Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Muội Muội Ta Là Trắc Phi
  3. Chương 4
Trước /14 Sau

Muội Muội Ta Là Trắc Phi

Chương 4

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Vườn hoa không lớn, người đông nên có vẻ náo nhiệt. Ta kiếm cớ thoát khỏi Lưu quý phi, đi dạo đến bên hồ nước. Cúc vàng bên hồ in bóng xuống mặt nước, khiến cho tầm mắt ta chỗ nào cũng thấy vàng rực. Ta đang đắm chìm trong cảnh đẹp, bỗng nhiên sau lưng bị đánh một cái thật mạnh. Tiếp đó, có một lực mạnh đẩy ta về phía trước. Ta mất thăng bằng, còn chưa kịp phản ứng, đã cảm thấy nước hồ lạnh lẽo ngập qua đầu.

 

"Cứu mạng!"

 

Nước hồ sâu hơn dự đoán, hai chân không thể chạm tới đáy. Ta không biết bơi, chỉ có thể theo bản năng vùng vẫy.

 

“Mau đến người! Thái tử phi rơi xuống nước rồi!" 

 

Người trên bờ phát hiện ta rơi xuống nước, nhất thời hỗn loạn cả lên. Họ kêu la hốt hoảng, nhưng vẫn không có ai xuống nước cứu ta. Sức lực trên người ta càng ngày càng yếu, mắt thấy sắp chìm xuống.

 

Đột nhiên, một bóng dáng mảnh mai nhảy xuống nước. Nước b.ắ.n tung tóe vào mặt ta, ta không nhìn rõ đối phương là ai.

 

"Tỷ tỷ?" Giọng nói trong trẻo vang lên bên tai, nghe ra đầy tức giận: "Chu Tịnh Thu! Tỷ còn nghe thấy không? Cố lên!" 

 

Thì ra là Chu Cẩm.

 

Nước hồ lạnh buốt thấu xương, ta toàn thân ướt sũng, hai mắt tối sầm ngất đi. Trong cơn mê man, ta thấy trước giường có hai bóng người. Ta cố gắng mở mắt, phát hiện là Hoàng hậu và Lưu quý phi.

 

Hai người ăn vận lộng lẫy, mỗi người mang theo không ít nô tỳ, khí thế hai bên ngang nhau. Phát hiện ta tỉnh lại, Hoàng hậu lập tức gọi thái y đến bắt mạch cho ta.

 

"Thái tử phi nhiễm lạnh, lại thêm kinh hãi, cho nên mới dẫn đến hôn mê. May mà hiện tại mạch tượng đã ổn định, nghỉ ngơi vài ngày là khỏi." 

 

Nghe vậy, Hoàng hậu thở phào nhẹ nhõm, quay sang nhìn Lưu quý phi. Hai vị nương nương sắc mặt khác lạ, dường như có lời muốn nói. Ta trong lòng có dự cảm chẳng lành.

 

"Con đột nhiên rơi xuống nước, hôn mê một ngày." Lưu quý phi thở dài nói: "Chuyện này không hề nhỏ, bản cung thẩm vấn từng người có mặt hôm đó, mới biết là có người cố ý đẩy con xuống nước."

 

Ta hô hấp không thông, ho nhẹ hai tiếng: "Đa tạ nương nương, đã tra ra là kẻ nào to gan như vậy chưa?" 

 

Hoàng hậu cau mày.

 

Lưu quý phi ấp úng, do dự mở lời: "Này... người thì đã tra ra rồi, nhưng mà... có lẽ là hiểu lầm." 

 

Hoàng hậu ngồi xuống bên cạnh ta, nắm lấy tay ta: "Tịnh Thu, người đẩy con xuống nước, là cung nữ dưới trướng Thái tử trắc phi."

 

Tim ta chùng xuống: "Sao có thể? A Cẩm muội ấy đã cứu ta..." 

 

Lưu quý phi ra hiệu bằng ánh mắt với thái giám phía sau. Rất nhanh, một cung nữ bị đưa đến trước mặt ta. Chính là Tiểu Thúy ngày thường hầu hạ Chu Cẩm.

 

"Thái tử phi tha mạng!" Tiểu Thúy vừa thấy ta liền hoảng sợ dập đầu: "Nô tỳ chỉ là nhất thời sơ suất, vô tình đụng phải Thái tử phi! Tuyệt đối không có ác ý!"

 

Ta nhướng mày nhìn nàng ta: "Trong hội thưởng hoa, ngươi không hầu hạ bên cạnh trắc phi, đi theo ta làm gì?"

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /14 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tình Yêu Của Anh Tôi Không Dám Nhận - Kiều Hạ Phương

Copyright © 2022 - MTruyện.net