Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Có những bức màn, một khi đã vén lên thì mọi tai ương sẽ lũ lượt ập đến. Chúng ta sẽ ra sao? Mọi việc rồi sẽ đi về đâu? Ai sẽ là nạn nhân tiếp theo của trò chơi này? Hãy để thời gian trả lời.
#####
Câu hỏi của Chương Hiểu làm mọi người hoảng sợ. Một nỗi sợ hãi đột ngột xông vào và ngự trị mọi suy nghĩ. Vậy còn một cái nữa đang ở đâu? Và hắn sẽ làm gì với cái thứ đó? Sự khủng hoảng trong suy nghĩ, trạng thái lo sợ về mặt tâm hồn. Tất cả đang bủa vây, chiếm lĩnh tâm hồn họ. Nên tiếp tục hay là từ bỏ. Tiếp tục đồng nghĩa chấp nhận với mọi thứ ở phía trước, dù biết là sợ hãi, là kinh khủng và không một ai muốn điều đó xảy ra. Còn từ bỏ, có phải chăng chính là đang tiếp tay cho trò chơi nghịch lý mà hung thủ đã vạch sẵn.Làm sao đây?
Bộp. Tiếng đập bàn vang dội làm mọi người giật mình.
- Mọi người đang làm gì vậy hả? Nếu ai cảm thấy sợ hãi thì bây giờ cút cho tôi.
Cao Trình quát lớn. Chương Hiểu biết, anh đang hoảng sợ, sợ hung thủ, sợ tương lai và anh càng sợ mình sẽ đầu hàng.
- Hung thủ đang ngày càng có những suy nghĩ lệch lạc và hành vi phản xã hội rõ rệt. Nếu bây giờ, mọi người đầu hàng chính là nói cho hắn biết những điều đó là đúng. Chính vì thế, không ai được giao động, không ai được sợ hãi. Mọi người nghe rõ không?
Tiếng nói của Chương Hiểu có ý nghĩa vô cùng lớn đối với tình hình hiện tại. Nó như một lời động viên, một lời nhắc nhở và càng là mệnh lệnh quan trọng nhất.
- Tiếp tục đi. Trình Ngạn Thâm nhìn Cao Trình. Bây giờ, đã đến lúc gặp gỡ tên sát nhân thật sự.
- Chúng ta tiếp. Bây giờ, tôi sẽ nói về mười người họ.
+Đầu tiên là Chung Thiếu, Nam. Bác sĩ ngoại khoa. Gia đình có vợ và hai con. Tiếp theo là Trịnh Tường, nam, bác sĩ chuyên khoa nội. Cao Dung, nữ , bác sĩ chuyên khoa ngoại. Họ là hai vợ chồng, đến bây giờ vẫn chưa có con. Ngoài ra còn có hai bác sĩ chuyên khoa nội nữa là Cao Phong và Hà Bác. Họ đều chưa có gia đình. Tất cả họ đều từ bốn mươi đến bốn mươi lăm tuổi.
- Chưa đủ?
- Người cuối cùng là lợi hại nhất. Chuyên viên pháp y Phương Lâm Lâm. Dù mới có hai mươi lăm tuổi đã lấy bằng nội trú ở Mỹ, vừa về nước làm việc chưa đến nửa năm đã thăng chức giảng viên. Có thể nói là nhân tài của đất nước.
- Lợi hại thật. Nhưng cũng rất đáng ngờ.
- NHưng nghi phạm là nam mà. Cao Trình hỏi
- Thì, cuộc sống luôn có những bất ngờ. Cao Trình, không có gì tuyệt đối đâu. Đặc biệt là lòng người.
Trình Ngạn Thâm quay sang nhìn cô, nhìn chằm chằm. Anh có cảm giác, câu nói đó có dụng ý, không chỉ đơn giản như vậy.
- Còn những người khác?
- Còn bốn người nữa. Lần lượt là Ngạn Bân và Dương Nguyên. Hai người họ là chuyên gia kinh tế, cũng là nhà đầu tư. Chính Ngạn Bân đã yêu cầu việc cung cấp chìa khóa nhà kho cho các thành vên khác. Hai người còn lại là Tưởng Thạch và Cao Kỳ. Họ là ủy viên của trường đại học đồng thời cũng là đại biểu hội đồng. Danh tiếng hai người này rất cao, những năm gần đây còn tham gia tranh cử thị trưởng thành phố.
- Đúng là nơi hội đủ những người uy quyền của xã hội. Nhưng đáng tiếc thay, một trong số họ lại mục nát tâm hồn, lệch lạc về suy nghĩ. Diệp Như lên tiếng. Cô cảm thấy phần nào bất công. Nếu nhưng mà...
- Đáng tiếc, đây là quy luật. Đã đứng trên đỉnh cao của cuộc sống thì càng tham vọng và sợ hãi. Sợ mất đi tất cả, tham vọng chiếm đoạt mọi thứ, biến tất cả theo ý mình. Ai cũng tham vọng, ai cũng sợ hãi chỉ là người đó có biểu lộ ra không mà thôi. Tôi nghĩ đã đến lúc gặp hung thủ rồi- Trình Ngạn Thâm nhìn về khung cửa sổ và nói,.....