Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sau một ngày dài ngồi tàu điện , Ý Như cùng Vũ Bằng đã tới Tứ Xuyên . Cũng như bao nhiêu gia đình trung hoa khác , gia đình Vũ Bằng chỉ có một người con duy nhất
Ba mẹ Vũ Bằng đã được anh báo tin trước , không còn lấy làm bất ngờ . Ngược lại họ đón tiếp cô rất niềm nở nhiệt tình
Mẹ Lưu còn thân thiết nắm tay cô nói
_ Cháu xinh quá , cứ coi như đây là nhà cháu , hãy tự nhiên đừng ngại ngùng gì cả !
Mẹ Lưu vui vẻ đón tiếp cô , cô đương nhiên rất vui . Cơ mà niềm nở quá mức thì cô lại mất tự nhiên mất rồi
Ba Lưu thấy vậy , vỗ vai vợ , cười bảo
_ Mình làm con bé sợ đấy ... bà ấy tính vốn vậy , cháu đừng để ý !
Lưu Vũ Bằng đứng kế bên đệm thêm một câu
_ Tôi đã bảo ba mẹ tôi sẽ thích cô mà !
Gia đình họ cứ kẻ tung người hứng , làm cô chẳng biết nói gì , trước sau chỉ biết "Vâng" một tiếng
_ Để tôi đưa cô lên phòng !
Vũ Bằng dẫn cô lên lầu , mẹ Lưu nhìn theo , ánh mắt ngập tràn ý cười
Con trai bà xưa nay chưa bao giờ dẫn con gái về nhà , đây là lần đầu tiên . Con bé xinh xắn đáng yêu ghê , lại rất lễ phép . Bà chấm rồi đó , hy vọng tết sau sẽ có tin hỉ
Ý Như nào biết , bản thân vô tình đã lọt vào mắt lão bà họ Lưu . Cô theo Vũ Bằng lên phòng ở lầu hai . Phòng của cô khá rộng , so với phòng ở nhà Vương Nguyên chỉ nhỏ hơn một chút . Đối diện với căn phòng , chính là một đồi trồng đầy chè xanh , phía dưới chân đồi có một cánh đồng hoa hồng Gold đang nở rộ , vàng rực óng ánh cả một vùng . Đẹp chẳng khác gì thiên đường , ai nhìn thấy cũng phải kinh ngạc trầm trồ xuýt xoa
Thế nhưng , Ý Như nhìn thấy cũng như không thấy , trên mặt chẳng có một chút biểu lộ mừng vui , vẫn buồn sầu u uất
Vũ Bằng vốn định dùng khung cảnh kia làm bất ngờ cho cô , ai ngờ , cô vẫn buồn hiu . Anh ta hụt hẫng , nụ cười trên môi cứng ngắc , lúng túng dặn vài câu
_ Đi đường xa chắc cô mệt rồi , nghỉ ngơi trước đi . Để tôi xuống nhà giúp mẹ làm cơm tối , khi nào xong tôi lên gọi !
_ Tôi biết rồi !
Cô cười gượng , gật đầu đáp lại
Vũ Bằng nhìn cô thêm một lần mới ra ngoài , mẹ Lưu đợi dưới nhà , thấy con trai đi xuống , liền hớn hở đi tới tuôn một tràng
_ Con giỏi thật , kiếm đâu ra cô gái xinh thế không biết , lại rất lễ phép thuần khiết , mẹ thích rồi đó nhé . Con mau mau lên rồi làm đám cưới còn cho mẹ được bồng cháu !
Vũ Bằng càng nghe , mặt càng ngơ ngáo . Anh cau mày bảo
_ Mẹ , mẹ đang nói linh tinh gì thế . Đám cưới gì chứ , con với Ý Như không có gì cả , con chỉ mới quen cô ấy được có ba ngày thôi . Mẹ nói thế , Ý Như nghe được thì không hay đâu !
_ Ba ngày thì đã sao , bây giờ không có gì thì sau này sẽ có . Con đẹp trai sáng sủa thế này , ai mà chê chứ . Con phải cố gắng tận dụng thời gian chiếm lấy tình cảm con bé cho mẹ , đây là lệnh !
Vũ Bằng đỡ trán , mẹ anh thèm con dâu tới mức nặng rồi à ? Mới thấy con nhà người ta đã vồ vập như hổ đói vậy . Mẹ làm như chuyện tình cảm dễ như hái chè vậy đó
Dưới nhà , hai mẹ con nhà kia tỉ tê đủ kiểu . Trên lầu , Ý Như như cái xác ngồi bên cửa sổ , đôi mắt vô hồn nhìn ra ngoài . Cô nhớ anh lắm , mới xa anh có hai ngày , mà cô nhớ anh muốn phát điên lên rồi
Không biết , giờ anh đang làm gì ? Có ăn uống đầy đủ không ? Hay giận cô mà bỏ bữa , kiếm rượu giải sầu , hành hạ bản thân ?
Tim cô , cơn đau lại tái phát rồi
Mỗi lần nghĩ tới anh vì cô mà quằn quại nỗi đau , tim cô lại đau tới mức nghẹt thở , đau tê dại , đau hơn bị ai đó rút mất xương
Đau , đau lắm . Bàn tay nhỏ bé đặt lên ngực ôm chặt muốn giảm bớt cơn đau mà vô ích . Nó vẫn đau như giây phút đầu tiên
Tại sao cô và anh lại phải đi tới bước này ????
Lệ dài lại lần nữa tuôn chảy , mỗi giọt nước nóng hổi là một hương vị . Nhớ nhung , đau khổ , cay đắng , mặn chát , xót xa có đủ . Chỉ thiếu hương vị niềm vui mà thôi
Hương vị đó , có lẽ từ nay về sau , cô không thể tìm được nữa ....
Em nhớ anh lắm , anh ơi !!!
Bữa tối đầu tiên tại Lưu gia của cô rất tốt , gia đình Vũ Bằng , ai cũng đối xử với cô rất tốt , tạo cho cô cảm giác dễ chịu , không gò bó
Họ thật tốt
...
Chuyện Vương Nguyên gọi điện hết người này người kia tìm Ý Như làm cho Uyển Lăng và Thiên Nhu lo lắng
Hôm sau hai cô tới nhà Vương Nguyên , cơ mà chẳng thấy ai cả . Cổng cao khóa kín , điện thoại cho ai cũng không liên lạc được . Hỏi Tuấn Khải mới biết Vương Nguyên đi Trùng Khánh , còn Ý Như có đi cùng không thì chẳng ai biết
Uyển Lăng Thiên Nhu đâm ra chán nản , mỗi lần gặp mặt , Thiên Nhu lại rầu rĩ hỏi
_ Cậu có tin là Ý Như thật sự đi cùng Vương Nguyên không ?
_ Chắc phải , hôm bữa Ý Như chẳng bảo sẽ cùng Nguyên ca đi Trùng Khánh thăm Vương mẫu đó sao !
_ Vậy sao không liên lạc với cậu ấy được ?
_ Chắc máy hư hay gì đó , lần trước cậu ấy chả tắt máy cả hai tháng liền luôn còn gì , chắc không có gì đâu !
Hai cô gái đinh ninh là thế , cơ mà sao đã vượt thời gian nghỉ tết , phải đi học lại đã trôi qua cả tuần nay rồi , vẫn chưa thấy Ý Như trở lại trường học ?
Lẽ nào Ý Như ham chơi quên cả học hành ?
Không đúng lắm , Uyển Lăng biết Ý Như không phải như vậy đâu
Hai cô lại cảm thấy hoài nghi lắm , chiều tan học liền chạy đi tìm Tuấn Khải , anh vẫn còn công việc phải làm ở Bắc Kinh
Nào ngờ , anh nói
_ Không cần tìm Ý Như nữa đâu , cô ấy đang ở cùng Hồ Hạo Thần !
Uyển Lăng lập tức nhăn mày
_ Gì cơ ? sao Ý Như lại ở cùng anh họ được ?
Thần ca là đang ở Thượng Hải mà
Thiên Nhu cũng thấy khó hiểu , cô nàng nhanh trí hơn Uyển Lăng , lập tức cảm thấy có gì đó sai sai
_ Đã có chuyện gì rồi phải không anh Tuấn Khải ?
Phải có chuyện gì đó thì Vương Nguyên và Ý Như mới cùng nhau tắt máy như vậy
_ Vương Nguyên và Ý Như chia tay rồi , cô ấy thích Hồ Hạo Thần !
Thông báo của anh khiến hai cô lập tức trợn mắt
_ Cái gì ?
_ Em không tin ! Uyển Lăng phủ nhận
_ Em cũng không tin , đang yên đang lành sao lại chia tay ?
_ Anh cũng như hai em , không tin , nhưng đây là từ miệng Vương Nguyên nói ra !
Sáng hôm đó , sau khi Ý Như vừa rời đi , anh cùng Thiên Tỉ ghé qua nhà Vương Nguyên . Thấy Vương Nguyên ngồi lặng thinh trong nhà , hỏi mãi anh mới nói
" Bọn em chia tay rồi "
Lúc đó , anh và Thiên Tỉ sửng sốt như hai cô gái trước mặt này vậy đó . Mới hôm trước còn vui vẻ mặn nồng , hôm sau nói chia tay liền chia tay . Chẳng rõ hai đứa nó bị làm sao nữa , gặng hỏi thêm , Vương Nguyên lì lợm câm như hến , chẳng nói gì đến lí do . Chỉ bảo người cô thích là Hồ Hạo Thần , không phải anh
Thực tình anh cũng không hiểu ra làm sao luôn
Uyển Lăng cả kinh . Thần ca của cô sao lại liên quan tới chuyện này ?
Rõ ràng hôm sinh nhật cô , Ý Như nói họ chỉ quen biết thôi cơ mà . Sao nay lại liên quan tới chuyện tình cảm rồi ? Tình tay ba ? Cô thật sự hơi bị khó tiêu chuyện này nha
Cái tin này như một ngọn núi lửa đang phun trào trong Uyển Lăng , cô nóng tới khó chịu . Không thể nhịn thêm được nữa . Vội vàng chia tay Tuấn Khải , Thiên Nhu . Cô nàng lầm lũi trở về . Vừa chạy lên phòng đã gọi điện cho Hạo Thần , tra khảo
_ Thần ca , anh và Ý Như yêu nhau sao ?
Hạo Thần đang ở bệnh viện xem bệnh án . Thấy Uyển Lăng gọi , tiện tay nhấn phím nghe , ai ngờ anh còn chưa kịp nói gì đã bị câu chất vấn kia làm cho khựng người
Uyển Lăng sao lại hỏi như vậy ?
Anh thận trọng hỏi lại
_ Em đang nói gì vậy ?
Uyển Lăng bên kia như không nghe thấy câu hỏi kia , tiếp tục tra khảo
_ Ý Như hiện giờ là đang ở chỗ anh phải không ?
Hạo Thần hờ hững đáp
_ Câu này em nên hỏi Vương Nguyên mới đúng !
_ Nếu em tìm thấy còn phải hỏi anh sao . Tuấn Khải nói , Ý Như đòi chia tay Vương Nguyên là vì anh , như vậy có đúng không ? Rốt cuộc giữa anh và Ý Như là sao vậy ?
Hạo Thần trợn mắt to . Chia tay ? Ý Như chia tay Vương Nguyên ? Sao lại như thế ?
Anh gấp gáp hỏi lại
_ Em nói Ý Như chia tay Vương Nguyên ? Từ khi nào ?
Đến lượt Uyển Lăng trợn mắt kinh ngạc
_ Anh không biết chuyện đó sao ?
Chẳng phải nói hai người kia chia tay là vì Thần ca của cô sao , sao giờ anh còn hỏi lại hay vậy ?
Giọng anh bỗng trầm xuống , có chút nặng nề
_ Không , anh không biết gì cả !
Bàn tay nắm chặt lấy chiếc điện thoại . Từ hôm đó anh trở về Thượng Hải theo yêu cầu của cô , mọi chuyện liên quan tới cô , anh đều không dám quan tâm tới . Anh nghĩ cô đang sống vui vẻ bên Vương Nguyên , chứ đâu biết chuyện lại ra nông nỗi này
Rõ ràng hôm đó cô nói , không muốn anh phá vỡ cuộc sống tốt đẹp của hai người kia mà ?
_ Vậy có nghĩa Ý Như cũng không chỗ anh sao ? Vậy cậu ấy có thể đi đâu chứ ? Nhà Vương Nguyên không có , Mấy ngày nay cậu ấy không có đi học , điện thoại cũng tắt máy rồi !
Uyển Lăng lo một , Hạo Thần lo tới mười
Không thấy cô nghĩa là sao ?Đã mấy ngày không thấy , cả đi học cũng không . Vậy cô đã đi đâu ?
Tất cả là tại anh , là tại tên khốn nạn như anh mới khiến cô bỏ đi
Đầu óc Hạo Thần nóng và rối lên theo từng suy nghĩ , anh gắt gao hỏi
_ Vương Nguyên đang ở đâu ?
_ Trùng Khánh !
Nhận được câu trả lời , anh liền tắt máy , mặc cho Uyển Lăng bên kia gào thét
Anh gấp gáp chạy ra khỏi phòng làm việc
Ngoài hành lang bệnh viện , người ta thấy vị giám đốc anh tuấn uy phong thường ngày , nay đang chạy như điên ra khỏi bệnh viện chẳng màng tới hình tượng phong độ anh tạo ra bấy lâu
Trong đầu anh chẳng nghĩ được gì ngoài hình bóng của cô , anh phải đi tìm Vương Nguyên hỏi rõ ràng
Chuyến bay kéo dài có ba tiếng đồng hồ mà đối với anh nó dài như cả nửa năm , lâu kinh khủng
Vừa xuống sân bay , anh liền lao đi tìm Vương Nguyên . Theo báo cáo của người trong hắc bang , Vương Nguyên đang ở công ty quản lý
Thật may cho anh , vừa tới cổng công ty đã thấy Vương Nguyên đi ra . Vậy càng tốt , anh đỡ phải mất công hỏi
Hạo Thần hùng hổ đi tới , xông thẳng vào đám fan cuồng đang la hét inh ỏi kia , bị đẩy bất ngờ , đám fan ngã nháo nhào đè lên nhau , âm thanh la hét càng kinh khủng hơn
Thấy kẻ lạ mặt xông vào , vệ sĩ liền đi tới chặn trước mặt Vương Nguyên bảo vệ an toàn , ánh mắt rõ là cảnh cáo
Hạo Thần mặc kệ , tiến tới sát trước mặt vệ sĩ , nhì Vương Nguyên , gằn giọng
_ Tôi muốn nói chuyện với cậu !
Thấy Hồ Hạo Thần ở chỗ này , Vương Nguyên cũng hơi kinh ngạc . Tuyệt nhiên lửa hận trong anh lớn chẳng kém , đôi mắt đen nhuộm một màu lạnh băng
Rốt cuộc là chuyện gì lại khiến hắn từ Thượng Hải đích thân tới đây gặp anh ? Anh cũng muốn biết
_ Được !
Anh gật đầu , nói vệ sĩ tránh ra . Anh lấy lại vẻ bình thản theo Hạo Thần ra xe . Chiếc xe nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt đám fan cuồng vẫn hò reo đến khản cả cổ
Đến chỗ vắng , chiếc xe mới dừng lại . Hai người đàn ông ra khỏi xe , ném cho nhau ánh nhìn tóe lửa
Hạo Thần lên tiếng là liền tra khảo
_ Tôi hỏi cậu , Ý Như đâu ?
Ánh mắt Vương Nguyên bỗng lạnh xuống , anh gằn giọng
_ Anh còn muốn diễn trò gì nữa đây ? Tôi không rảnh coi kịch anh đóng !
Chẳng phải cô đã chọn hắn sao , giờ còn tới tìm anh hỏi vớ vẩn . Không thấy được bộ dạng tàn tạ của anh , hắn nuốt không trôi à ?
Giờ phút này còn bị nói móc , Hạo Thần tức giận , lớn giọng mất bình tĩnh
_ Cậu nghĩ tôi bay mấy tiếng đồng hồ từ Thượng Hải tới đây chỉ để diễn trò cho cậu coi à !
_ Vậy anh muốn gì ? Anh lớn giọng chả kém , tưởng mỗi hắn biết tức thôi à , anh đây còn tức hơn hắn gấp trăm lần đây này
_ Tôi tìm Ý Như , Uyển Lăng nói không thấy cô ấy đâu . Cậu đã đuổi cô ấy đi đâu rồi hả ?
_ Chứ không phải cô ấy bỏ tôi để chạy tới bên anh sao , bạn gái của anh mà lại tới hỏi tôi câu này có buồn cười quá không ?
_ Nếu cô ấy ở chỗ tôi , tôi còn rảnh rỗi tới nói chuyện với cậu sao ?
Vương Nguyên bỗng giật mình , giờ anh mới nhận ra vấn đề , khựng người nhìn Hạo Thần
_ Ý anh là cô ấy không tới chỗ anh ?
Hạo Thần thở hắt ra , cuối cùng tên này cũng nói được một câu hợp lí . Khuôn mặt anh trùng xuống , lắc đầu
_ Không !!!!
Vương Nguyên càng bị chấn động , anh trầm lắng xuống . Từng mẩu kí ức kéo về , anh giật mình khi nghĩ tới cái đêm cô bị mất tích , sáng hôm sau lại lành lặn trở về rồi bỗng dưng đòi chia tay . Khi đó vì giận quá , anh không kịp suy nghĩ kĩ , giờ mới thấy có uẩn khúc
Anh bỗng nắm cổ áo Hạo Thần , gằn giọng
_ Đêm đó , Ý Như ở chỗ anh phải không ?
Hạo Thần chợt chột dạ , quên cả gạt tay anh ra , cúi đầu thừa nhận
_ Phải !
_ Rốt cuộc đã có chuyện gì , nói đi !
Vương Nguyên gay gắt tới muốn xé rách cổ áo Hạo Thần . Ngược lại , Hạo Thần lại như kẻ mang tội lớn , không chút phản kháng . Hạ giọng bối rối kể lại
_ Đêm đó , sự thật Ý Như đã bị bắt cóc . Cô ấy gọi cho tôi kêu cứu , lúc tôi tới , cô ấy đã bị chuốc xuân dược . Tôi không khống chế được bản thân đã làm chuyện ấy với cô ấy
_ TÊN KHỐN , ANH DÁM ... TÔI ĐÁNH CHẾT ANH !
Ngọn núi lửa trong Vương Nguyên phun trào , anh đấm vào mặt Hạo Thần một cú , lại đấm vào bụng thêm cú nữa . Anh điên cuồng đánh , anh điên cuồng đá . Hạo Thần từ đứng giờ đã ngã lăn dưới đất
Càng nghĩ tới cảnh Ý Như bị Hồ Hạo Thần làm nhục , anh càng nổi điên . Khi cơn thịnh nộ đã đạt tới đỉnh điểm , anh đâu còn phân biệt được điều gì . Trút được bao nhiêu thì trút thôi
Hóa ra trong đó có uẩn khúc , hóa ra đêm đó cô bị bắt cóc thật . Vậy mà anh đã lại nghĩ oan cho cô , là anh bị ghen tuông làm cho mờ mắt . Thì ra , cô vì chuyện ngoài ý muốn với Hồ Hạo Thần , mới đòi chia