Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 32: Hai người bọn họ cuối cùng phải…
Người phụ nữ ngã trên mặt đất, bộ dáng vô cùng kiều diễm.
Cô được bọc trong một chiếc áo choàng tắm rất lớn Áo choàng tắm quấn chặt lấy cô, ngoại trừ khuôn mặt đó, một ngón chân cũng không lộ ra!
Vâng, không có một ngón!
Nhưng khuôn mặt xinh xắn của người phụ nữ nhỏ bé tái mét, đôi mắt ngấn nước, bên trong bọc kín, tức giận chất vấn: “Con chó của ai đây?”
“Bát Tử, nhìn qua trông có vẻ thích em lảm.Thật xin lỗi!” Lệ Hữu Tuấn liếc mắt về phía Bát Tử.
Bát Tử vẫn sững sờ tại chỗ, hình như đột nhiên sắp mở miệng.
Không những không nhảy lên người của Tô Kim Thư, mà ngược lại nhân lúc cô chuẩn bị đứng lên, lại bổ nhào về cô lân nữa.
Hơn nữa, còn ngày càng táo tợn nhằm vào áo choàng của cô, ra sức cần xé.
Tô Kim Thư không sợ chó, nhưng nhìn bộ dạng này của Bát Tử, thật sự không có biện pháp bình tĩnh được: “Lệ Hữu Tuấn, anh kéo nó đi ra cho tôi Bát Tử cần chặt áo choàng tắm, kéo qua trái kéo qua phải.
Nhưng chất lượng áo choàng tắm quá tốt, Tô Kim Thư túm quá chặt, suýt nữa lật nhào Tô Kim Thư mấy lần, áo choàng tắm cũng không thể kéo xuống dưới.
“0a?
Bát Tử thất vọng nhìn lại chủ nhân của mình.
“Khụ”
Lệ Hữu Tuấn nhanh chóng nhìn đi chỗ khác, tiến lên túm lấy cổ của nó: “Còn loạn?
Có phải mày cho rằng tao không dám chấn chỉnh mày?”
Bát Tử lúc này mới nhả ra.
Dưới ánh mắt nghi ngờ của Tô Kim Thư, nó bị Lệ Hữu Tuấn túm cổ kéo ra ngoài.
Tô Kim Thư vẫn chưa hoàn hồn liền vội vàng tắm rửa và thay quần áo.
Mười phút sau.
Người quản lý của biệt thự xuất hiện và liên tục gửi lời xin lỗi đến Tô Kim Thư: “Cô Tô, tôi thực sự xin lỗi. Có thể do chất lượng kính của chúng tôi lần này không tốt nên đã gây ra sự hiểu lầm và sợ hãi cho cô. Hay là như vậy lần sau chúng tôi tặng cho cô trải nghiệm miễn phí ở Ngôi nhà tình yêu, cô có thể đưa người yêu của mình đến đây qua đêm… “
Mặt Tô Kim Thư đầy khó hiểu, thậm chí không thể nói bất kỳ lời phản bác nào.
Ai muốn tặng cho tôi trải nghiệm?
Cho dù là thật sự muốn tặng, thì bản thân cũng phải có người yêu mới được chứ?
Đây là hình thức bồi thường gì vậy?
“Cô Tô, nếu cô không có ý kiến gì thì mọi chuyện đã ổn thỏa rồi phải không?” Quản lý trực tiếp đưa vào tay Tô Kim Thư một phiếu dùng thử miễn phí.
Tô Kim Thư định từ chối, Tô Bích Xuân cùng đoàn người ăn cơm xong đã quay lại *Có chuyện gì vậy?”
Để tránh những hiểu lầm không đáng có, Tô Kim Thư chỉ đơn giản nhận phiếu: “A, không sao. Các người ăn xong rồi, nên chuẩn bị sớm đi, tôi… trước tiên tôi sẽ đi kiểm tra thiết bị”
Nói xong lời này, chân cô nhanh như chớp chạy xuống tầng hầm.
Khi chỉ còn lại Lệ Hữu Tuấn và người quản lý bên ngoài biệt thự.
“Cậu cả Lệ, tôi thật xin lỗi. Chúng tôi thực sự không ngờ tới sẽ có chuyện ngoài ý muốn xảy ra như vậy, lúc trang trí, đều dùng những vật liệu tốt nhất… Nếu làm phiền đến bạn của anh, chúng tôi cảm thấy rất xin lỗi… “
Người quản lý đổ mồ hôi lạnh Theo như hiểu biết, tập đoàn họ Lệ là cổ đông lớn nhất của Ngôi nhà tình yêu.
Nói trắng ra, Lệ Hữu Tuấn thực sự là sếp lớn chân chính của bọn họ.
Sếp lớn cuối cùng cũng tới thăm mà không báo trước, thế nhưng không ngờ lại gặp phải chuyện như thế này, Anh ta e rằng sẽ không thể giữ được công việc này!
*Ai chịu trách nhiệm phụ trách về mấy chiếc áo choàng tắm ở đây?”
Sau một hồi im lặng, Lệ Hữu Tuấn đột nhiên ném ra một câu như vậy.
Quản lý sửng sốt: “Hả?”
Lệ Hữu Tuấn không hờn giận cau mày: “Chất lượng không tốt”
“A? Nhưng chúng ta đều phù hợp với tiêu chuẩn tám sao, dù là chất liệu hay là…”
“Tiền của cậu chủ các anh rất dễ kiếm sao?”
“..” Người quản lý ngẩn ngư: ng thu giảm chỉ tiêu. Thay tất cả áo choàng tắm cho tôi bằng những chiếc khăn tắm ngắn có thể dễ dàng xé toạc”
“. Vâng”
Người quản lý đi trước, Bát Tử ở phía sau vẫy vẫy đuôi chạy tới, nằm trên đầu gối của Lệ Hữu Tuấn, biểu cảm trên khuôn mặt: Cha, không phải lúc nấy vẫn chưa đủ thô bạo sao?
Lệ Hữu Tuấn ghét bỏ liếc nó một cái, giật mạnh cổ áo ném nó ra ngoài: “Đồ vô dụng, cút rat”
Bát Tử: “?22”
Cho đến khi Lệ Hữu Tuấn xoay người bước vào phòng trong bóng.
người nhanh nhẹn đi ra ngoài một cách thận trọng.
Đó là Tô Bích Xuân.
Vừa rồi khi nhìn thấy mái tóc ướt đẫm và bộ dạng có chút chột dạ của Tô Kim Thư, cô ta cảm thấy có gì đó không ổn Vì vậy, cô ta giả vờ bỏ đi, thực chất là trốn trong bóng tối và nghe trộm.
Vừa nấy nghe được, quả nhiên thật sự có gì đó không đúng: Hóa ra hai người cãi nhau là cố tình cho cô ta xem.
Tô Kim Thư lúc này mới trở về tắm rửa, không phải là mượn cơ hội dụ dỗ Lệ Hữu Tuấn sao?
Con chó cái này!
Sắc mặt Tô Bích Xuân tái xanh. Cô ta cúi đầu nhìn lọ thuốc màu trắng trong tay, trong mắt hiện lên một tia quỷ quyệt: Vốn dĩ là muốn tiến hành theo kế hoạch, nhưng các người lại ép tôi Vậy thì đừng trách tôi dùng những thủ đoạn đặc biệt!
* Tầng hầm.
Để tạo ra bầu không khí huyền bí, đánh vào tâm lý thích rình mò của mọi người, Ngôi nhà tình yêu đã cố tình sảp đặt một địa điểm vui chơi dưới tầng hầm.
Ánh sáng mờ ảo, hương thơm phảng phất Và… mọi thứ bạn cần, giường nước, v.v.
Chỉ có điều bạn không nghĩ ra, không có gì họ không làm được.
Tô Kim Thư vừa đi vừa thốt lên: “Ngôi nhà Tình Yêu quả nhiên là danh bất hư truyền!”
Sau khi cô vừa gỡ xong tất cả thiết bị, trợ lý đã dẫn Tô Bích Xuân đi cùng Tô Bích Xuân đang mặc một bộ đồ ngủ bằng lụa với vẻ mặt say sưa và ngượng ngùng, như thể cô ta đang mong chờ điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Lệ Hữu Tuấn cởi bỏ bộ đồ tây trang và mặc một bộ đồ ở nhà Cả người vẫn toát ra hơi thở cấm dục.
Vừa rồi còn tưởng rằng mình đã dựng đủ tỉnh thần ở đây, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt gợn sóng xuân tâm của Tô Bích Xuân, nghĩ đến sau này hai người bọn họ sẽ ở đây điên cuồng như thế nào, trong lòng Tô Kim Thư dường như cũng có một tảng đá lớn.
Chắc là do cô tranh cãi với Lệ Hữu Tuấn, hay vì Lệ Hữu Tuấn là cha trên danh nghĩa của hai đứa trẻ Tô Duy Hưng và Tô Mỹ Chi, cho nên cô mới cảm thấy trong lòng bực bội.
Khi buổi trị liệu tối nay thành công kết thúc, ngày mai cô sẽ ly hôn với Lệ Hữu Tuấn!
“Tất cả các thiết bị đã được thử xong, chuẩn bị bắt đầu”
Ngữ khí của Tô Kim Thư bình thản sắp xếp.
Lặp lại mọi trình tự của Tô Bích Xuân và Lệ Hữu Tuấn một lần nữa: “Tôi tin rằng chỉ cần hai người làm theo như tôi đã nói, sẽ không có bất kỳ vấn đề gì”
Tô Bích Xuân ngượng ngùng cười.
Lệ Hữu Tuấn đột nhiên nhìn về phía cô với giọng điệu như có ý khác: “Bác sĩ Tô, cô có chắc chẳn không, tôi làm theo lời cô nói, sẽ không có vấn đề gì?”
Trái tim Tô Kim Thư run lên. Đôi mắt anh vô cùng sắc bén, như thể anh có thể nhìn thấu lòng của cô.
Tô Kim Thư có chút mất tự nhiên: “Đương nhiên là không có vấn đề”
Tô Bích Xuân vội vàng trách móc: “Cô ấy đã nói không có vấn đề, vậy khẳng định là không có vấn đề”
“Hừ!” Lệ Hữu Tuấn hừ lạnh mộ.
Đừng hối hận. Nói xong, anh một tay đút túi, thờ ơ xoay người đi về phía tầng hầm.
Tô Bích Xuân hưng phấn đi theo, tiện tay đóng cửa lại.