Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đạn bắn ở cự ly gần, đừng nói là áo chống đạn, ngay cả một bức tường cũng có thể bắn xuyên qua.
Chính vì vậy với đạn bắn ở cự ly gần, áo chống đạn chính là thùng rỗng kêu to.
Lisa chưa bao giờ dùng áo chống đạn.
Đối với cô mà nói, con đường sinh tử được quyết định bởi kỹ thuật bắn súng của ai chuẩn hơn, ổn hơn, nhanh hơn.
…
Người do Cung Thiếu Ảnh phái đến có hay không sẽ thật sự nổ súng bắn Tiểu Dịch Thần.
Xưa nay Cung Thiếu Ảnh rất lãnh khốc, là hổ dữ không ăn thịt con. Dù thế nào cũng không nổ súng đối với cháu ngoại của mình chứ?
Lisa đưa cho Tiểu Dịch Thần một bộ kính bảo vệ mắt, nói với cậu: “Đội vào này!”
“Tại sao?”
Lisa nói: “Phòng ngừa Thiểm Quang Đạn.”
Tiểu Dịch Thần đội Hộ Mục Kính xong, Lisa liền nói với cậu: “Chúng ta đi!”
Tiểu Dịch Thần gật gật đầu.
Đi theo sau Lisa, Tiểu Dịch Thần cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Cậu ở Đặc Huấn Doanh đã gặp rất nhiều hán tử rắn rỏi thiết huyết nhưng chưa từng gặp qua một cô gái nhỏ nhắn mà quả cảm như Lisa vậy.
Quả thực…
Cứng rắn.
Tiểu Dịch Thần không kiềm được lộ ra ánh mắt súng bái, cậu nghiễm nhiên trở thành một em trai nhỏ.
Lisa quát: “Sao lại thất thần như thế?”
Cô ôm khẩu AK47 đi tới cửa cửa, nâng cao chân lên, một cước đá văng đại môn, mở rộng hai cánh cửa ra. Cô tùy tiện ném ra một viên Thiểm Quang Đạn, chợt nghe một tiếng bụp, Thiểm Quang Đạn nổ phóng ra một quầng sáng trắng. Nhưng mà Lisa và Tiểu Dịch Thần đã đeo Hộ Mục Kính trước đó nên chỉ cảm giác sáng trắng một cái, sau đó khôi phục lại thị giác rất nhanh.
Lisa liếc mắt nhìn quanh, quả nhiên xung quanh cửa bị bao vây bởi lính đánh thuê trang bị võ trang hạng nặng. Khi Thiểm Quang Đạn nổ, tất cả mọi người bị ảnh hưởng thị lực đều ôm súng nằm xuống.
Lisa cười lạnh lùng, thản nhiên nói: “Chúng ta cộng sự nhiều năm như vậy, tôi cũng không muốn thương tổn mấy người. Hiện tại tôi muốn dẫn người rời đi, nếu như mấy người dám ngăn trở thì đừng có trách tôi không niệm tình cũ.”
“Lisa, chúng tôi nghe theo mệnh lệnh của Cung gia, chính là không thể để cho cô mang người đi.”
“Tôi mặc kệ!”
Mặt Lisa không chút thay đổi, cô nói: “Ai dám ngăn cản tôi, tôi sẽ nổ súng.”
Mọi người im lặng không nói. Chợt có người lên tiếng: “Lisa, hẳn là cô biết rõ chúng tôi. Mệnh lệnh của Cung gia chính là mệnh lệnh cao nhất! Mặc dù là lên núi đao, xuống biển lửa cũng không từ! Cho dù là chết thì chúng ta cũng phải thực hiện chức trách! Đây là sứ mệnh của chúng tôi.”
“Tốt cho một cái sứ mệnh!”
Lisa vừa lòng gật gật đầu, bóp cò súng. Cô nhắm ngay đùi của tên lính đánh thuê vừa nói chuyện, sau đó đùng một tiếng, súng nổ!
Viên đạn xuyên thấu qua đùi của hắn.
Người đàn ông rên lên một tiếng nhưng không có biểu hiện đau đớn quá nhiều.
Lisa quay đầu lại dặn dò Tiếu Dịch Thần: “Đuổi kịp tôi, tôi mang cậu ra ngoài!”
Tiểu Dịch Thần cũng không chấp nhận: “Địa phương này, mặc dù một mình tôi cũng có thể đi ra ngoài. Cô đừng lo lắng cho tôi, tự mình chiếu cố mình là được.”
Lisa không nói thêm gì, cô lập tức chạy đi theo hành lang dài.
Tiểu Dịch Thần nhìn thấy Lisa quẹo qua một góc tường, ngay sau đó từng tiếng “Đùng đùng đùng đùng…” chát chúa vang lên, có lẽ là âm thanh AK bắn phá làm cậu nao nao. Lập tức cậu vọt theo tới thì thấy Lisa vẫn bình yên vô sự, đồng thời đám lính đánh thuê ở góc tường đã bị đạn bắn bị thương.
Cậu kinh ngạc vô cùng, nhìn kỹ thì thấy Lisa cũng không gây thương tổn chỗ yếu hại, chỉ bắn trúng cánh tay của họ mà thôi.
Nói cho cùng thì Lisa vẫn là người có tình có nghĩa, vẫn nhớ đến tình cảm đồng nghiệp, không muốn đuổi tận giết tuyệt.
Bằng vào khả năng của cô thì hoàn toàn có thể mở một con đường máu.