chủ cô đi đâu vậy...côô~..... "- không đợi bà quản gia nói hết cô chạy một mạch ra cửa.
Hai mươi phút sau cô có mặt ở công ty, từ xa đã nhìn thấy cửa thang máy sắp khép lại cô lội vàng hét toáng lên.
" Đợi một chút..... đợi một chút "
Cửa thang máy đang khép lại bỗng mở ra
" Cảm...."- Minh Nhạc Y vội vã lao vào trong, vừa nhìn đã thấy ngay sếp cô không ai khác ngoài Hàn Phong.... một lúc sau cô mới thốt ra được từ " cảm ơn ".