Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 63: Thanh Mai Trúc Mã (4)
Sau khi uống thuốc, chứng hắt hơi của cô ngược lại càng thêm nghiêm trọng, muốn ngừng mà không được, chẳng bao lâu, thùng rác dưới chân cô đã toàn là khăn giấy bị vò thành từng cục, mũi cũng hồng hồng, nhìn qua đã thấy cả người tiều tụy không ít.
Thường nói, bệnh đến như núi đổ, lúc rời giường Tân Hoành chỉ cảm thấy hơi lạnh, nhưng khi ăn xong bữa cơm, đầu đã nặng trịch, toàn thân vô lực, lúc nóng lúc lạnh. Nhưng đây cũng không phải trọng điểm, mà là ngang hông cô bị thương, mỗi khi hắt hơi sẽ động đến nó khiến cô đau đến nhăn mày nhăn mặt.
Dịch Tân đỡ cô nằm xuống, đắp chăn thật cẩn thận sau đó điều chỉnh nhiệt độ trong phòng, cả quá trình lông mày anh cau lại, lạnh lùng không nói gì.
Tân Hoành đột nhiên sinh ra áy náy, giống như cô đã làm ra chuyện thật có lỗi với anh vậy. Cô miễn cưỡng cười cười, kéo tay anh.
“Em muốn ngủ, anh lại đến công ty sao?”
Cô nói xong lại nhìn cánh tay đang bị thương của anh. Đứng ở mép gường, Dịch Tân nghe cô nói vậy mới lạnh nhạt cúi xuống nhìn cô.
“Anh ở nhà dưỡng thương.”
Khóe môi Tân Hoành co quắp một cái…
Một Dịch Tân khí thế cường đại, một Dịch Tân tràn trề năng lượng như vậy, mà anh lại dùng đến từ suy yếu như dưỡng thương sao?
Anh ngồi xuống bên cạnh, vuốt ve gương mặt cô, thấy cô nhìn anh chằm chằm, mới nhẹ nhàng lên tiếng.
“Không buồn ngủ sao?”
Khí thế của anh quá mạnh mẽ, lập tức chấn áp được Tân Hoành, cô vội vã nhắm chặt hai mắt. Sau mới kịp phản ứng, cô mở to hai mắt, cãi lại anh.
“Em buồn ngủ a, nhưng anh nhìn em như vậy làm sao em ngủ được?”
Dịch Tân nhíu mày, sắc mặt vẫn không tốt nhưng cũng đã bớt giận, anh cúi đầu hôn nhẹ lên trán cô. Nhiệt độ cơ thể cô hơi cao, cảm thấy môi anh lành lạnh nên rất thoải mái, thế nhưng anh lại lui ra.
“Ngủđi.”
Dịch Tân đứng dậy đi thẳng ra cửa. Đến khi nghe thấy tiếng cửa đóng lại, Tân Hoành chợt cảm thấy vô lực, giống như bị anh bỏ rơi rồi. Trong lòng không vui, cô cố ép bản thân ngủ. Trong lòng lại càng buồn. Cho đến khi nghe thấy tiếng mở cửa, cô theo phản xạ ngồi bật dậy, nhìn thấy Dịch Tân đang bước vào, cô không phát hiện giọng nói của mình đã mang theo chút u oán.
“Không phải anh đã đi rồi sao?”
Lời nói ra, chính cô cũng không giải thích được. Dịch Tân nghe thấy thì hơi nhíu mày, nhưng khóe môi không giấu được vui vẻ cong lên.
Anh nhìn cô, cô mặc áo ngủ, xương quai xanh mảnh khảnh lộ ra, tóc rối xõa ra, sắc mặt tiều tụy, cô vén chăn lên ngồi thẳng trên giường, nhìn có chút đáng thương.
Anh đang vui vẻ, không hiểu sao cô lại thấy anh thật gần gũi, thật thân thiết, cô có chút sững sờ. Anh ngồi xuống cạnh cô, ấn cô nằm xuống giường.
“Anh ra ngoài mang tài liệu sang đây xem.”
Rồi kéo chăn đắp cho cô, “Ngủ đi, anh không đi đâu hết.”
Chương 64: Thanh Mai Trúc Mã (5)
Phòng trà cao cấp, trong căn phòng thuê chung. Không khí có chút cứng nhắc, người phụ nữ diễm lệ gương mặt đầy uất ức nhìn ba người đàn ông trước mắt. Mặt người đàn ông lại trầm xuống, không hành động gì.
Thậm chí cảm thấy phiền, lại hơi hơi híp mắt, nhắm mắt làm ngơ. Người phụ nữ không phải là người chịu uất ức, nhìn thấy người đàn ông lạnh nhạt, không khỏi nổi giận, quát.
“Tân Hạo, em đã giải thích, anh còn muốn muốn như thế nào?!”
“Tối hôm qua là em không nên nhắc tới Du Thận Khanh. Nhưng, Tân Hoành là do a? Cô ta không nghĩ xem sự việc có đúng hay không? Anh không phải không nhìn thấy bộ dáng tối hôm qua của cô ta, hận không thể đem em vào chỗ chết, em tức giận cũng là bình thường đi? Ngược lại, bây giờ toàn bộ lại thành lỗi của em rồi! Tân Hạo, anh như vậy, có phải rất có thất bất công hay không?”
Tân hạo nghe xong, đôi mắt thâm
trầm mắt giờ phút này lại tràn đầy lạnh lẽo, giọng điệu lại vẫn bình tĩnh như trước, “Noãn Tâm, em thật sự có tư cách nói hai chữ bất công hay sao?”
Lời của Hạ Noãn Tâm nhất thời bị
chặn, rồi lại cười lạnh, “Cho nên, anh quyết tâm muốn trả cho cô ta một sự công lý rồi hả?”
Tân Hạo dơ tay, bưng chén trà, nhàn nhạt nói một câu, “Lời này, em nên hỏi Dịch Tân!”
Nói xong, mới đưa trà đến miệng, nghiễm nhiên như sự việc không liên quan đến mình. Hạ oãn Tâm nghe thấy tên Dịch Tân liền nhíu mày lại.
“Hừ! Dịch Tân? Hắn quá không biết trời cao đất rộng rồi! Cùng với Tân Hoành, đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã! Hắn hẹn chúng ta tới, mà lại đến muộn, hắn chính không tôn trọng người khác?!”
Nói xong, ánh mắt sắc bén nhìn Tân Hạo xem xét, “Mà anh, như là sợ hắn a? Chỉ là bởi vì hắn là chồng của Tân Hoành? Nếu không phải bởi vì hắn là con dể của anh, trước đây cũng không thấy anh tốt với Trầm Ngôn như vậy?”
Hạ Noãn Tâm lần nữa muốn gây sự, thậm chí kéo cả Trầm Ngôn vào. Cho dù Tân Hạo vẫn im lặng, lúc này cũng nhịn không được mà lộ vẻ tức giận.
“Đủ rồi! Bà câm miệng cho tôi!”
Tân hạo dù sao cũng là người có máu mặt trên thương trường, Hạ Noãn Tâm náo loạn với ông cũng là ỷ vào ông cưng chiều bà, giờ phút này thấy ông thật sự nổi giận, không khỏi cảm thấy sợ hãi, hậm hực hờn dỗi ngậm miệng.
Cửa phòng lúc này lại đột nhiên mở ra, Tân Hạo, Hạ Noãn Tâm nhìn lại, đã thấy Dịch Tân khẽ mỉm cười đi vào, phía sau của anh, còn có một người khác nữa.
“Tân tiên sinh, Hạ phu nhân, thật có lỗi, thân thể vợ tôi không khoẻ, tôi bồi cô ấy ngủ mới đi được. Để mọi người đợi lâu, thật có lỗi.”
Dịch Tân miệng nói thật có lỗi, nhưng trên mặtkhông có bất kỳ sự áy náy nào, bước đến gần, ngồi xuống ghế.
Tân Hạo khẽ nhíu mày, người theo Dịch Tân vào, ông cũng không tức giận, chuyện hôm nay phải không cho người khác biết mới đúng!
Hạ Noãn Tâm lại nổi giận, âm thanh lạnh lùng nói, “Dịch tiên sinh, chẳng lẽ không biết những lễ nghi cơ bản sao? Tôi đã kết hôn, cho nên vẫn phải gọi Tân phu nhân đi.”
Dịch Tân nghe xong, giống như cực kỳ kinh ngạc, lại giống như nghe truyện cười, hỏi lại, “Hạ phu nhân, bà xác định bà đã kết hôn sao? Ta nghĩ việc này, cục dân chính chắc không đồng ý kiến đi!”
Tân Hạo chấn kinh. Hạ Noãn Tâm đã thốt ra, “Cậu… cậu làm sao có thể biết?”
Hạ Noãn Tâm và Tân hạo, tuy đã có con gái là Tân Giác, thậm chí bà cũng được mọi người công nhận là Tân phu nhân, bà và Tân Giác rất nổi tiếng thậm chí hơn cả Du Tiểu Nghi và Tân Hoành hơn rất nhiều. Nhưng trên thực tế, Hạ Noãn Tâm và Tân Hạo, đến nay cũng chưa đi lấy công chứng. Chỉ vì, Hạ Noãn Tâm và Tân Hạo ở cùng một chỗ, vợ của Tân Hạo vẫn là Du Tiểu Nghi.
Hạ Noãn Tâm đi theo Tân Hạo rất
nhiều năm, nhưng Tân Hạo vẫn không cùng Du Tiểu Nghi ly hôn.
Cho đến Du Tiểu Nghi mất, Tân
Hạo cũng không cùng bà đicông chứng. Nhưng, bà nghĩ dù không cần công chứng —— Hạ Noãn Tâm bà mới là vợ của Tân Hạo.