Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lòng yêu thích Ngô Hiện Yêu, dù ý thức được, nhưng Lê Khả không có ý định kìm nén.
Và với Ngô Hiện Yêu, cậu biết cậu chỉ là bạn học.
Một khi phát hiện tấm chân tình này, cô sẽ trốn tránh ngay.
Quan hệ giữa Ngô Hiện Yêu và Lê Khả ngày một khăng khít, nhất là từ sau khi cô được Lê Khả giúp đỡ việc học tập. Ngồi cùng bàn với học bá quả thật là thiên đường, Ngô Hiện Yêu nghĩ.
Đã thế, người bạn này không chỉ học tập xuất sắc mà tính tình còn tốt. Do đó, Ngô Hiện Yêu quyết định cho Lê Khả vào vòng bạn bè tốt trong lớp.
Ngoài mình ra, Ngô Hiện Yêu để ý hình như Lê Khả không có bạn bè. Vì thế, giờ cơm trưa, cô bèn nhiệt tình giúp học bá vốn cô lập hòa nhập hơn.
Tan tiết, cô hưng phấn lôi Lê Khả đến nhà ăn. Thấy sự xuất hiện của Lê Khả, bọn Giang Hà đều trố mắt.
Vốn tưởng được ăn cơm riêng tư với Ngô Hiện Yêu, ai dè còn có Giang Hà, mặt mày Lê Khả tức khắc tối tăm, nhưng cũng chỉ trong chốc lát, cậu lại khôi phục nét mặt lạnh lùng, một đôi mắt vô cảm nhìn mọi người, ngoại trừ Ngô Hiện Yêu.
Chán ghét Giang Hà là thế, nhưng nếu đối đầu trực diện, ở thời điểm hiện tại, cậu không phải đối thủ.
Dù khó chịu, nhưng Lê Khả cố gắng dằn xuống, tham gia đều đặn buổi ăn cơm trưa tập thể, thủy chung lạnh nhạt.
Thời gian dần trôi, không chỉ bọn Giang Hà nhận ra sự thân thiết giữa Lê Khả và Ngô Hiện Yêu, các bạn học khác trong lớp cũng thấy cậu và Ngô Hiện Yêu một tấc không rời.
Thế nên, đội quân hùng hậu ái mộ Lê Khả dần trở nên bất mãn. Lê Khả là tài sản chung, sao có thể bị chiếm làm của riêng.
Gây sự với Ngô Hiện Yêu đầu tiên là Bạch Vi Vi, ủy viên văn nghệ của lớp.
Mỗi tiết tự học buổi tối, Ngô Hiện Yêu sẽ hỏi Lê Khả cách giải đề toán. Ngồi đối diện xéo bọn họ, Bạch Vi Vi quay đầu, giọng điệu châm chích: "Ngô Hiện Yêu, cậu có thể đừng làm phiền Lê Khả nữa được không. Không phải cậu bị ở lại lớp à, học qua một lần rồi còn không biết làm sao." Dứt lời, cô nàng còn vứt kèm một ánh nhìn khinh thường.
Nghe những lời chói tai của Bạch Vi Vi, Lê Khả lập tức nhíu mày, toan đáp trả rằng do chính mình muốn dạy Ngô Hiện Yêu và chuyện này không đến lượt cô ta nhúng tay, nhưng còn chưa kịp nói, Ngô Hiện Yêu đã tự mình xử lý.
Từ lâu, Ngô Hiện Yêu đã phát hiện nữ sinh trong lớp, hoặc nhiều hoặc ít, bắt đầu xa lánh cô. Một đám nhóc, cô không ngốc, hiển nhiên biết Lê Khả là nguyên nhân. Nhưng cô không có ý định nhún nhường. Cô làm chuyện xấu gì à? Không phải chính miệng Lê Khả đồng ý cho cô hỏi bài đó sao? Các cô quản được à? Âm thầm tránh xa loại hành vi ấu trĩ và bầy đàn, cô không buồn đếm xỉa, bởi vốn dĩ, đồng bọn của cô tụ tập hết bên cao nhị.
"Liên quan đến cô không, cô là mẹ của Lê Khả hay là người phát ngôn của cậu ấy?" Ngô Hiện Yêu tủm tỉm phản bác: "Nhân vật chính còn chưa chê tôi phiền, cô ở đó lại bô bô cái miệng rồi."
Bị nghẹn họng, Bạch Vi Vi trừng trộ hai mắt, tức lồng lộn: "Cậu! Cậu còn dám nói! Bị lưu ban mà còn tự học không được, ngày nào cũng phải hỏi người khác. Cậu đang lợi dụng lòng tốt của Lê Khả chứ còn gì."
Thấy cô nàng tức tối, Ngô Hiện Yêu càng hả dạ: "À ha, nói mới nhớ, làm như mấy người hỏi Lê Khả, cậu ấy chịu trả lời vậy." Nói đến đây, cô quay đầu nhìn Lê Khả, cười hí hửng: "Cậu chê tớ phiền ư?"
Gương mặt tươi tắn của cô gần trong gang tấc, lỗ tai Lê Khả đỏ ửng tức thì. Đợi trái tim lỗi nhịp bình thường trở lại, cậu lên tiếng bênh vực: "Nào có, là tớ một hai muốn giảng bài cho cậu."
Nói rồi, cậu lãnh đạm nhìn Bạch Vi Vi, cất tiếng: "Mong cô không cần lo chuyện bao đồng, tụi tôi không cảm kích." Êm xuôi mọi chuyện, cậu lại tiếp tục hí hoáy viết lời giải thích trên tờ giấy nháp cho Ngô Hiện Yêu.
Ngô Hiện Yêu tủm tỉm cười, gật đầu có lệ với Bạch Vi Vi, mắt cong tít.
Sắc mặt Bạch Vi Vi khi đỏ khi trắng. Bỗng nhiên, cô đứng phắt dậy, đẩy bàn, cắm đầu chạy tọt ra ngoài.
Mắt thấy cô nàng nhục nhã bỏ đi, Ngô Hiện Yêu không cười nữa, lạnh nhạt nói: "Không tiễn."
Ngô Hiện Yêu, thoạt nhìn cô nương này đáng yêu và ngoan ngoãn, mỗi khi cười rộ lên, mắt sẽ cong tít dễ thương hết sức. Nhưng thực chất, tính tình cô cục cằn cực kỳ.
Từ nhỏ đến lớn, không biết bao lần cô đã thẳng tay trừng trị những kẻ phá đám.
Tại sơ trung, có một nữ sinh ở lớp bên cạnh giở trò, lừa cô ra ngoài rồi nhốt cô ở trong lớp học, thậm chí còn lén lút trét kẹo cao su lên tóc cô.
Phải đến tối mới được thả ra, chuyện đầu tiên Ngô Hiện Yêu làm là chi 50 đồng tiền để cạo trọc đầu ở tiệm cắt tóc trước cửa trường. Một đầu tóc đen nhánh suôn mềm cứ thế biến mất.
Cái đầu trọc lóc nổi bần bật, cô xách theo cây gậy có kích thước bằng nửa cây lau nhà, vọt đến lớp học kế bên cho nữ sinh nọ một trận tơi bời.
Sau đó, cái tên Ngô Hiện Yêu nổi như cồn.
Cô và Giang Hà cũng nhận thức từ đó.
Giang Hà là bạn học chung lớp với nữ sinh xui xẻo bị cô trả đũa.
Lúc còn học sơ nhị, Giang Hà vĩnh viễn nhớ một ngày, khi mà vừa đặt chân đến trường, đã nghe đồn đãi rằng lớp bên cạnh có một nữ sinh rất xinh đẹp, nhưng tiếc là đầu óc lại có vấn đề, ngang nhiên đem nguyên cái đầu trọc tới trường.
Trong lúc chờ tải xuống ảnh chụp trên QQ của bạn gửi qua, cuối cùng Giang Hà cũng được tận mắt nhìn thấy danh tính cô gái nọ.
Phản ứng đầu tiên, nhan sắc cô nàng này không phải dạng vừa, cạo trọc đầu mà còn dễ thương gì đâu.
Nhưng khi chứng kiến Ngô Hiện Yêu dũng mãnh đánh bại chị đại trong lớp thì Giang Hà bèn rút lại bình luận đáng yêu.
Đáng sợ quá đi!
Độ khủng bố của nữ sinh có liên quan đến diện mạo dễ mến không thế?
Nổi danh chỉ sau một trận chiến, Ngô Hiện Yêu từ đâu thu được một thằng đệ, cũng quen biết thêm nhiều bạn bè khác của Giang Hà. Một đám chơi riết đến cao trung.
Bạch Vi Vi, chỉ khua môi múa mép là giỏi, đến cả việc mắng cô ta, Ngô Hiện Yêu còn thấy lãng phí thời gian.
Cơ mà, cậu trai Lê Khả coi vậy mà lại rất thức thời. Mỉm cười xinh xắn với Lê Khả, Ngô Hiện Yêu duỗi tay vò đầu tóc mềm mại của cậu một phen.
Đang tập trung viết lời giải cho Ngô Hiện Yêu, Lê Khả bị hành động bất chợt này làm cho ngớ người. Cậu ngước cặp mắt ngơ ngác lên, vừa lúc đối diện với cái nhìn đong đầy nét cười của Ngô Hiện Yêu thì mới lấy lại phản ứng, chấp nhận sự thật là mình đang bị xoa đầu.
Cả khuôn mặt Lê Khả nháy mắt đỏ như nhỏ ra máu.
Thấy thế, cho rằng cậu bạn cùng bàn quá ngây thơ, Ngô Hiện Yêu tinh nghịch giở trò chọc ghẹo, bẹo má trái của cậu.
Cảm xúc tuyệt thật.
Bấy giờ, xung quanh dường như trở nên yên tĩnh, cảm giác như ngón tay lành lạnh của Ngô Hiện Yêu hãy còn dừng trên mặt, cả người Lê Khả lâng lâng khó tả.
Vì vui vẻ quá mức, hai mắt cậu ươn ướt, tròn xoe nhìn Ngô Hiện Yêu. Dáng vẻ ngờ nghệch của cậu chọc cho Ngô Hiện Yêu cười ra tiếng. Cô gõ nhẹ đầu cậu bằng đầu bút, ý bảo cậu nhanh hoàn hồn để còn giải đề.
Đầu óc ngất ngây nguyên một buổi, Lê Khả cứ thế học xong tiết tự học buổi tối hôm nay.
__________________________
Chà chà, Lê Khả như cún con luôn á, mắt tròn xoeee