Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Hôm sau, Tiết Hoài Tông rảnh rỗi, Tiết mẫu liền lấy cớ thân thể không khỏe, từ chối không đi, để cho hai phu thê hắn tự nhiên.
Thẩm Căng biết tâm ý, càng cảm thấy mình gả đến Tiết gia là gả đúng rồi, sáng sớm hôm sau liền thay một bộ xiêm y khác đi ra.
Tiết Hoài Tông ở trong viện đọc sách buổi sáng, nhìn thấy nàng đi ra, xoay người lại nhìn, sững sờ tại chỗ.
Chỉ thấy Thẩm Căng mặc một bộ áo cổ cao màu xanh trúc, mái tóc dài như mực dùng một sợi dây ruy băng cùng màu buộc lên thật cao, chân đạp giày, tay cầm quạt xếp, một bộ trang phục văn nhân sĩ tử, lại hiện ra một vẻ thanh vận khác.
Thẩm Căng bị hắn nhìn đến xấu hổ, xoay người lại cười nói: "Tuy mẫu thân đồng ý ta có thể đi cùng chàng, nhưng dù sao chàng cũng có chức quan trên người, cũng không thể bởi vì ta mà thua kém người khác, cho nên ta giả làm nam tử, người bên ngoài hỏi, liền nói là đường đệ của chàng.”
Tiết Hoài Tông nghe nàng nói thì bật cười, nhìn dáng vẻ này của nàng quả thực hiếm lạ, cũng không nói gì nữa, hai phu thê liền cầm tay ra cửa.
Bởi vì mới khai trương, rất nhiều người đều mộ danh mà đến, khi Thẩm Căng và Tiết Hoài Tông đến, người chen chúc mới có thể vào cửa.
Tiết Hoài Tông sợ Thẩm Căng bị người ta va chạm, toàn tâm toàn ý bảo vệ nàng chu toàn, không để ý mấy gương mặt quen biết cách hắn không xa.
Hôm nay là ngày nghỉ, Lục Trầm Chu ở trong phủ cũng không có việc gì quan trọng, vừa lúc Tấn Vương, Tần Tiểu Công Gia và An Ninh Bá mời hắn cùng đến xem tạp kịch, hắn liền tới đây.
Vừa vào cửa đã thấy Tiết Hoài Tông đang ở trong đám người hỗ trợ trái phải, khóe môi không khỏi nhếch lên.
Ngày thường đều nói Tiết Hoài này cực kỳ quan tâm đến gia đình, mỗi lần phát lương đều vừa về nhà liền giao vào trong tay phu nhân, mà nay xem ra cũng không phải vậy, nếu thật sự giao hết lương ra, làm sao có tiền dư đến xem tạp kỹ?
Hắn cố tình muốn nhìn thần sắc Tiết Hoài Tông, theo đám người đi vào trong, đi tới phía sau Tiết Hoài Tông, mới phát hiện trong lòng hắn còn che chở một tiểu lang quân.
Lục Trầm Chu đang muốn tìm Tiết Hoài Tông nói chuyện, chợt thấy tiểu lang quân phía trước quay đầu lại, cười với Tiết Hoài Tông.
Dung nhan xinh đẹp nho nhã thanh tuyệt, quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, đúng là Thẩm tam tiểu thư mà Tiết Hoài Tông cưới về nhà!
Thẩm Căng đang chen chúc náo nhiệt trong đám người, quay đầu lại vốn định nói đùa với Tiết Hoài Tông, không ngờ vừa ngoái đầu lại đã nhìn thấy một người không nên nhìn thấy.
Phu quân kiếp trước của nàng, hiện giờ là Ngự Sử Trung Thừa Lục Trầm Chu!
Nàng thấy Lục Trầm Chu cũng nhìn nàng, tim bất giác đập thình thịch.
Quay đầu ngẫm lại, nàng sau khi sống lại chưa từng gặp qua Lục Trầm Chu, nghĩ đến Lục Trầm Chu hẳn là không nhận ra nàng, nàng liền quay người lại, chỉ coi như chính mình cũng chưa bao giờ nhìn thấy hắn.
Lục Trầm Chu sống lại một đời, phòng ngừa chu đáo lâu như vậy, chưa bao giờ lường trước được mình cùng Thẩm Căng gặp mặt dưới tình hình này.
Nàng là một nữ tử đã làm thê tử người khác, làm sao dám đến Câu Lan Ngõa Xá xuất đầu lộ diện!
Nhớ lúc trước khi nàng làm Hầu phu nhân, ngôn hành cử chỉ đều theo khuôn phép, hôm nay gả vào trong tiểu môn hộ, ngay cả lễ nghĩa liêm sỉ cũng không cần?
Tiết Hoài Tông mặc dù tuổi còn trẻ, dù hồ nháo thế nào, thân là Ngự sử trong triều cũng không nên mang theo nữ quyến đến những nơi này cười đùa tìm niềm vui, nếu như bị người ta nhìn thấy còn ra thể thống gì!
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");