Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sau khi tốt nghiệp đại học, nam thần và Nấm Lùn cùng nhau đi du lịch Đại Lý (*).
Nấm Lùn chu đáo soạn rất nhiều đồ đạc nhưng đều bị Tống Hàng bỏ ra khỏi ba lô: “Tình yêu à, bọn mình đâu có đi chạy nạn, mang nhiều đồ như vậy chỉ tổ mệt người thôi!”
Nấm Lùn đếm trên đầu ngón tay: “Quần lót một ngày một cái, tất một ngày một đôi, những thứ này nhất định phải mang theo nếu không tới lúc đó mới đi mua thì bất tiện lắm!”
Tống Hàng đếm quần lót: “Tổng cộng bảy cái sao mà đủ chứ!”
Nấm Lùn thoáng ngượng ngùng: “Ấy chà, quên tính phần của cậu, để mình đi lấy!”
Tống Hàng giữ cậu lại: “Tớ nói cậu đó, nhiêu đấy không đủ nha!”
Nấm Lùn có chút nghi hoặc: “Chẳng phải bọn mình chỉ chơi ở đó ba ngày thôi ư?”
Tống Hàng ho khan hai tiếng: “Thì sao? Ở nơi hoang dã không người lui tới khó tránh khỏi xúc động, chắc chắn sẽ phải thay quần lót.”
Nấm Lùn quanh năm chơi với một đám hủ nữ, nghe một phát hiểu ngay: “U là trời! Cậu nói bậy bạ gì thế, sao cậu lại có thể dâm dục như vậy!” Song trên thực tế, chỉ cần nghĩ tới việc Tống Hàng ôm cậu “chơi” tại một nơi hoang dã không người lui tới thì cậu sớm đã cứng rồi.
Ngày đầu tiên ở Đại Lý, Nấm Lùn phấn khích luôn miệng nói nơi này chính là cố hương năm đó của Đoàn Dự. Nhưng không được bao lâu, Nấm Lùn dần cảm thấy mệt mỏi và khát nước, nam thần bèn dẫn cậu đi mua đồ uống. truyện kiếm hiệp hay
Bà lão bán nước ước chừng đã bảy, tám chục tuổi, đầu óc minh mẫn, tay chân lanh lợi; bà đưa cho nam thần một chai nước rồi lại nhìn cậu nhóc đang túm lấy góc áo của nam thần là Nấm Lùn, toàn bộ cơ thể cậu hệt như một con gấu túi bấu lên người nam thần, bà lão nở nụ cười hiền hậu: “Này cháu, em trai cháu bám cháu thật đấy.”
Nấm Lùn nở nụ cười tươi rói với bà lão sau đó cậu quay lưng bĩu môi nói: “Cháu là ba ba của cậu ấy!”
Nam thần nhìn thấy hết toàn bộ nhưng vẫn ra vẻ như chẳng biết gì.
Trở về khách sạn, nam thần kéo Nấm Lùn đi tắm rồi ngay lập tức đè lên người cậu bắt đầu dũng mãnh cày cấy.
Nấm Lùn bị “chơi” đến mức khóc thút thít.
Nam thần dứt khoát đứng lên bế cậu ôm vào trong lồng ngực, tư thế này khiến cho hắn càng thêm tiến sâu vào bên trong, cổ họng của Nấm Lùn buộc phải há hốc thật to.
Nam thần hỏi: “Nói, tớ là gì của cậu?”
Ánh mắt Nấm Lùn mơ màng: “Ông xã.”
Nam thần không hài lòng, hắn ác ý nắc hai cú thật mạnh vào bên trong khiến Nấm Lùn liên tục gào lên: “Ư a ưm a, ba ba! Ba ba! Ngài là ba ba của con!”
Tống Hàng thỏa mãn vỗ vài cái lên mông Nấm Lùn: “Con trai ngoan, trông con thư thái như vậy chi bằng ngày mai chúng ta thử làm ngoài trời nhé?”
Nấm Lùn chỉ cảm thấy sướng liên hồi, cậu không quá để ý lời nói của Tống Hàng, miệng đã vội hô: “Ba ba, chậm một chút đi mà, con sẽ hỏng mất…”
Chú thích:
(*) Đại Lý nằm ở phía Tây của tỉnh Vân Nam, Trung Quốc, là một thành phố cấp quận thuộc quyền quản lý của tỉnh tự trị Đại Lý và là thủ phủ của tỉnh. Bên cạnh đó, Đại Lý còn là một vương quốc cổ của Trung Hoa và cũng là vùng đất thấm nhuần Phật giáo trong tiểu thuyết Kim Dung, ngoài đời thật thành phố Đại Lý chính là thủ phủ của Châu tự trị dân tộc Bạch Đại Lý. Ngôi thành cổ nổi tiếng này tọa lạc trên khoảng diện tích rộng gần 1,5 km² và cũng là địa danh có lịch sử lâu đời. Thành Đại Lý từng là trung tâm chính trị và văn hóa lịch sử của vùng Vân Nam từ thế kỷ VII đến thế kỷ X.unnamed (1)
HẾT CHƯƠNG 29