Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Mỹ Nhân Áp Chế Tổng Tài Hung Tàn
  3. Chương 15-16
Trước /125 Sau

Mỹ Nhân Áp Chế Tổng Tài Hung Tàn

Chương 15-16

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Chương 15: Ba Ngày Đau Khổ 1

Bả vai có chút ấm, Tân Hoành hoàn hồn, xoay người, thấy Tang Nhuế đang vỗ nhẹ lên vai cô. Tang Nhuế khẽ thở dài, trong mắt tràn đầy áy náy, “Thật xin lỗi, em không nên để chị ở lại một mình trong vườn.”

Tân Hoành nhìn cô, nhẹ nhàng lắc đầu, “Không, không liên quan đến em.” Thậm chí. . . .Cũng không có quá nhiều liên hệ đối với Hạ Tiểu Đông. Tất cả, chỉ là khúc mắc của hai người, tồn tại đã lâu. Hoặc là, cả đời cũng không thể nói rõ, trong hai người, rõ ràng tồn tại một vết nứt rất sâu, khó có thể lấp đầy.

Tang Nhuế nắm lấy tay cô, kéo cô đi vào trong, “Đi vào trước đã, bên ngoài rất lạnh, chị cũng đã đứng bên ngoài lâu rồi.”

Tân Hoành nhẹ nhàng gật đầu, theo cô đi vào trong. Bên trong buổi tiệc vẫn ca múa mừng cảnh thái bình như cũ, tận hưởng sung sướng. Tuy vừa rồi có Tang Nhuế ngăn cản, mọi người không thể lại gần, trong vườn hoa lại rất tối, khoảng cách lại xa, bọn họ chắc không thấy chuyện gì xảy ra. Nhưng tiếng súng vừa rồi vang lên, thâm trí còn không có cách âm, bọn họ nhất định nghe thấy. Lại vẫn đang vui vẻ bình an như vậy, trên mặt không có một chút bất an hay mất hứng, cứ như vừa rồi không hề phát sinh bất kỳ chuyện gì.

Trong lòng Tân Hoành thở dài nhẹ nhõm một hơi, đồng thời lại có một cảm giác không nói lên lời, cảm giác kia là do Dịch Tân.

Tang Nhuế lập tức lôi kéo cô chạy lên gác, rời khỏi nơi ầm ĩ này, vỗ nhẹ tay cô, trấn an nói, “Yên tâm, đây là Phong gia. Chuyện vừa rồi là chuyện nhỏ.”

Tân Hoành nhẹ nhàng gật đầu. Trong lòng có một hơi chua sót, vì sao ngay cả Tang Nhuế cũng nhìn ra cô quan tâm anh, mà anh lại hiểu lầm cô? Tang Nhuế đưa cho cô một cốc nước, ngồi đối diện cô, trong mắt có chút nặng nề, “Hoành Hoành, em không lừa chị, đến bây giờ em vẫn không hiểu, vì cái gì mà Dịch Tân lại chọn chị?”

Tân Hoành nghe xong, ngược lại khẽ cười, “Đúng vậy, đến bây giờ chị cũng nghi hoặc, vì cái gì anh ấy lại cứ chọn chị?”

Tang Nhuế khẽ thở dài, trong mắt hiện lên đồng tình, “Hoành Hoành, tin tưởng em, làm người phụ nữ của Dịch Tân, hoặc là vô cùng hạnh phúc, hoặc là tuyệt đối bất hạnh, không có vùng trung gian. Nên chị phải hiểu rõ, một chị phải là người phụ nữ vô cùng hạnh phúc kia, hai là người tuyệt đối bất hạnh kia. Chỉ có hai phương án cực đoan này, không có lựa chọn khác.”

Tân Hoành hơi cúi đầu, cô cảm thấy Tang Nhuế nói rất đúng. Lúc ngẩng đầu lên nhìn Tang Nhuế, khóe môi hơi cười tự giễu, “Em không phải vẫn nghĩ rằng, chị cũng không thể lựa chọn rời đi?”

Tang Nhuế nhìn cô, nghiêm túc gật đầu, “Đúng, trong chuyện dây dưa này, người có thể nói dừng lại, vĩnh viễn không phải chị.”

“Phong phu nhân, Tân thiếu gia sai tôi tới đón thiếu phu nhân trở về.” Có tiếng bước chân lại gần, Nguyên Thâm đang ở ngoài cửa, đúng phòng hai người đang nói chuyện. Tân Hoành liếc nhìn cửa một cái, khẽ than, đứng dậy, lại nhìn Tang Nhuế, khẽ cười nói, “Tối nay, cám ơn em.”

Nói xong, liền đi ra ngoài. Tang Nhuế kéo tay cô, “Hoành Hoành, Dịch Tân có lẽ không phải một người chồng thích hợp dành cho chị, nhưng mà, anh ấy lại chọn chị. Anh ấy chọn chị, chị hiểu chưa? Nếu không thể nói dừng, ít nhất cố gắng tranh thủ vì chính mình vài ngày. Chuyện quá khứ, cứ để nó qua đi, kệ nó, quên nó đi, cứ cho là hai người mới quen nhau, bắt đầu lại, có lẽ, giữa hai người sẽ xuất hiện chuyện vui.”

Chương 16: Ba Ngày Đau Khổ 2

Tân Hoành nghe xong, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ xoay người lại cười cười với Tang Nhuế, đặt tay lên vai của cô, vỗ nhẹ hai cái, liền đi ra cửa.

Nguyên Thâm rất có chừng mực, chỉ đứng ở cửa gọi một tiếng rồi tự rời đi, lẳng lặng ngồi chờ trong xe. Tân Hoành vừa lên xe, anh ta cũng không nói nhiều, chỉ lặng lẽ khởi động xe. Đầu Tân Hoành dựa vào ghế, mắt hơi hơi nhắm lại. Mà tiếng nói của Tang Nhuế lại vang lên bên tai, quên nó đi, kệ nó. . .Âm thanh kia càng lớn, chuyện cũng càng hiện lên rõ ràng, mà hai chuyện lại cực kỳ mâu thuẫn, tia lửa tươi sáng, chiếu sáng qua lại. . .

“Tân tiểu thư, cô được chuẩn đoán chính xác là đang mang thai rồi.” Thời điểm vị bác sĩ có nhiều năm kinh nghiệm nói kết quả, trên mặt cũng không có nhiều chúc phúc. Trong nháy mắt, nội tâm Tân Hoành kịch liệt dao động, nhất thời vì hưng phấn và kinh hỉ tới qua mức nhanh chóng, mà chưa kịp phản ứng, chỉ ngơ ngẩn mà nhìn bác sĩ. Vị nữ bác sĩ kia nhìn vẻ mặt hết sức ngạc nhiên của cô, một bộ dáng trở tay không kịp, khẽ thở dài một cái. Tân Hoành còn đang nghi hoặc khó hiểu, ngay sau đó lại nghe thấy bà ta hỏi, “Muốn phá thai sao?”

“A?” Tân Hoành triệt để hoang mang rồi.

“Cô còn trẻ, nếu không muốn có con, nên làm tốt công tác phòng tránh, chuyện quan hệ nam nữ không có gì đáng trách, nhưng con gái thật sự cũng nên tự trọng, nên biết phá thai đối với phụ nữ sẽ tổn thương rất lớn.” Nữ bác sĩ nói xong, thậm trí không ủng hộ mà lắc đầu.

Tân Hoành nghe xong, nhất thời có chút dở khóc dở cười. Thì ra, thì ra bác sĩ nghĩ rằng cô. . . Chưa cưới đã mang thai, dưới sự ứng phó không kịp muốn vứt bỏ đứa con. Cô hiểu rõ, liền cười khổ giải thích, “Không, tôi không phá, tôi kết hôn rồi.”

Bác sĩ nghe xong, lập tức ngừng tay cầm bút, lại nhìn cô, trên mặt tràn đầy biểu tình có lỗi, gượng cười nói, “Thật xin lỗi, Tân tiểu thư. Trong bệnh viện có nhiều người như vậy vì không cẩn thận mà mang thai, các cô ấy cũng không có ý định muốn sinh con. . .” Bác sĩ nói tới đây, lại cảm thấy được nói hơi nhiều, vội vàng vội vàng nói tới Tân Hoành, “Chỉ là tôi nhìn cô chỉ mới có hai mươi tuổi, nhất thời không nghĩ tới cô có khả năng đã kết hôn rồi. . .Thật sự xin lỗi a.”

Nữ bác sĩ vội vàng xin lỗi cô, Tân Hoành chỉ cười lắc đầu, nói không sao. Lại cúi đầu nhìn bụng dưới của mình còn bằng phẳng. . .Cô cùng anh kết hôn, cũng mới được hai tháng mà thôi, cô cùng anh vẫn còn chưa quen biết hoàn toàn, hiện tại lại có con, giữa hai người lại có liên hệ huyền diệu như vậy, tương lai, rất đáng chờ mong a. Tâm tình của cô vô cùng tốt, trước khi ra về còn đứng lại nói với vị nữ bác sĩ kia, “Tôi có chồng, tôi sẽ sinh nó ra.”

Thời điểm cô đi ra khỏi phòng khám của nữ thầy thuốc, còn có thể nghe được phía sau “Chúc mừng.”

Trong cuộc sống sau này, lúc cô nhàm chán cũng thường nghĩ, có lẽ nên trở lại nói với vị bác sĩ tân tình khuyên bảo kia một tiếng xin lỗi. Thật có lỗi, lừa bà, tuy cô cũng có chồng, nhưng cuối cùng lại không có sinh đứa bé.

Quảng cáo
Trước /125 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Dưới Mái Hiên Nhà

Copyright © 2022 - MTruyện.net