Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Năm Tháng Mất Phương Hướng
  3. Chương 106: CHƯƠNG 105 NIỀM VUI HIẾM CÓ
Trước /200 Sau

Năm Tháng Mất Phương Hướng

Chương 106: CHƯƠNG 105 NIỀM VUI HIẾM CÓ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

CHƯƠNG 105: NIỀM VUI HIẾM CÓ

Cũng không biết là do bản thân đã phải chịu quá nhiều tổn thương nên sinh ra sợ hãi hãy là tại sao, cứ mỗi khi có ai thể hiện tình cảm với tôi thì tôi cũng không muốn nghe. Đâu có người phụ nữ nào chịu được việc hết lần này tới lần khác bị thất vọng chứ, bởi vì, tôi bây giờ đối với tình cảm mà nói đã hoàn toàn tuyệt vọng rồi.

“Hứa Phi, tôi đã nói rõ với anh rồi, tôi đã quá thất vọng về tình yêu rồi, anh không cần lãng phí thời gian với tôi nữa.”

“Chỉ vì Đường Đông Phi đó mà em đã không còn chút tin tưởng gì vào tình yêu à!”

“Không chỉ mỗi vì anh ấy, còn nhiều nguyên nhân khác nữa, nhưng quan trọng nhất vẫn là tôi không hề thích anh!”

“Anh sẽ cố gắng làm cho em thích anh.”

“Ha ha, anh giai, lần đầu chúng ta gặp nhau anh đã để cho tôi ấn tượng sâu đậm rồi, cho nên, chúng ta vẫn nên đường ai nấy đi, đừng có gây họa cho nhau nữa được không?”

“Sao em lại cố chấp như vậy chứ, nếu như em không đồng ý, có có tin anh sẽ ném em ra ngoài không!”

Tôi cũng không chịu thua nói: “Vậy anh ném tôi ra ngoài là được, nếu tôi có chuyện gì cũng không cần anh chịu trách nhiệm, tôi có bảo hiểm y tế!”

Tôi vừa dứt lời, anh ta liền đột ngột dừng xe lại, tôi còn chưa kịp phản ứng gì anh đã định vươn người chạm vào môi tôi, chết tiệt, chẳng lẽ muốn làm chuyện đó trên xe à?

Tôi cố gắng dãy dụa khỏi anh ta, tôi càng dùng sức anh ta lại càng mặc ý làm càn. Tôi giống như đứa trẻ trong lòng anh ta, dãy dụa thế nào cũng không làm thế nào thoát được ra. Chẳng mấy chốc, bằng mấy động tác thành thục, anh ta đã đã cởi hết quần của tôi ra, bàn tay mơn trớn nơi nhạy cảm nhất của tôi, quả nhiên tôi đã bị anh ta chinh phục rồi!

Bàn tay tôi đặt trước ngực anh ta từ từ buông xuống, tôi bắt đầu hưởng thụ đợt khoái cảm mà anh ta mang lại. Không gặp trở ngại vì điều kiện chật hẹp trong xe, cảm giác kích thích ở tư thế như này là lần đầu tiên tôi được nếm.

Mọi chuyện xong xuôi, tôi xấu hổ ôm mặt, không dám tin bản thân ban nãy còn cật lực phối hợp với anh ta, tôi cảm thấy cực kỳ mất mặt. Đợi sau khi anh ta mệt rã rời, hôn lên mặt tôi một cái liền tựa lên người tôi ngủ một giấc. Tôi cảm nhận được hơi ấm nhưng lại chẳng nhìn thấu được trái tim anh ta.

Sau khi anh ta tỉnh lại, tôi tỏ ý muốn anh ta ngồi dậy, đè lên nãy giờ đùi tôi chuột rút mỏi nhừ hết rồi.

“Tôi muốn quay về!”

“Vội gì chứ, đưa em đến chỗ này đã!”

“Đi đâu?”

“Em nhìn bản đồ xem, chỗ này gần đâu nhất!”

Tôi mở bàn đồ trên điện thoại, phát hiện chúng tôi đang trên quốc lộ đến Bắc hải, “Là Bắc Hải?”

“Đúng vậy, đi Bắc Hải hóng chút gió biển, buồn phiền gì cũng sẽ quên hết.”

“Không ngờ anh còn là người lãng mạn như vậy!”

“Đối với phụ nữ, nhất định phải lãng mạn!”

Thật ra tôi thật sự không hiểu nổi anh ta nghĩ gì, không hiểu nổi tại sao anh ta lại nhìn trúng tôi. Thứ nhất tôi không có gia thế, thứ hai tôi cũng chẳng xinh đẹp như tiên nữ, não anh ta có vấn đề hay sao mà thích tôi?

Anh ta đưa tôi đến bãi cát ven biển, bắt đầu khung cảnh lãng mạn, chúng tôi cởi giày ra, đi bộ trên cát. Đúng là hóng gió khiến tâm trạng thoải mái hơn rất nhiều, nói thật thì anh ta đúng là một con người lãng mạn.

Trên bãi cát, người nướng đồ ăn, người chơi bóng chuyền. Tất cả những bực dọc bất mãn trong cuộc sống đều được họ trút bỏ tại đây, tôi cũng rất thích chơi bóng chuyền, cứ đứng mãi bên cạnh nhìn bọn họ, thỉnh thoảng còn hoan hô mấy tiếng. Hứa Phi nhìn thấy tôi hào hứng như vậy liền kéo tôi vào cùng chơi bóng chuyền.

Tôi dùng hết kĩ năng học được hồi còn trong đội bóng trường trung học ra, hưởng thụ cảm giác thích thú mà vận động thể thao mang lại. Tôi và Hứa Phi kết hợp rất tốt, hai người chúng tôi thắng bóng nhiều nhất.

Chơi mệt rồi chúng tôi ngồi xuống bên cạnh, anh ta đưa cho tôi một chai nước rồi nói: “Không ngờ em đánh bóng chuyền giỏi vậy!”

“Cũng là chút sở thích của tôi, có điều từ hồi đại học tôi không chơi nữa, hôm nay cũng coi như thỏa nguyện rồi.”

“Nói thật đó, em không được coi là đẹp nhưng lại rất có sức hấp dẫn!”

“Vậy tôi phải cảm ơn anh quá khen rồi!”

“Có thể nói cho anh biết tại sao em cứ một mực từ chối anh được không?”

“Bạn trai cũ của tôi vì tôi mà gặp tai nạn giao thông, bạn trai sau đó vì tôi mà uống thuốc ngủ, anh cảm thấy, anh với tôi ở bên nhau có thể có kết cục tốt hay sao?”

“Anh biết những người yêu cũ của em, chẳng phải bọn họ cuối cùng đều khỏe mạnh rồi sao, chỉ là em và họ chia tay rồi thôi mà.”

“Nhưng tôi không muốn hết lần này tới lần khác phải thất vọng!”

“Em yên tâm, anh sẽ không khiến em thất vọng.”

“Đừng nói sẽ không thế nào, những người đàn ông bên cạnh tôi đều đã từng thề thốt rất nhiều, nhưng cuối cùng bọn họ ai cũng đều như vậy!”

“Nhưng tôi….”

Tôi bịt miệng anh ta lại, nói: “Đừng nói mấy lời không vui đó nữa, cũng không cần chịu trách nhiệm với tôi, anh xem ở đây đẹp thế này, khó lắm mới tới một lần, ngắm kĩ một chút đi!”

Dứt lời tôi chạy một mạch tới gần bờ biển hơn, đợi sóng vỗ vào bờ tôi liền chạy, sóng rút đi tôi lại quay lại, vui đùa như một đứa trẻ.

Trời tối dần, bầu trời bỗng đẹp lạ thường, mọi người nướng đủ loại đồ ăn trên bãi biển, nhìn ngon vô cùng. Chúng tôi chạy tới bên đó, móc ra hơn ba trăm nghìn muốn xin ăn cùng chút đồ ăn. Bọn họ tốt bụng giúp đỡ hai con ma đói như chúng tôi, ăn mãi ăn mãi không dừng. Thật sự, rất lâu rồi không vui vẻ như vậy, quên hết mọi truyện không vui lúc ban ngày.

Ăn đồ nướng xong, đám người chúng tôi quây quần bên đống lửa trại, mọi người đều rất vui, tôi cùng Hứa Phi cũng nô đùa thoả thích. Hứa Phi vì muốn cảm ơn mọi người đã tốt bụng cho chúng tôi ăn đồ nướng nên đã thể hiện một đoạn nhảy. Tôi thực sự có chút bị vẻ đẹp trai kia của anh ta đánh gục rồi, nhưng vẫn chưa thể gọi là thích được.

Anh ta hướng mặt về phía tôi hét lớn: “Lý Viện, anh sẽ nỗ lực để khiến em thích anh!”

Nghe xong tôi thấy cực kì xấu hổ, tôi bước lùi sang bên cạnh, anh ta liền chạy đến hỏi: “Sao vậy, bị anh dọa à?”

“Không phải tôi đã nói rồi sao? Tôi không muốn nói chuyện yêu đương!”

“Vậy làm bạn cũng được mà!”

“Ừ, chúng ta giao ước thế này nhé, không nói chuyện yêu đương, không được phép nói thích đối phương, không công khai với người khác là chúng ta đã từng ở bên nhau, nếu như anh đồng ý những điều này, tôi sẽ làm bạn với anh!”

“Được, nhưng em cũng phải đồng ý với anh ba điều kiện!”

“Điều kiện gì?”

“Thứ nhất không làm gái nữa, thứ hai là kỳ nghỉ hè không được từ chức, ba là nếu hết tiền chỉ được đến tìm anh!”

“Được!” Thực ra tôi cũng chỉ đồng ý ngoài miệng vậy thôi, trước nay đối với anh ta tôi không hề ôm chút hi vọng gì cả!

Bởi vì, bạn vĩnh viễn sẽ không biết được một giây sau sẽ xảy ra chuyện gì, tình cảm có đẹp đẽ tới đâu thì cũng có một ngày úa tàn, bạn bè tốt tới đâu cũng sẽ có lúc trở mặt thành thù!

Quảng cáo
Trước /200 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Nghiệt Ái

Copyright © 2022 - MTruyện.net