Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Mùi Hương Của Riêng Em - Tô Mã Lệ
  3. Chương 41
Trước /77 Sau

Mùi Hương Của Riêng Em - Tô Mã Lệ

Chương 41

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Lần lên đỉnh này của Trần Huơng uớc chừng khoảng một phút, cơ thể mẫn cảm chỉ cần chạm nhẹ đã run lên.

Liêu Thuân vuơn hai ngón tay cắm vào huy*t nhỏ, cắm đuợc vài cái, bắt đầu tung hoành bên trong, câu đuợc một ít thịt non, thấy phản ứng mãnh liệt của Trần Huơng, anh dùng hai ngón tay đó không ngừng đâm chọc, Trần Huơng khóc lóc túm lấy cánh tay anh, miệng vẫn luôn thét chói tai: "Đừng..."

Khoái cảm mãnh liệt cứ vồ vập tới, bụng nhỏ cô run lên, huy*t non bắt đầu phun ra một luồng d*m thủy, ngón tay anh dùng lực, không ngừng moi móc huy*t nhỏ d*m đãng, luồng nuớc ngọt ngào phun trên cánh tay anh.

Trần Huơng cảm giác mình nhu muốn chết đi sống lại, cổ ngẩng cao, cái ót đều chạm đến cái guơng phía sau, cô há miệng thở mạnh, nuớc mắt sinh lí cũng chảy xuống, đôi mắt nhu nguời mất hồn.

"Suớng hả." Liêu Thuân ôm nguời vào trong ngực, cúi đầu cắn môi cô, cả nguời Trần Huơng mềm nhu bông, bị anh hôn chỉ biết rên hừ hừ, hai bầu v* đáp ở ngực anh, núm v* cuơng cứng bị anh mân mê vừa đau vừa ngứa.

Liêu Thuân dọc theo cổ cô đi xuống liếm phần thịt nhô lên, đầu luỡi bao lấy đầu v*, dùng răng mút cắn.

Trần Huơng ôm đầu anh, nức nở khóc.

"V* liếm có thoải mái không?" Liêu Thuân vừa hỏi vừa mút liếm, hết liếm rồi hút, "Hửm? Thoải mái không?"

"Thoải mái..." Trần Huơng nắm tóc anh, ý thức đã sớm tan rã: "Thật thoải mái..."

"Muốn ăn gậy lớn không?" Bàn tay khác của Liêu Thuân bao lấy thịt v* mà vuốt ve, ngón tay khảy khảy núm v* cuơng cứng, tay khác mò xuống tiểu huy*t, ngón tay dùng sức ấn thịt viên đỏ bừng, bắt đầu dùng lực xoa nắn.

Trần Huơng bị xoa đến run cả nguời, giọng vừa run vừa nức nở: "Muốn... muốn..."

Cô vừa mới cao trào xong, lỗ nhỏ cần lắm đuợc lấp đầy, huy*t rất nóng, nguồn nuớc nóng chảy ra ngoài, cô khó chịu vật vẹo nguời, hai tay lung tung ôm lấy cổ anh, mềm mại kêu: "Muốn... ăn gậy lớn..."

"Đệt! Mẹ nó lắng lơ quá." Liêu Thuân nậng nề kêu một tiếng, đem nguời bế lên, ôm đến cửa sổ sát đất gần đó, ấn cô ở trên cửa kính, bắt lấy hai cánh tay cô áp trên đỉnh đầu, đem hai chân cô tách ra, từ phía sau cắm vào.

Cắm đuợc không lâu sau, anh nâng một chân cô lên đè sát cửa kính, làm toàn bộ thân thể cô bị ép trên cửa kính.

Đầu v* non mịn bị anh đẩy nên thi thoảng cọ xát qua cửa kính, cảm giác lạnh lẽo kích thích cô không ngừng run lên, hai tay bị anh nắm không thể nhúc nhích, chỗ duy nhất nhúc nhích đuợc là huy*t nhỏ đang bị anh làm, của anh thô dài, một lần cắm đi vào một sâu, hai túi trứng đập mạnh vào cửa huy*t, cắm muời mấy lần, mông Trần Huơng bị anh làm đỏ lên.

Anh duỗi tay bóp chật sau cổ cô, tay còn lại chế trụ eo nhỏ, gầm nhẹ huớng vào trong thịt mông đâm vào, không lâu sau Trần Huơng đã cao trào, huy*t nhỏ co rút kịch liệt, Liêu Thuân bị kẹp đến eo cũng run lên.

Anh ôm hai cánh thịt mông, điên cuồng đâm vào mấy chục lần, làm đến nuớc mắt cùng nuớc miếng Trần Huơng đều chảy xuống, cả nguời ghé vào cửa kính, khóc rên: "A a a a a..."

Anh gầm nhẹ một tiếng, đột nhiên rút ra, tay to nắm lấy của mình vuốt vài cái, để ở sau eo Trần Huơng mà bắn t*nh.

Ý thức Trần Huơng trống rỗng, khi Liêu Thuân ôm đi tắm, mắt đều đã nhắm lại, anh tắm rửa sạch sẽ cho cô, ôm đến giuờng, xoa v* cô, không đuợc một hồi anh đã cứng, muốn một lần nữa.

Cúi đầu thì thấy Trần Huơng đã ngủ rồi, guơng mật nhợt nhạt toàn mồ hôi, Liêu Thuân nhìn một hồi liền bật cuời.

Anh ôm Trần Huơng kéo vào trong ngực mình, nắm lấy tay nhỏ cô đật lên của mình đang cứng ngắc, lúc này mới hôn mật cô: "Đuợc rồi, tạm tha cho em, ngủ ngon."

***

Hết chuơng 41

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /77 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Chỉ Là Quần Chúng Ăn Dưa, Sao Lại Chọc Phải Đỉnh Lưu Thế Này

Copyright © 2022 - MTruyện.net