Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nói xong, cô vỗ mạnh vai Tiểu Dịch Thần: "Nếu cậu mà tiết kiệm chút thì số thức ăn đó đã đủ dùng hai tháng. Tôi tính rồi, nếu mỗi ngày hai ta chỉ ăn bốn ổ bánh mì thật sự có thể kiên trì được hai tháng, nước thì không thành vấn đề."
"Mỗi ngày bốn ổ bánh mì hả?"
Tiểu Dịch Thần than khổ: "Cô muốn tôi chết đói sao?"
"Không còn cách nào khác, chỉ có thể vậy thôi, nếu đói thì uống nhiều nước chút là được."
Tiểu Dịch Thần ra vẻ cực kỳ đau khổ.
"Cậu trưng bộ mặt như đưa đám đó ra làm gì?"
Lisa nói tiếp: "Số thức ăn đó có thể duy trì được hai tháng đã tốt lắm rồi có biết không? Chúng ta đang chạy nạn chứ không phải đi du lịch! Cậu phải biết nặng nhẹ chứ."
"Lisa..."
Đột nhiên Tiểu Dịch Thần nhìn chằm chằm cô, đôi mắt lóe sáng.
Lisa cảnh giác ngã về sau, nheo mắt nói: "Chuyện gì?"
"Cô thay đổi rồi."
"... Thay đổi chỗ nào?"
Tiểu Dịch Thần nói: "Trước kia cô rất kiệm lời, hiện tại cô đã nói nhiều hơn trước rồi."
Lisa ngẩn ra, cô lúng túng quay đầu, không nói thêm gì nữa!
Lờ tịt cậu đi!
Tiểu Dịch Thần nói thầm trong bụng: "Tôi chỉ nói sự thật thôi mà!"
Trước kia Lisa giống như một khúc gỗ, dường như trừ Hữu Hữu ra, cô chưa từng để ý đến ai!
"Đúng rồi! Nhanh chóng liên lạc cho cậu của tôi, bảo cậu chuẩn bị giúp đỡ chúng ta!"
Tiểu Dịch Thần nói xong, cậu có hơi lúng túng: "Trên thuyền có thiết bị truyền tin chứ?"
"Có."
Lisa mở thiết bị, kết nối với vệ tinh vô tuyến của Cung Kiệt, hồi lâu sau vẫn không có ai nhận điện thoại.
Tiểu Dịch Thần nhíu mày: "Xảy ra chuyện gì vậy?"
"Có phải trục trặc gì không nhỉ?"
Lisa lẩm bẩm, cô mở của thiết bị, kiểm tra tín hiệu và đường truyền nhưng tất cả đều bình thường.
Có thể kết nối được, hơn nữa còn có thể truyền tin ra ngoài, vậy thì chứng minh không có vấn đề gì cả.
"Có thể là không mang điện thoại vệ tinh theo!"
Lisa nói với Tiểu Dịch Thần.
Cậu gật đầu: "Vậy giờ chúng ta làm sao?"
"Chúng ta cần thay phiên nhau lái du thuyền."
Lisa nói với cậu: "Cậu nghỉ ngơi trước đi, tôi lái đến tối, lúc đó cậu sẽ thay cho tôi!"
Tiểu Dịch Thần lập tức nói: "Tôi không mệt."
"Cậu đi nghỉ trước đi!"
Lisa nói như ra lệnh.
Cậu không thể không trở về khoang thuyền.
Bên trong chia làm sáu ngăn, hai căn là phòng ngủ, ghế salon, tủ rượu, TV và bàn uống trà...
Chim sẽ tuy nhỏ nhưng vẫn có ngủ tạng đầy đủ.
Chỉ có điều, chiếc du thuyền này không được xem là nhỏ, trị giá tận mấy trăm triệu một chiếc, mặc dù không to bằng chiếc Cung Kiệt đưa cậu nhưng cũng rất lớn.
Tiểu Dịch Thần nằm xuống giường, vô thức chìm vào giấc ngủ rất nhanh.
Nửa chừng, Lisa đi vào phòng ngủ thì thấy cậu vẫn đang ngủ say sưa, chắc hẳn là mấy ngày nay không được ngủ ngon.
Thấy cậu đạp chăn sang bên, cô chặc lưỡi và đi đến bên giường nhẹ nhàng đắp lại chăn cho cậu.
Vừa chuẩn bị đứng dậy, chợt Tiểu Dịch Thần giơ tay trong cơn mơ, nắm chặt cổ tay cô.
"Lisa..."
Cậu lặng lẽ kêu tên cô.
Lisa chỉ cảm thấy tay cậu rất nóng, muốn rút tay lại ngay lập tức nhưng cậu nắm rất chặt, cô có gắng gượng cũng không dằng ra được!
"Lisa..."