Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hứa Minh Tâm đáng thương, nếu biết ở trong cảm nhận của em trai, mình chỉ xem như nửa người tốt, phỏng chừng chẳng những tức hộc máu, mà còn chém đứt đầu Hàn Trình Quang luôn.
Hàn Trình Quang ngược lại rất hy vọng Hứa Ngôn Tâm tham gia cuộc thi thiết kế trang sức kia, Hứa Ngôn Tâm rất thích thiết kế trang sức, từ sau khi có cuốn tạp chí, Hứa Ngôn Tâm đều đọc mỗi ngày, hơn nữa còn đọc đi đọc lại, đọc xong lại lấy dụng cụ ra phác họa, hiện tại trong tay Hàn Trình Quang đã có trên dưới mười bức phác thảo, mỗi một bức Hứa Ngôn Tâm đều rất nghiêm túc vẽ thật lâu.
Hàn Trình Quang còn đặc biệt tra cứu tin tức về cuộc thi kia, lần này cuộc thi được cử hành tại London, Hàn Trình Quang tính toán ở trong lòng, London là nơi Hứa Ngôn Tâm từng học tập, trường học cũ của y cũng ở nơi đó, nếu như đi Hứa Ngôn Tâm có thể đi thăm lại trường cũ, hơn hết London có một sân khấu kịch lớn — sân khấu kịch West End.
Hứa Ngôn Tâm rất thích ca kịch, đến lúc đó thi đấu xong còn có thể cùng đi xem ca kịch với y, Hứa Ngôn Tâm nhất định sẽ rất vui. Hàn Trình Quang cảm thấy, để cho Hứa Ngôn Tâm đi ra ngoài một chuyến, nói không chừng bệnh tình của Hứa Ngôn Tâm sẽ khá lên, cũng sẽ chậm rãi không cự tuyệt kết giao với người khác nữa, đi chơi một chuyến còn có thể thả lỏng tâm tình nha! Về phần chi phí …… Hàn Trình Quang nghĩ ông anh hai kia hẳn sẽ tạm thời chi trả cho mình![–]
Hôm sau, khi trở về, Hứa Minh Tâm cũng hỏi ý kiến bác sĩ Martin, bác sĩ Martin cho rằng đi ra ngoài đối với Hứa Ngôn Tâm mà nói là nửa tốt nửa xấu, tốt là, đi ra ngoài du lịch sau đó lại chú tâm tới những chuyện vui sẽ có lợi cho bệnh tình của Hứa Ngôn Tâm. Nhưng nếu xét đến khía cạnh khác, đi ra ngoài sẽ có rất nhiều người, hiện tại căn cứ vào độ tín nhiệm của Hứa Ngôn Tâm đối với người ngoài, kỳ thật rất dễ dàng làm cho y khẩn trương, thậm chí không cẩn thận thì sẽ phản tác dụng bệnh tình nặng thêm.
Hứa Minh Tâm cùng bác sĩ Martin bàn luận hồi lâu, Hàn Trình Quang sau khi biết cũng gia nhập đội ngũ bàn luận , vì thế mỗi buổi tối đợi cho Hứa Ngôn Tâm ngủ, Hàn Trình Quang sẽ ôm máy tính trốn ở phòng khách hoặc là trong phòng tắm video thảo luận với bác sĩ Martin và Hứa Minh Tâm.
Thảo thảo luận luận suốt ba ngày, cuối cùng đưa ra kết luận là để Hàn Trình Quang chuẩn bị tư tưởng cho Hứa Ngôn Tâm, nếu có thể khuyên bảo tự Hứa Ngôn Tâm đồng ý xuất ngoại tham gia thi đấu, như vậy Hứa Minh Tâm sẽ chuẩn bị cho hai người, nếu Hứa Ngôn Tâm không đồng ý, như vậy chuyện này coi như xong, tóm lại hết thảy đều tôn trọng ý nghĩ của Hứa Ngôn Tâm, tuyệt đối không bắt buộc Hứa Ngôn Tâm.
Cho nên ngày hôm sau, Hàn Trình Quang liền cầm mấy tư liệu mình chuẩn bị mấy bữa rày đến cạnh Hứa Ngôn Tâm.
Mấy tư liệu kia là tư liệu về cuộc thi thiết kế trang sức, tư liệu về trường cũ của Hứa Ngôn Tâm cùng với lịch biểu diễn tháng 11 của sân khấu kịch.
Lật xem tư liệu, Hứa Ngôn Tâm vẫn trầm mặc, nhưng Hàn Trình Quang nhìn thấy Hứa Ngôn Tâm đọc tư liệu về cuộc thi lâu nhất, tiếp theo là ca kịch cuối cùng là trường học.
“Tôi biết em lo lắng cái gì? Tiểu Ngôn, kỳ thật…… Trên thế giới này không có nhiều người xấu như trong tưởng tượng của em, đương nhiên cũng có người xấu, thế nhưng cho dù có người xấu, cũng không phải tất cả người xấu ấy đều nhằm vào chúng ta.” Đợi Hứa Ngôn Tâm xem xong, Hàn Trình Quang châm chước thử nói.
Lời Hàn Trình Quang nói khiến Hứa Ngôn Tâm nhăn mặt nhíu mày, thần sắc hơi chút khó coi, hơn nữa cũng vô thức dùng lực cắn chặt môi.
Vẻ mặt của Hứa Ngôn Tâm khiến Hàn Trình Quang trầm mặc một hồi, Hàn Trình Quang cầm tư liệu trong tay Hứa Ngôn Tâm đặt xuống bàn, sau đó vươn tay kéo Hứa Ngôn Tâm qua đem Hứa Ngôn Tâm ôm vào trong ngực.
“Tiểu Ngôn, có thể nói cho tôi biết vì sao em không thích đi ra ngoài không? Em cảm thấy những người đó đều muốn hại em ư?”
Cánh tay đặt lên bả vai Hàn Trình Quang, Hứa Ngôn Tâm hiện lên tia thống khổ.“Em không biết, em không thích những người đó, bọn họ đều rất đáng sợ…… Mỗi lần đi ra ngoài em đều rất sợ hãi, em sợ bọn họ nhìn em, sợ bọn họ chạm vào em, em cảm thấy bọn họ muốn em chết, em thật sự rất sợ hãi……” Giọng nói mang theo sự run rẩy, cánh tay Hứa Ngôn Tâm ra sức ôm chặt Hàn Trình Quang, muốn vùi mình vào lòng Hàn Trình Quang.
Hứa Ngôn Tâm nói ra khiến Hàn Trình Quang có chút đau lòng, cũng vội vàng ôm Hứa Ngôn Tâm.
“Có lúc em nghĩ, thay vì để cho bọn họ hại chết, còn không bằng tự mình ra tay, như vậy bọn họ sẽ không thể đạt được mục đích.”
Đột nhiên, được Hàn Trình Quang ôm vào trong ngực, Hứa Ngôn Tâm lại lên tiếng, tuy rằng giọng nói vẫn run rẩy như cũ, nhưng lại mang theo một cỗ quỷ dị khiến Hàn Trình Quang nói không nên lời, Hàn Trình Quang nghe mà mồ hôi lạnh toát ra ướt cả lưng.
“Đừng nói bậy! Tôi không cho phép em nghĩ như vậy!!!” Ngữ khí trong lúc nhất thời có chút kịch liệt, Hàn Trình Quang kéo Hứa Ngôn Tâm ra nhìn thẳng vào mắt Hứa Ngôn Tâm.
“Trình Quang……” Có lẽ bị ngữ khí của Hàn Trình Quang dọa đến, vẻ mặt Hứa Ngôn Tâm có chút kinh ngạc.
“Đáp ứng tôi, đừng miên man suy nghĩ, Hứa Ngôn Tâm…… Em biết rõ. Anh yêu em! nếu em chết anh phải làm sai? Em muốn làm cho tôi thương tâm đến chết sao? Hay là chờ em chết anh cũng chết theo em.” Một bàn tay xoa mặt Hứa Ngôn Tâm, ngữ khí Hàn Trình Quang có chút cầu xin pha lẫn thương tâm.
Nhât thời trong lòng vô cùng khổ sở, Hứa Ngôn Tâm nhìn thấy nỗi thương tâm trong mắt Hàn Trình Quang, đôi mắt cũng chầm chậm đỏ lên, sau đó vội vàng lắc lắc đầu.“Em không suy nghĩ lung tung nữa, vừa rồi là em nói bậy, em không chết, anh cũng đừng chết.”
Trong lòng nhẹ nhàng thở ra, Hàn Trình Quang thật mạnh ôm Hứa Ngôn Tâm vào trong ngực, mãi hồi lâu mới dần dần buông ra.
Sau đó Hàn Trình Quang tựa vào sô pha, một cánh tay ôm Hứa Ngôn Tâm, một tay còn lại cũng nắm tay Hứa Ngôn Tâm.
“Vậy mỗi lần em đi cùng anh, em cũng rất sợ hãi sao?”
Tựa vào lòng Hàn Trình Quang, Hứa Ngôn Tâm nghĩ nghĩ, mở miệng nói:“…… Sợ, thế nhưng em biết anh đang ở cạnh em, có anh thì những người kia cho dù muốn hại em cũng sẽ không làm được, anh sẽ không để cho bọn họ thương tổn em.”
Lời nói của Hứa Ngôn Tâm làm cho Hàn Trình Quang ấm lòng, nghiêng đầu hôn lên môi Hứa Ngôn Tâm một cái.
“Anh đi với em tham gia cuộc thi thiết kế trang sức lần này, em muốn đi không ?”
“Em ……”
“Nếu em tham gia, hai người chúng ta cùng đi, nếu em còn không yên tâm, gọi anh hai em đi chung, bọn anh đi cùng em, cuộc thi cử hành đầu tháng 11, chúng ta cùng nhau tham gia, thi đấu xong chúng mình còn có thể đi chơi vài ngày, anh sẽ cùng em xem ca kịch mà em thích, em có thể xem bất cứ vở kịch nào em muốn, anh đều sẽ bên cạnh em, sau đó chúng ta còn có thể nhấm nháp một vài món ăn ngon, nhưng mà anh không biết món gì ngon cả, em từng học ở nơi đó nhất định là em biết.
Đến lúc đó em dẫn anh đi nếm thử món ngon, sau đó em lại dẫn anh đi tham quan trường học cũ của em, để anh được nhìn nơi mà em đã từng học …… Em nói xem, được không?”
Giọng điệu Hàn Trình Quang mềm nhẹ miêu tả cuộc hành trình, khiến Hứa Ngôn Tâm vốn muốn cự tuyệt bỗng dưng trở nên có chút do dự, cũng bắt đầu bất giác nghĩ đến cảnh hai người cùng xem ca kịch tại rạp hát lớn London, ở chỗ sân khấu kịch còn có một địa điểm có thể uống trà, thưởng thức cà phê ăn điểm tâm, bọn họ có thể dành cả một ngày ngồi ở chỗ đó, sau đó y còn có thể dẫn Hàn Trình Quang đi nhấm nháp món Fish & Chips nổi tiếng ở London, Hàn Trình Quang nhất định sẽ rất thích.
Còn có học viện của y, y từng học ở đó nhiều năm, có thể cho Hàn Trình Quang nhìn ngắm tất cả địa phương mà y từng đi qua.
Mắt thấy Hứa Ngôn Tâm bắt đầu trầm tư, Hàn Trình Quang liền ngậm miệng không nói nữa, chỉ chờ Hứa Ngôn Tâm đưa ra kết quả.
“Được, chúng ta cùng đi.”
Vốn đang cho rằng Hứa Ngôn Tâm chí ít phải suy xét một buổi tối, Hàn Trình Quang không nghĩ tới chưa đến mười phút Hứa Ngôn Tâm đã đồng ý ngay, vẻ mặt không có một chút do dự hay giãy dụa gì hết, thậm chí còn mỉm cười, thần sắc sáng ngời, Hàn Trình Quang nhìn mà giật mình, ngứa ngáy trong lòng liền đè Hứa Ngôn Tâm xuống hôn một trận.
Sau khi biết Hứa Ngôn Tâm đã không chút do dự đồng ý muốn đi, Hứa Minh Tâm liền lập tức chuẩn bị, tuy rằng Hứa Minh Tâm không biết Hàn Trình Quang đã nói gì đó với Hứa Ngôn Tâm, trong lòng chua ngòm, vô cùng ghen tức, bất quá nghe được Hứa Ngôn Tâm nói muốn anh theo cùng, ngược lại cũng cao hứng hẳn lên.
Hiệu suất làm việc của ông anh hai vẫn rất cao, rất nhanh đã đặt xong ba vé máy bay, cũng đã chuẩn bị xong hết cho chuyến đi London.
Trước lúc xuất phát, Hàn Trình Quang dẫn Hứa Ngôn Tâm đi ra cửa hàng mua quần áo, tháng 11 ở London vẫn rất lạnh, hơn nữa nghe nói chỗ đó chẳng những lạnh mà còn rất ẩm ướt, du khách rất dễ bị cảm mạo, Hứa Ngôn Tâm lại không thích tiêm với uống thuốc, bị cảm sẽ rất khó trị, lại còn phải chịu tội.
Vừa nghe Hàn Trình Quang muốn dẫn Hứa Ngôn Tâm đi mua quần áo, Hứa Minh Tâm lập tức đi cùng, những tiệm quần áo Hàn Trình Quang muốn đi đều bị pass, Hứa Minh Tâm trực tiếp lái xe chở hai người đi đến những cửa hiệu quen của Hứa Ngôn Tâm.
Bởi vì Hứa Minh Tâm rất thương Hứa Ngôn Tâm, cho nên từ trước tới nay việc ăn mặc của Hứa Ngôn Tâm tuyệt đối phải là tốt nhất, cũng làm cho Hứa Ngôn Tâm quen dần, rất chú trọng tới cách ăn mặc, đáng tiếc khiến Hứa Minh Tâm không nghĩ tới là, từ sau khi sống chung với Hàn Trình Quang, đoạn thời gian từng được anh tỉ mỉ che chở tựa hồ đã bị Hứa Ngôn Tâm quên lãng.
Hàn Trình Quang mua quần áo gì Hứa Ngôn Tâm liền mặc cái đó, Hàn Trình Quang nấu món gì Hứa Ngôn Tâm liền ăn món đó. Tuy rằng, quần áo Hàn Trình Quang mua cho Hứa Ngôn Tâm trong mắt người bình thường đã là rất tốt, mà Hàn Trình Quang nấu đồ ăn cũng rất ngon, nhưng hết thảy đều khiến Hứa Minh Tâm nhìn mà xót xa không thôi — xót xa bởi vì những gì anh cung cấp rõ ràng đều hơn xa Hàn Trình Quang, nhưng ở trong lòng Hứa Ngôn Tâm địa vị của Hàn Trình Quang lại cao hơn anh.
Cửa hiệu quần áo sắp đến rõ ràng là cửa hiệu mà Hứa Ngôn Tâm rất thích, vậy mà Hứa Minh Tâm phải thông báo cho Hàn Trình Quang trước, sau khi Hàn Trình Quang đồng ý Hứa Ngôn Tâm mới chịu đi, hơn nữa lúc mua quần áo, chỉ cần Hàn Trình Quang cảm thấy đẹp thì Hứa Ngôn Tâm liền không nói hai lời đi thử ngay, mà mấy bộ anh chấm Hứa Ngôn Tâm vẫn cho Hàn Trình Quang xem trước, Hàn Trình Quang gật đầu mới đi mặc thử.
Mà trong mắt Hàn Trình Quang, mua quần áo là một việc rất thống khổ, nhất là đi chung với ông anh hai kia, tuy rằng mấy bộ đồ Hứa Minh Tâm chọn cho Hứa Ngôn Tâm Hàn Trình Quang đều gật đầu, nhưng là mặt mày Hứa Minh Tâm lại vẫn cứ càng ngày càng đen, cho đến cuối cùng đã không thèm giữ hình tượng hung hăng trừng hắn một cái, ánh mắt ấy Hàn Trình Quang nhìn mà cảm thấy áp lực bội phần nha!!!