Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Một ngày nữa lại trôi qua, Long Quân Dao vận bộ tây trang đắt tiền ngồi trong phòng ăn, cô vừa thưởng thức bữa sáng vừa nghe nhạc cổ điển.
Cô ngồi chễm chệ trên chiếc ghế gia chủ, Long Quân Dao vừa tao nhã xử lý hết thức ăn trong đĩa, cô vừa thả hồn theo giai điệu bài nhạc mà không hề quan tâm đến mấy người đang có mặt và cũng đang dùng bữa cùng cô.
Liễu Nhã và Long Nhật Thiên cùng Long Nhật Tịnh e dè đưa ánh mắt dò xét nhìn sang Long Quân Dao, rồi lại tiếp tục nhìn sang người đàn ông có gương mặt tương tự vài phần với người gia chủ hiện tại là Long Quân Dao.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Long Quân Dao cũng không muốn ngồi lại thở cùng một bầu không khí với nhóm người này, cô cứ thế mà đứng dậy rồi quay trở về phòng làm việc lấy mấy tài liệu quan trọng rồi ngồi xe đến tập đoàn.
---------------
Ngồi trên xe để đến tập đoàn, Long Quân Dao nhàn nhã mở từng văn kiện ra xem xét lại một chút.
Từ Long sơn trang đến nơi làm việc cũng khá mất thời gian, nên lúc nào Long Quân Dao cũng phải đi sớm hơn so với giờ làm việc của tập đoàn tầm hai giờ.
Vừa đến trước cổng lớn của tập đoàn, thì lúc đó cũng vừa đúng giờ.
Tiến vào bên trong đại sảnh, nhân viên qua lại rất nhiều và ai nấy chỉ cần vừa trông thấy cô liền mau chóng cúi đầu hoặc gật đầu chào hỏi một cách kính cẩn nhất.
Long Quân Dao bước vào thang máy dành cho nhân viên cấp cao và nhấn chọn tầng cao nhất của tòa nhà.
Mất hơn mười lăm phút mới đến nơi, cửa thang máy vừa mở ra thì Long Quân Dao liền bắt gặp gương mặt quen thuộc của nam thư ký.
“Sếp, tôi đã điều tra xong thông tin về tiểu thư ngày hôm trước mà ngài gặp.” Người thư ký đẩy gọng kính toát ra sự chuyên nghiệp nói.
“Tốt lắm!” Long Quân Dao cũng không keo kiệt mà tặng cho người thư ký một lời khen, rồi đưa tay tiếp nhận mấy tài liệu mà thư ký thu thập được.
Mở tài liệu ra, hình ảnh cỡ nhỏ với gương mặt quen thuộc liền ngay lập tức hiện ra.
Tống Lộ Khiết, giới tính nữ, tuổi 20, sinh viên đại học S, năm thứ hai chuyên ngành kinh tế, học lực xuất sắc, đã liên tiếp giành được mấy phần học bổng hỗ trợ học phí.
Ngoài ra, gia cảnh của cô cũng xem như là bình thường chứ không có tồi tệ như trong thế giới ảo.
Gia đình cô gồm có ba người, là cha mẹ và cô.
Cha cô là nhân viên bình thường của một công ty tầm trung, còn mẹ thì ở nhà nội trợ.
Bởi vì lương thu nhập của cha không đủ, nên học phí của Tống Lộ Khiết hầu như đều dựa vào học bổng là chủ yếu.
Bên cạnh đó, gia đình bên nội của cô còn có nhiều người dòng họ họ hàng gần xa. Nhưng theo như bảng thông tin điều tra được thì không rõ quan hệ thân thiết của gia đình Tống Lộ Khiết với mấy người kia ra sao.
Đọc đến đấy, tuy còn một phần dài thông tin chi tiết về quá trình trưởng thành của Tống Lộ Khiết nhưng Long Quân Dao lại đóng tập tài liệu lại không xem nữa.
Để bảng thông tin xuống bàn, Long Quân Dao đưa tay xoa xoa hai bên thái dương nghĩ ngợi gì đó rồi bỗng quay sang nhìn người thư ký nói:
“Phong, cậu đến đại học S thương lượng một chút với họ, nói rằng tôi muốn làm giảng viên tạm thời bên họ với tư cách là giảng viên chuyên ngành kinh tế. Ngoài ra nói thêm với họ, tất cả các môn của lớp Tống Lộ Khiết sẽ do mình tôi phụ trách.”
“Sếp, như thế có... ở tập đoàn có rất nhiều việc bận cần ngài xử lý.” Người thư ký hơi cau mày rồi khuyên ngăn.
“Tôi tự biết sắp xếp, sẽ không ảnh hưởng đến công việc. Yên tâm!” Long Quân Dao rời khỏi ghế, cô đi đến vỗ vỗ vai người thư ký.
Nhìn theo bóng lưng của sếp nhà mình, Triệu Phong chợt thở dài. Thật không ngờ có một ngày sếp lại rơi vào lưới tình, đã thế đối phương lại cùng giới nữa chứ...
Thật bất ngờ!
--------------------
Mặc dù không cam tâm tình nguyện cho lắm, nhưng cuối cùng Triệu Phong vẫn phải làm theo lời của Long Quân Dao.
Ngồi trước người hiệu trưởng trường đại học S, Triệu Phong dõng dạc nói ra yêu cầu y như những gì mà Long Quân Dao đã nói trước đó.
Biết được đối phương là một người có máu mặt trong giới kinh doanh, người được mệnh danh là “long tử khải hoàn”, có nghĩa là đứa con của rồng đã quay lại sau bao biến cố và giành được thắng lợi. Và chữ ‘long’ ở đây vừa tượng trưng cho Long gia vừa tượng trưng cho kẻ trị vì tối cao.
Long Quân Dao đã vực dậy được Long gia trong giai đoạn khủng hoảng trầm trọng, chẳng những vậy, cô còn làm cho gia tộc ngày càng hùng mạnh.
Hiện giờ biết được tin Long Quân Dao sẽ đến trường đảm nhiệm vị trí giảng viên, người hiệu trưởng vô cùng lấy làm vinh hạnh và hứng khởi.
Trước khi cuộc bàn bạc giữa hai bên kết thúc, Triệu Phong cũng nói rõ rằng Long Quân Dao tuy làm giảng viên tại trường nhưng sẽ lấy một cái tên khác chứ không dùng tên thật, vì để tránh phiền phức không đáng có.
Không chút chần chừ, hiệu trưởng đã nhanh chóng đồng ý với Triệu Phong rồi vui vẻ tiễn cậu quay trở về.
---------------------
Triệu Phong biết Long Quân Dao đã rất lâu về trước, có thể nói cậu chính là bạn học kiêm bạn thân của cô.
Và cậu đã đi theo Long Quân Dao từ lúc cô vừa đảm nhận vị trí gia chủ của Long gia đến nay.
Tính đến hiện tại, Triệu Phong làm việc cho Long Quân Dao đã được hơn bảy năm, tình bạn giữa hai người không chừng cũng đã hơn mười năm, thế nên cậu hiểu rất rõ về tính khí lẫn cách làm việc của cô.
Và từ trước đến giờ cậu cũng chưa từng nhìn thấy Long Quân Dao vì bất kỳ người nào mà bỏ lại công việc ở phía sau cả. Thậm chí, là tên bạn trai cũ ngày trước của cô cũng vậy, tuy có vẻ cô rất để tâm đến hắn nhưng hình như cô chưa từng vì hắn mà bỏ bê công việc bao giờ.
Vậy mà với tình hình hiện tại, Long Quân Dao vì một người con gái xa lạ mà lại chấp nhận gác công việc lại thì quả là hiếm có.
Có lẽ... người con gái đó thực sự rất đặc biệt với cô cũng nên.
------------------
Tác phong làm việc của Triệu Phong chẳng những nhanh mà còn rất hiệu quả, chính vì những điểm đấy mà Long Quân Dao rất tin tưởng mà giao khá nhiều việc quan trọng cho cậu.
Tuy chỉ là một thư ký, nhưng thực ra ở tập đoàn, vị trí của cậu chỉ dưới một người mà trên vạn người. Đúng vậy, Triệu Phong chỉ đứng dưới trướng mỗi mình Long Quân Dao, và chỉ có mỗi cô mới có quyền ra lệnh cho cậu.
Nay hoàn thành xong công việc mà cô giao cho, Triệu Phong quay về tập đoàn và đến phòng họp.
Lúc này, Long Quân Dao đang có một cuộc họp về dự án sắp đến.
Triệu Phong đứng bên ngoài chờ đến khi cuộc họp kết thúc mới bước vào trong.
Cúi người xuống rồi thì thầm vài lời bên tai Long Quân Dao:
“Sếp, tôi đã đến đại học S và đã giải quyết ổn thỏa theo lời của ngài căn dặn. Nhưng mà... tôi nghĩ sự việc lần này tốt nhất chỉ nên mình tôi và ngài biết thì tốt hơn.”
“Tôi hiểu. Và tôi cũng rõ điều đó hơn ai hết. Khi tôi không có ở đây, mọi quyền hành giao lại cho cậu giải quyết. Nếu có khó khăn gì cứ ngay lập tức báo với tôi. Mà này, tôi đã nói rất nhiều lần rồi, chúng ta là bạn bè nên khi chỉ có hai người thì cứ xưng hô như bình thường là được.” Long Quân Dao hài lòng vỗ vai Triệu Phong căn dặn.
“Vâng!”
Triệu Phong bày ra dáng vẻ đã hiểu và đưa tay đẩy nhẹ gọng kính làm ra vẻ chuyên nghiệp.
Nhìn theo bóng lưng Long Quân Dao rời khỏi phòng họp, Triệu Phong vô thức khẽ mỉm cười.
Đây chính là người mà cậu nguyện cả đời sẽ đi theo, thế nên phong thái cũng thật đặc biệt hơn người và chói mắt.