Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
" Sao cậu ấy lại bị chỉ chứ"- Tôi cứ mãi thắc mắc trong lòng, cứ suy nghĩ mãi thì mệt chết mất. Cứ để lát nữa có thể cô chủ nhiệm sẽ thông báo hoặc đi hỏi thăm các bạn khác sẽ biết thôi. Sau khi nảy ra suy nghĩ bỗng dưng tôi nhẹ nhõm hẳn ra. Tôi lại tiếp tục quay lại tán gẫu với các bạn.
- " Có ai biết sao mà Mục An bị đình chỉ không vậy"- Tôi mong rằng từ các bạn khác sẽ có thể có được một kết quả
- " Gì, cậu tò mò hả Triệu Việt, chắc cậu ấy bị vậy cậu vui lắm"- Bỗng tôi giật mình nhận ra, sao mình lại lo lắng cho tên khốn đó chứ, từ khi nào mình đã thay đổi nhiều tới như vậy.
- " Do nhan sắc của cậu ta đấy"- Tôi tinh nghịch đáp trả
- " Con nhỏ mê trai này"
- " Không, thật ra sự việc hôm qua là phần nhiều ở tớ nên tớ áy náy đó mà..." - Đang nói say sưa bỗng tôi nghe có một cô bạn học thốt lên cô tới rồi mọi người ơi.
- " Hôm nay là buổi sinh hoạt lớp đầu tiên chúng ta sẽ nói sơ về thành tích tuần trước và thông báo thêm về một trường hợp đặc biệt trong lớp ta"- Lòng tôi lợp bơp với suy nghĩ tới rồi đây.
- " Bạn học Mục An trong lớp ta vì lí do đánh nhau ở ngoài trường và bị đăng ảnh lên mạng xã hội nên đã bị nhà trường phát hiện và đình chỉ học mười ngày. Cô mong các em hãy nhìn em ấy và đừng dại dột như thế nhé. Cô không muốn rằn sẽ thấy thêm một trường hợp nào trong lớp học của mình"
- Lòng to bỗng rối bời, tôi cứ ngỡ do bản thân tôi khiến câu ấy như thế nên áy náy nhưng tại sao khi nghe lí do không phải như thế tim tôi vẫn siết lại, lo lắng. Tôi bỗng nhận ra thì ra tôi lỡ thích thầm một người không nên yêu rồi.
- Vậy là bị bắt đi trái tim rồi à.