Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Năm Tháng Mất Phương Hướng
  3. Chương 133: CHƯƠNG 133
Trước /200 Sau

Năm Tháng Mất Phương Hướng

Chương 133: CHƯƠNG 133

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

CHƯƠNG 133

Anh dường như đang do dự, tôi đợi rất lâu cũng không thấy anh làm gì, ngay lúc tôi cho rằng anh đang đợi tôi chủ động thì anh lại chui vào trong chăn, cơ thể từ từ áp sát sau lưng tôi.

Khoảnh khắc da thịt hai người chạm vào nhau, tôi có thể cảm giác được cái nóng bỏng từ trên người anh truyền tới, ltrái tim không khỏi đập điên cuồng.

Nhưng anh không làm gì nữa, chỉ ôm chặt lấy cơ thể mềm mại nhỏ nhắn của tôi vào lòng.

Tôi nằm trong ngực anh bối rối không biết làm sao, hôm nay anh ta thật kỳ lạ, muốn làm gì cũng không nói, chỉ im lặng coi tôi là gối ôm ôm ngủ.

Không biết đã là lúc nào, khi hơi thở tôi bắt đầu trở nên dồn dập thì anh lại thả ra một câu dập tắt ngọn lửa dục trong lòng tôi.

"Ngủ đi!"

Chỉ là hai chữ ngắn ngủn giống như có một sức mạnh to lớn khiến tôi như muốn òa khóc.

Tôi ở bên anh cũng được một thời gian rồi, số lần ngủ với nhau cũng không ít nhưng mỗi lần làm xong anh không vội vàng rời đi thì cũng ngủ say như chết, trước giờ chưa bao giờ không làm gì mà ngủ yên như thế này.

Anh làm vậy rốt cuộc là vì cái gì, anh đang muốn trừng phạt tôi theo một cách khác, hay là anh thật sự đã thay đổi, tôi dần chìm vào giấc ngủ với tâm trạng bất an lo sợ.

Sáng sớm tỉnh dậy, tôi thấy cả người nhẹ nhõm đi rất nhiều, tối hôm qua không ngờ lại ngủ ngon như vậy, một đêm không mơ không mớ, còn có một cảm giác an toàn rất đặc biệt.

Nhìn ngó một lúc, đôi mắt mơ màng bỗng thấy xung quanh lạ lẫm, tôi vội quay đầu nhìn lại Lưu Tê đang nằm bên cạnh mới nhớ tới chuyện xảy ra tối qua, ngắm nhìn người đàn ông đang ngủ say, trong lòng tôi rất tò mò rốt cuộc đêm qua tại sao anh lại ngủ một đêm bình yên như thế bên cạnh tôi.

Bỗng thấy mí mắt anh hơi nhúc nhích, biết anh sắp tỉnh lại nên tôi vội nhắm mắt giả vờ ngủ.

Quả nhiên, tôi nhắm mắt chưa tới mười giây đã nghe tiếng anh bật dậy, nhưng động tác anh rất nhẹ nhàng, cứ như sợ làm ồn đánh thức tôi vậy.

Giả vờ ngủ một lúc nứa, tôi cảm thấy có một thứ gì đó nóng bỏng đang dần dần tiến về phía tôi, với kinh nghiệm nhiều năm tôi biết ngay đó là thứ gì, chỉ là giờ tôi đang giả vờ ngủ, không dám động đậy chút nào.

Tới khi thứ nóng hổi đó nhẹ chen vào giữa hai chân tôi mới không nhịn nổi thốt lên vài tiếng rên rỉ.

"Khà khà, con mèo con, để anh coi em có thể giả vờ ngủ tới khi nào!"

Tôi vội vàng lật người lại, mặt đỏ như gấc nói : "Mới sáng sớm anh đã làm chuyện xấu, em còn phải đi làm, giờ em đi đây!"

Tôi cho rằng việc của tôi ở đây đã xong, khi hất chăn ra chuẩn bị rời khỏi mới phát hiện trên người không một mảnh quần áo.

Nếu là trước đây, tôi còn có thể vô tư trần truồng trước mặt Lưu Tê, nhưng giờ đây rõ ràng anh ta đã trở thành một người khiến tôi cảm thấy xa lạ nên khó mà để tôi chấp nhận như trước, tôi hét lên một tiếng rồi vội kéo chăn che lại cơ thể mình.

Không ngờ cái kéo chăn này lại khiến cơ thể anh hoàn toàn trần trụi trước mặt tôi, trên người anh lúc này không một mảnh vải, bên dưới cơ thể vạm vỡ rắn chắc là một thứ xấu xa đang trồi lên, thứ đó còn đang rung rung như đang trêu chọc tôi.

Anh thở dồn dập kéo mạnh chăn trên người tôi ra cười đểu, "Bé mèo con, em đốt lửa rồi không thèm dập mà cứ thế đi à, làm gì có chuyện dễ như thế."

"Anh, anh nói bậy bạ cái gì đấy, rõ ràng là anh có ý đồ xấu còn đổ tội cho em!" Tôi xấu hổ muốn chui xuống lỗ, vừa tránh ánh mắt anh ta vừa giãy dụa muốn xuống giường mặc quần áo.

Anh kéo người tôi lại, tôi không kịp đề phòng bị anh kéo ngã, nửa người trên đè lên ngực anh, đầu tôi lại vừa đúng chạm trúng phần dưới của anh.

Tôi vùng vẫy muốn đứng lên, nhưng anh lại cười xấu xa, "Tối hôm qua chưa kịp ăn em nên hình như em thất vọng lắm, lần trước em làm anh thoải mái lắm, giờ giúp anh tiếp nào!"

Nói xong anh ta dụi đầu xuống, tôi cố gắng giãy dụa nhưng thế nào cũng không thoát nổi, tay anh ta bắt đầu đi phượt khắp nơi trên người khiến tôi thở dồn dập, tôi sắp không thể kiềm chế cơn ham muốn.

Tôi biết nếu không thỏa mãn anh ta e là sẽ không thể rời khỏi, vì thế dần dần tôi không còn giãy dụa nữa, hai tay bắt đầu vuốt ve cái thứ đang cứng lên nóng bỏng tay ấy.

"Ahhhhh, em đúng là mật ngọt chết ruồi, mới bao lâu thôi mà em đã làm anh chịu không nổi nữa rồi!"

Anh kêu lên một tiếng, lật mạnh người tôi lại, cơ thể trắng nõn nà lập tức bày ra trước mắt anh, anh không nói gì nữa chỉ ưỡn người đẩy lên, một thứ rắn chắc nóng như lửa đẩy vào giữa hai chân tôi, cái cảm giác một bước lên tới đỉnh mây xanh ấy lập tức khiến tôi hét lên: "Á, chết em thật đó!"

Sáng sớm nay không biết tại sao anh lại hưng phấn như thế, làm vô cùng hăng say, tựa như một người bị cấm ăn mặn mấy chục năm bỗng một hôm nào đó thoát khỏi mọi trói buộc, được thỏa thích xả ngọn lửa bị đè nén bao nhiêu năm một cách điên cuồng.

Một tiếng rên cao vút thoải mái truyền tới, hai người trên giường cuối cùng đã kết thúc trận mây mưa trong sung sướng và thỏa mãn.

Sau đó anh vùi đầu vào mái tóc tôi nỉ non, "Thích mùi của em nhất, em là người khiến anh thoải mái nhất!"

Thấy trời đã không còn sớm, tôi dậy đi tắm rửa chuẩn bị đi làm, ai biết tại sao anh cũng đi theo, vừa trêu chọc vừa tắm chung với tôi, bị anh trêu chọc tôi bắt đầu thở gấp.

"Không ngờ một con cave như em lại có cơ thể nhạy cảm như thế, mới chạm một xíu đã không chịu nổi rồi!"

Nghe lời nói đầy sỉ nhục như thế, tôi không những không tức giận mà còn có cảm giác hưng phấn, nhưng nghĩ tới việc anh không còn như trước đây, lòng tôi hơi nhói đau, tôi dần dần tỉnh táo lại.

Hai chúng tôi tắm chung mất hơn một tiếng, tắm xong mệt đến lả người.

Cái cảm giác kích thích vờn nhau này đúng là giày vò con người ta dã man, tuy anh không có ra lần nữa nhưng lại khiến tôi lên đỉnh, ngó thấy sắp tới giờ đi làm, tôi vội mặc quần áo rời đi.

Lưu Tê từ đằng sau gọi với theo tôi, sau đó vứt cho tôi một chùm chìa khóa, "Sau này tôi gọi em em phải tới đây đợi tôi, tôi không đến thì phải chờ tới khi đến thì thôi, biết chưa?

Tôi gật đầu, cũng không biết cảm xúc trong lòng lúc này là gì, lúc quay người đi anh lại bước lên một bước nâng cằm tôi lên cao rồi nói với tôi bằng giọng điệu vô cùng lạnh lùng và ngang ngược, "Em nhớ kỹ, sau này không được phép bị thương, nếu có chuyện thì gọi tôi, thú cưng của tôi còn chưa tới lượt người khác dạy dỗ!"

Quảng cáo
Trước /200 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Túc Mệnh

Copyright © 2022 - MTruyện.net