Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Chiêu
----------------------
"Ý tứ bên trên mặt chữ không phải là ăn dấm, mà là em đang ghen tị với người khác nha đồ ngốc."
"Tớ mới không có ghen tị với cậu ấy, cậu nói bậy!"
"Hình như Nại Nại không thích anh nhìn nam nhân khác quá lâu, anh cũng không thích bên cạnh Nại Nại có thêm người khác ngoại trừ anh, cho nên ghen không có gì là không tốt, anh thích bộ dáng ghen của Nại Nại."
Đường Nại nghe hắn nói một vòng đến ngốc, trong mắt một mảnh mê mang.
Tơ Hồng tôi một tiếng.
Gà - Cay (*)!
(*) Từ này dùng để chửi nhau vì nó đồng âm với 垃圾, tức rác rưởi.
Muốn Nại Nại phân rõ yêu và thích không phải rất dễ dàng hay sao?
Cho cậu xem mấy quyển tiểu thuyết là xong rồi.
Tơ Hồng trực tiếp download như là "Bá đạo tổng tài yêu tôi", "Ảnh đế lạnh lùng muốn ôm tôi một cái", "Nam chính luôn đối với tôi mưu đồ gây rối" tiểu thuyết linh tinh, toàn bộ đều đưa cho Đường Nại.
[ Đọc xong cái này, cậu sẽ hiểu! ]
Nó đưa cốt truyện cho Nại Nại thật ra cùng những tiểu thuyết này không khác biệt lắm, nhưng xuất phát từ cơ chế bảo hộ ký chủ vị thành niên, che chắn không ít nội dung không khỏe mạnh, thế cho nên Nại Nại bởi vì hai từ "Sữa bò", "Lăn giường" này nên mới bị tên chó Tần gặm mất.
Nói nhiều đều rơi nước mắt a!
Chuyện này nói cho chúng ta biết, tồn tại của nền giáo dục nào đó vẫn còn vô cùng có ý nghĩa!
...
Tần Trăn không muốn để người khác nhìn thấy Đường Nại, cho nên trong trang viên to như vậy, gần như không mướn đến một người hầu.
Hắn làm xong bữa sáng, lại phát hiện Nại Nại ôm điện thoại, không biết đang đọc cái gì, mà đọc đến say sưa ngon lành, thường thường còn trừng mắt, cái miệng nhỏ đỏ thắm phát ra một tiếng khen ngợi.
"Khi ăn cơm không được chơi điện thoại!" Tần Trăn đập nhẹ lên bàn, nghiêm túc nhắc nhở nói.
Đường Nại quyến luyến buông điện thoại xuống, một bên hút sữa bò nóng, một lên cùng Tơ Hồng giao lưu cảm tưởng.
[ Tơ Hồng, hoá ra thích một người, đó chính là muốn hôn người ấy muốn để cho người ấy ngủ với chính mình, tớ đã hiểu! ]
[ Cậu xem nửa ngày mà chỉ ngộ ra được như vậy? ]
[ Nại Nại rất ngốc sao? ] Đường Nại có chút ủy khuất, cậu cảm thấy mình học được không ít.
Tơ Hồng tức muốn thành cá nóc.
[ Cậu không biết nghĩa lý, vì sao một hai phải để cậu ta ngủ, cậu sẽ không hôn cậu ta ngủ với cậu ta ư! ]
Có đạo lý!
Trong sách anh vợ nhỏ kia của giám đốc bá đạo có đôi lúc cũng đau, và lúc trước Nại Nại cùng Tần Trăn lăn giường giống nhau như đúc, còn thường xuyên nằm trên giường hai ba ngày.
Giám đốc bá đạo không giống như nhau, sinh khí dồi dào, làm thêm mấy lần đều không có vấn đề!
Đường Nại nhả ống hút ra, mắt lặng lẽ nhìn điện thoại.
Quả nhiên, anh vợ nhỏ thích giám đốc bá đạo, cũng không phải luôn đồng ý cho hắn ta ngủ, cậu ta cũng chuẩn bị ngủ với giám đốc bá đạo!
Đường Nại học bộ dáng trong sách của anh vợ nhỏ, bày ra một biểu cảm nghiêm túc, túm chặt cổ áo Tần Trăn.
Sau đó...
Tách hai chân ra ngồi lên đùi hắn.
Cách ngồi này, khiến chiều cao của bản thân tăng lên không ít.
Đường Nại cảm thấy khi nói chuyện càng có tự tin, cậu nâng cằm tinh xảo lên, từ trên cao nhìn xuống Tần Trăn.
"Tần tiên sinh, em có chuyện vô cùng quan trọng muốn cùng anh bàn bạc!"
Tần Trăn nhướng mày, vẻ mặt có chút quái dị: "Nại Nại, đừng quậy."
"Em không có quậy, em thật sự muốn đến thông báo cho anh một chuyện!"
"Vậy em ngồi lên ghế rồi nói, đừng ngồi trên đùi anh." Giọng điệu Tần Trăn đều đã nhiễm vài phần khô khan.
Ngồi trên ghế không có khí thế!
Anh vợ nhỏ của giám đốc bá đạo mỗi lần ngồi trên đùi hắn ta, bất cứ yêu cầu gì, giảm đốc bá đạo đều sẽ bị doạ đến đồng ý!
"Sau này làm chuyện đó, em muốn ở trên..."
Đường Nại nghĩ nghĩ lời kịch trong tiểu thuyết, dào dạt đắc ý nói.
Lời còn chưa dứt, bỗng nhiên cậu cảm thấy có thứ gì đó đang đâm cặp mông nhỏ của mình.
--------------------
Chiêu: Mình đã edit xong thế giới 1, chờ khi đăng hết thế giới 1 mình sẽ beta lại, bản edit còn hơi thô mong mọi người thông cảm.