Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
4
Trước khi gặp Thịnh Lâm, trước đây tôi đã mua đạo cụ điểm kháng cự, vì vậy tôi sẽ nhận được điểm nhờ bị ngược đãi. Nhưng bây giờ tôi sẽ nhận được điểm nhờ chống lại đối tượng công lược.
Tôi lại mua một đạo cụ có giá trị mị lực gấp đôi để nhằm vào đối tượng công lược. Giá trị tình yêu cũng sẽ theo giá trị mị lực của bản thân người công lược nhân đôi.
Tôi đến nhà Thịnh Lâm với sự tự tin hoàn toàn, dì giúp việc đã trực tiếp mở cửa khi nhìn thấy tôi.
Vừa bước vào phòng, tôi đã thấy Thịnh Lâm đang ngồi trên ghế sofa với quầng thâm dưới mắt trông đầy tức giận.
Một sự ngạc nhiên hiếm hoi chợt hiện lên trong mắt tôi.
Hệ thống nhắc nhở: "Giá trị tình yêu của đối tượng công lược đang được tăng cao, đạt 60."
Tôi hất tóc tự tin bước về phía hắn.
Giọng điệu Thịnh Lâm lạnh lùng: “Không phải cô đã nói với tôi rằng cô sẽ không đến hầu hạ tôi nữa sao?”
Đồng thời, trông hắn vẫn như thể tôi biết cô còn sẽ đến.
Có đạo cụ trong tay, tôi không còn rụt rè nữa.
Sợ cái khỉ gì, tôi lập tức vào chủ đề trước.
“Tôi hối hận rồi, được chứ?”
Hệ thống hiển thị: [Điểm + 2]
Thịnh Lâm không ngờ tôi sẽ phản bác.
Hắn sửng sốt một lúc rồi mới phản bác lại.
“Trước đây cô nói sẽ làm bữa sáng, bây giờ lại nói sẽ không làm, còn nói không phải giúp việc của tôi nên không rảnh mà đi phục vụ tôi, bây giờ cô lại hối hận rồi, cô là người lớn nhưng lại không đáng tin cậy như vậy, hử?"
“Chẳng lẽ anh không như vậy à?”
[Điểm +5] Thịnh Lâm nhìn tôi với vẻ mặt khó hiểu.
Xét về độ đáng tin cậy, tôi thực sự không thể so sánh được với Thịnh Lâm.
"Năm đầu tiên chúng ta quen nhau, anh đã hứa sẽ cùng tôi đến buổi hòa nhạc, tôi đã đợi anh ở ngoài trời suốt hai tiếng đồng hồ, cuối cùng anh lại quên mất khi đang mở tiệc với bạn bè."
"Năm thứ ba chúng ta quen nhau, anh rủ tôi cùng tổ chức sinh nhật, tôi đã đợi anh cả đêm, ngày hôm sau thấy hot search tôi mới biết rằng anh đã đi Thái Lan cùng với một minh tinh giới giải trí."
"Năm ngoái anh ngỏ lời với tôi làm bạn gái anh, ngày hôm sau anh quay lại với Bạch Nguyệt Quang, còn nói với tôi lời nói ngày hôm trước là say rượu."
Tôi nói ra như điên.
Hệ thống: "Ồ, điểm +20"
Không nhắc tới cũng không biết, không ngờ Thịnh Lâm lại là một kẻ cặn bã như vậy.
May mà bây giờ tôi không còn thích hắn nữa, nếu không thì chẳng khác gì nữ chính thuần khiết trong tiểu thuyết ngược văn rồi.
Càng nghĩ càng tức, tôi trực tiếp tiến vào trung tâm mua sắm mua đạo cụ cho chế độ ngược văn nam chính.
Hệ thống: "Sau khi sử dụng đạo cụ, tình cảm ảo của đối tượng công lược dành cho cô sẽ đạt tới 100 và có hiệu lực trong vòng 24 giờ."
Thịnh Lâm, người vừa cau mày và tỏ ra khó chịu giờ đột nhiên dịu lại.
"Tâm Tâm, tất cả đều là lỗi của anh. Từ giờ trở đi anh sẽ là người làm bữa sáng và hầu hạ em."
(Lúc này Thịnh Lâm đang bị đạo cụ ảnh hưởng nên đổi xưng hô từ tôi->anh, cô->em)
Nhìn Thịnh Lâm làm chó li3m, tôi rất hài lòng: “Tôi muốn ăn bánh kem của tiệm xx”
“Được, anh sẽ bảo tài xế đi mua ngay.”
Thịnh Lâm quay người lại, đang định ra lệnh.
Tôi chợt không vui: “Này, tôi muốn ăn đồ anh tự mua.”
Nhà Thịnh Lâm ở trong khu biệt thự, cách tiệm bánh ngọt ở trung tâm thành phố một tiếng rưỡi đi đường.
Hắn mắc bệnh cũ ở chân, nếu giữ nguyên một tư thế lâu thì chân sẽ đau nhức nên bình thường khi đi đâu thì đều là tài xế lái xe.
Thịnh Lâm rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
"Sao, không muốn?"
Thịnh Lâm lập tức đứng dậy: "Không có, anh đi mua ngay đây."