Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Năm Tháng Mất Phương Hướng
  3. Chương 109: CHƯƠNG 108 KHOÁI CẢM
Trước /200 Sau

Năm Tháng Mất Phương Hướng

Chương 109: CHƯƠNG 108 KHOÁI CẢM

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

CHƯƠNG 108: KHOÁI CẢM

Một cố người có nhân cách rất cảm tính, họ vô cùng nhạy cảm, có thể vì một hành động hay lời nói nào đó mà rơi lệ, cũng có thể vì một con vật nhỏ chết bên vệ đường mà đau khổ không dứt. Điển hình của tính cách này chính là Lâm Đại Ngọc, Phương Kỷ này coi như cũng thuộc loại đó.

Anh ta vô tình nhìn thấy clip tôi bị cưỡng bức, từ đó sinh ra cảm giác muốn che chở cho tôi, cũng có thể là nảy sinh ái dục.

Tư tưởng này của anh ta nếu như xử lý tốt, có thể qua một thời gian sẽ dần quên chuyện này đi, cũng coi như xong chuyện. Nhưng nếu thời gian dài không được giải tỏa rất có khả năng sẽ đi vào một con đường vô cùng nguy hiểm.

Ở cái xã hội này không thiếu gì chuyện “yêu người tới mức giết người”, nếu như không thể cứu vãn được đoạn tình cảm đó thì thà giết người đó, để quên đi bắt đầu lại từ đầu.

Tôi không biết tình trạng của anh ta có nghiêm trọng tới mức nào, có điều sau khi anh ta nhìn thấy tôi, đến một ngày còn không chịu nổi đã chạy đến tìm tôi, rõ ràng vấn đề trong lòng anh ta đã rất nghiêm trọng rồi.

Tôi có chút lo lắng, cận thẩn hỏi dò: “Nếu như tôi nói, tôi đã có bạn trai rồi thì anh có tin không?”

Ai ngờ, anh ta bất ngờ mở trừng mắt, giọng nói như điên dại, giận dữ hét lớn: “Bạn trai cái gì chứ, chúng tôi đã điều tra Hứa Phi từ lâu rồi, anh ta là người như thế nào, tôi rất rõ, tại sao em có thể can tâm tình nguyện ở bên cạnh anh ta chứ? Nhất định là do anh ta ép em có đúng không?”

“Tại sao lại là cái giọng điệu này chứ!” Tôi khổ sở nghĩ thầm trong bụng, Phương Kỷ có chút không bình thường về mặt tâm lý này thích cô thì còn có chút thuyết phục, nhưng Vũ Dương đường đường là con nhà quyền quý, anh ta cũng chẳng bệnh tật gì, tại sao lại thích cô chứ. Chẳng lẽ tôi thật sự là loại người mà ai gặp cũng thích sao, rõ ràng là không phải.

Mặc dù còn nỗi khổ não mập mờ trong đầu, nhưng mối phiền phức đứng ngay trước mặt còn phải giải quyết, tôi cười khổ nhìn Phương Kỷ nói: “Chúng tôi là giao dịch công bằng, anh ấy cho tôi tiền, tôi tự nguyện phục vụ anh ấy, không hề có chuyện cưỡng ép gì ở đây!”

Mặc dù bản thân cũng muốn nhanh chóng rời khỏi Hứa Phi, nhưng không phải là lúc này, nếu như không có một lí do hợp lý, đừng bàn đến việc anh ấy liệu có thẹn quá hóa giận mà đối phó với người nhà của mình hay không, bây giờ giữa bọn họ còn có một khoản nợ lớn chưa trả hết, chắc cũng phải mấy trăm triệu tôi không thế cứ thế mà bỏ đi được.

Nghe tôi nói xong, mắt Phương Kỷ đỏ lên, anh ta làm càn lên, lớn giọng nói: “Tiền, lại là vì tiền, đàn bà các người chẳng lẽ chỉ vì tham lam vinh hoa phú quý mà có thể hạ nhục bản thân đến vậy sao?”

Trong lòng tôi nghĩ thôi hỏng rồi, nãy giờ tôi đều có gắng cẩn thận lựa chọn từ ngữ và cách diễn đạt, ai ngờ lại làm kích động tới anh ta, anh ta liệu có làm ra chuyện gì không vậy!

Tôi sợ hãi, lùi về sau một bước muốn đóng cửa lại, nhưng vẫn chập một nhịp, một chân anh ta đã lách được vào trong phòng, tiện đà ra sức đẩy một cái. Không chỉ cánh cửa bị anh ta đẩy lùi, đến tôi cũng bị xô ngã ra sau.

Ánh mắt anh ta đỏ ngầu, mồm lẩm bẩm: “Tự làm nhục bản thân, làm nhục bản thân! Em tại sao lại không có tiền đồ như vậy chứ, tại sao lại không có tiền đồ như vậy!”

Nhìn anh ta từng bức từng bước dồn ép đi tới, cử chỉ điên dồ đó dường như thật sự muốn bóp chết tôi vậy. Tôi sợ hãi, cuống lên, vừa hét vừa chạy vào phòng ngủ.

Nhưng anh ta cũng không chịu buông tha, đuổi sát theo tôi vào phòng ngủ. Tôi vừa lùi bước vừa cố gắng làm anh ta bình tĩnh lại, cũng nói cho anh ta biết rằng bản thân tôi vốn không cần ai cứu vớt, ai ngờ anh ta càng bị kích động.

Anh ta bước một bước lớn tiến đến, ép tôi xuống giường, trong ánh mắt không có lấy một tia sắc dục, tất cả đều là sự phẫn nộ vì rèn sắt không thành thép. Một tay anh ta giữ chặt cổ tôi, tôi thật sự sợ hãi vô cùng, hai tay vùng vẫy liều mạng, cào đến nỗi trên mặt anh ta toàn là máu anh ta cũng không để ý.

Lúc tôi cảm nhận gần kề cái chết, tôi khóc lóc cầu xin: “Xin anh tha cho tôi, anh muốn làm gì tôi cũng đồng ý với anh, tôi có thể làm bạn gái anh, có thể lên giường cùng anh, xin anh tha cho tôi đi mà!”

Nhưng anh ta vẫn cái dáng vẻ điên cuồng không thôi, trong mồm vẫn lẩm bẩm: “Em không chịu phấn đấu, không chịu phấn đấu!”

Tôi ban nãy chỉ tùy ý mặc chiếc áo choàng tắm, bên trong đều không mặc gì, anh ta lôi kéo nãy giờ làm toàn thân trắng nõn của tôi đều gần như lộ hết ra ngoài. Cùng với việc chúng tôi ngọ nguậy, anh ta đè trên người tôi, tôi thì ra sức giãy dụa dưới người anh ta.

Giữa lúc tôi tưởng chừng như sắp chết, cảm giác trời đất sắp tối sầm lại, bàn tay khua loạn của tôi lại nắm trúng một vật ấm nóng. Lúc đó tôi cũng không để ý, chỉ cảm thấy có thể một tay nắm được, liền cố gắng nắm chặt hơn.

Ai ngờ vì hành đồng này của tôi, bàn tay bóp chặt cổ tôi lại từ từ buông lỏng. Sau khi lấy lại được trực giác tôi mới phát hiện ra cái mà tôi nắm được kia là cái đó của anh ta. Mặc dù xấu hổ và giận dữ nhưng tôi lại càng sợ chết hơn, vì muốn anh ta không làm hại tôi nữa, thấy nắm chỗ đó khiến anh ta nguôi đi liền kiên trì nắm tiếp, còn vờ như vô tình xoa bóp vài cái.

Ánh mắt anh ta không biết tự lúc nào đã biến thành dục vọng đơn thuần, anh ta cúi đầu nhìn toàn thân tôi dường nhữ đã lõa lồ, từng tấc da thịt trắng ngần, cái eo nhỏ nhắn không có lấy một thớ thịt thừa, còn có nơi bí mật trong khu rừng sâu thẳm kia, tôi dường như nghe được tiếng anh ta nuốt nước bọt ừng ực.

Tôi không biết bây giờ nhả tay đang nắm chỗ đó của anh ta ra thì sẽ thế nào, để được sống tiếp, tôi chỉ có thể kiên trì tiếp. Một tay tôi vuốt ve nơi đó của anh ta, tay còn lại chầm chậm vịn cổ anh ta xuống, vùi đầu vào ngực tôi.

Cảm nhận được hơi thở nóng rực của anh ta, tôi rùng mình một phát, có thể vì vừa trải qua một đợt kích động tới nghẹt thở, làm ngọn lửa trong lòng tôi cũng cháy lên bừng bừng dữ dội. Một tay của tôi khó nhọc cởi bỏ quần của anh ta, làm vật đó lồ lộ ra ngoài.

Cảm giác được sự nóng bừng của anh ta, tôi không kìm được mà thở ra một tiếng “ ư”, tiếng rên này hệt như một bùa chú, làm dục vọng trông người anh ta hoàn toàn mất kiểm soát. Anh ta ngẩng đầu, bất ngờ hôn vào môi anh đào đó của tôi, tôi cuồng nhiệt đáp lại, hai chân không tự chủ bắt đầu quắp chặt hai đùi anh ta.

Dẫn dắt anh ta tìm được vị trí thích hợp, hai chân tôi dùng lực một cái đẩy vào mông anh ta một cái, vào rồi, chỗ đó của anh ta nóng bỏng, toàn thân tôi run lên không ngớt, kìm không được “a” lên một tiếng.

Cái khoảnh khắc anh ta tiến vào trong tôi, tôi đã dường như quên hết mọi thứ, chỉ muốn cùng anh ta thỏa thuê quấn lấy nhau một phen, cuồng nhiệt phối hợp cùng anh ta. Còn anh ta có vẻ cũng như được lạc dục vọng, ra sức nhún mạnh hơn.

Thở dốc, tiếng rên yêu kiều, mềm mại uyển chuyện không ngừng, căn phòng trống trải trong mắt tôi dường như cũng tràn ngập đầy hơi thở dâm dục, biến thành màu hồng nhạt.

Cuối cùng đột nhiên anh ta gầm rống lên, còn tôi trong lúc anh ta vào sâu nhất đó, đạt được một cơn cực khoái trước nay chưa từng có.

Tôi lười nhắc nằm im không nhúc nhích trên giường, nếu như anh ta muốn giết tôi thì cứ giết, tôi không quan tâm nữa rồi.

Nhưng anh ta cũng không làm như vậy, sau khi được phát tiết, anh ta dần dần hồi phục sự tỉnh táo, lúc anh ta biết đã phát sinh quan hệ với tôi thì bất ngờ đau khổ khóc lớn.

Anh ta quỳ bên cạnh tôi van xin sự tha thứ, vừa cầu xin vừa tự tay tát bôm bốp vào mặt mình. Anh ta dùng lực như vậy, đánh mấy cái hai má đã đỏ tấy sưng vù lên.

Nhìn vậy tôi lại có chút không nỡ, tôi nhìn ra được anh ta bây giờ đã không còn chút dục vọng nào nữa, chỉ còn lại sự tự trách bản thân sâu sắc. Tôi không nghĩ là anh ta giả vờ, mặc giờ không nói rõ được là tại sao nhưng tôi cảm giác như vậy.

Quảng cáo
Trước /200 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Chỉ Tâm Như Thủy

Copyright © 2022 - MTruyện.net