Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hàn Trình Quang cuối cùng đã chữa khỏi cho máy tính, khiến viện trưởng thật sự kinh ngạc và cảm kích, điều này thuyết minh kỹ thuật của Hàn Trình Quang nhất định trên cơ vị bệnh nhân kia, như vậy không riêng gì vấm đề an toàn của hệ thống bệnh viện, mà cả vấn đề trị liệu cho vị bệnh nhân kia cũng đều được giải quyết.
Đến bây giờ, Hàn Trình Quang cùng Hứa Ngôn Tâm ở trong trại an dưỡng, mỗi ngày cùng Hứa Ngôn Tâm trị liệu, cùng Hứa Ngôn Tâm tản bộ rèn luyện, thỉnh thoảng được mời đi sửa chữa máy tính hoặc là tỷ thí với bệnh nhân.
Hứa Minh Tâm bởi vì chuyện công ty nên không thể ở trong này mãi, cho nên cứ vài ngày sẽ bay trở về đi xử lý công việc, bất quá cho dù bận rộn cách mấy, mỗi tháng Hứa Minh Tâm cũng sẽ rút ra thời gian ít nhất một tuần lại đây thăm Hứa Ngôn Tâm.
Lần này, Hứa Minh Tâm lại đi đến trại an dưỡng, sau khi hỏi thăm hộ sĩ liền đi tới vườn hoa tìm Hàn Trình Quang và Hứa Ngôn Tâm.
Lúc đến vườn hoa, Hứa Minh Tâm vừa nhìn đã thấy Hứa Ngôn Tâm đang ngồi phơi nắng trên ghế. Bên cạnh Hứa Ngôn Tâm không thấy Hàn Trình Quang đâu, bất quá Hứa Minh Tâm nhìn theo tầm mắt Hứa Ngôn Tâm liền tìm ra Hàn Trình Quang ngay.
Hàn Trình Quang đang ngồi trước bàn trong vườn hoa, ngồi đối diện là một người đàn ông, máy tính hai người tựa lưng vào nhau, mỗi người nhìn chằm chằm máy tính tay không ngừng gõ.
Tình cảnh như vậy Hứa Minh Tâm đã bắt gặp rất nhiều lần, vì thế cũng không để ý, trực tiếp đi tới ngồi xuống bên cạnh Hứa Ngôn Tâm.
“Anh hai……” Cảm thấy bên người có người ngồi xuống, Hứa Ngôn Tâm quay đầu nhìn, thấy Hứa Minh Tâm liền cười một cái.
“Anh vừa gặp bác sĩ của em, ông ấy nói em đã khỏe lên rất nhiều.” Dùng ánh mắt tinh tế đánh giá Hứa Ngôn Tâm, tâm tình Hứa Minh Tâm rất tốt, nói.
Hai tháng nay khí sắc Hứa Ngôn Tâm khá hơn rất nhiều, trên mặt cũng thường xuyên có thể nhìn thấy nụ cười, hơn nữa hai má vốn gầy nhom cũng căng đầy lên.
Mím môi khẽ cười, Hứa Ngôn Tâm lại chuyển tầm mắt về phía Hàn Trình Quang cách đó không xa, cứ như vậy bình tĩnh nhìn Hàn Trình Quang.
Rõ ràng thấy được trong mắt Hứa Ngôn Tâm là ỷ lại và tình yêu, Hứa Minh Tâm thầm thở dài.
“Tiểu Ngôn…… em với Hàn Trình Quang, hai đứa –” Lấy tay sờ cằm, ngữ khí Hứa Minh Tâm có chút do dự.
Vừa nghe Hứa Minh Tâm nhắc đến Hàn Trình Quang, Hứa Ngôn Tâm liền hơi quay đầu nhìn về phía Hứa Minh Tâm.
“Anh muốn biết, trong mối quan hệ của em và Hàn Trình Quang, hai đứa ai là công ai là thụ?” Cắn chặt răng, Hứa Minh Tâm cảm giác điều này ảnh hưởng đến nửa đời sau của em trai nhà mình, nhất định phải hỏi rõ ràng.
“A” Nghi hoặc nhìn về phía Hứa Minh Tâm, Hứa Ngôn Tâm có chút không rõ công thụ trong lời Hứa Minh Tâm.
Nhìn ra Hứa Ngôn Tâm không hiểu, trong lòng Hứa Minh Tâm nhất thời bùng lên lửa giận và không cam tâm, em trai nhà mình cái gì cũng không hiểu, cứ như vậy bị Hàn Trình Quang nhân cơ hội đặt ở dưới thân.
“Công thụ là …… Kỳ thật chính là.” Thật sự không biết giải thích như thế nào với Hứa Ngôn Tâm, Hứa Minh Tâm sờ cằm châm chước hồi lâu, rốt cuộc mắt sáng lên một lần nữa nói:“Tiểu Ngôn, em với Hàn Trình Quang ai nghe lời ai?”
“Ai nghe ai …… Em không biết.” Quay đầu mắt nhìn Hàn Trình Quang, nửa ngày Hứa Ngôn Tâm lắc lắc đầu.
“Cái này cũng không biết…… ví dụ nhé, nếu có một ngày hai đứa muốn đi du lịch, em muốn đi Anh, nhưng Hàn Trình Quang muốn đi Nga, cuối cùng tới lúc quyết định, là Hàn Trình Quang theo em đi Anh, hay là em theo cậu ta đi Nga?”
“Trình Quang đã đáp ứng theo em đi London, xem ca kịch cả ngày……”
“Không phải ý này…… Vậy nếu Hàn Trình Quang nhất định muốn đi Nga thì sao?”
“Em sẽ đi Nga với anh ấy.”
Hứa Ngôn Tâm không chút suy nghĩ đã trả lời, khiến Hứa Minh Tâm nhất thời nghẹn họng.“Tiểu Ngôn, em không thể cứ nghe theo Hàn Trình Quang như vậy mãi được, em phải bắt cậu ta nghe lời em nói.”
“Vì sao?”
“Còn vì sao vì siết gì nữa, em nghĩ xem, nếu ngày nào đó Hàn Trình Quang bắt em làm chuyện em không muốn làm, chẳng lẽ em cũng phải đi làm?”
“Trình Quang sẽ không.” Lắc lắc đầu, Hứa Ngôn Tâm khẳng định.
“Cái gì cũng đều có khả năng, trong cuộc sống, em phải chiếm thế chủ đạo, không thể cứ nghe lời Hàn Trình Quang, như vậy rất bị động …… Trên giường cũng vậy!” Lê lết cả buổi, cuối cùng Hứa Minh Tâm cũng nói đến trọng điểm.
“Anh hai, anh ……” Vẫn không rõ Hứa Minh Tâm đến cùng muốn nói cái gì, Hứa Ngôn Tâm càng không nghĩ tới cuối cùng Hứa Minh Tâm lại nói đến trên giường.
“Tiểu Ngôn, em nói cho anh biết, mỗi lần em cùng Hàn Trình Quang là ai chủ động trước.” Nhìn chằm chằm vào mắt Hứa Ngôn Tâm, Hứa Minh Tâm rất là nghiêm túc hỏi.
Hai má ửng hồng, Hứa Ngôn Tâm bị Hứa Minh Tâm nhìn chằm chằm có chút ngượng ngùng, bất quá bộ dạng nhất quyết phải tra ra của Hứa Minh Tâm khiến Hứa Ngôn Tâm không thể không lắp bắp trả lời. “Dạ…… Trình, Trình Quang.”
Hít vào một hơi, Hứa Minh Tâm đè lửa giận trong lòng xuống.“Vậy có lần nào em chủ động, Đè! Cậu! Ta! Không?!”
“Không, không có……”
Nâng tay che trán, Hứa Minh Tâm nửa ngày mới lấy lại tinh thần, đặt hai bàn tay lên vai Hứa Ngôn Tâm.“Tiểu Ngôn…… em không thể như vậy được nữa, trong cuộc sống vợ chồng …… không chồng chồng, nhất định phải công bằng, không thể chỉ để cho cậu ta đè em, em nhất định cũng phải đè!cậu ta!”
Hứa Ngôn Tâm:“……”
Hứa Minh Tâm:“Tiểu Ngôn, em nghe anh hai nói ……”
“Ồ, anh hai tới chơi.” Ngay lúc Hứa Minh Tâm chuẩn bị tận tình khuyên bảo tiếp tục dạy bảo Hứa Ngôn Tâm, bên kia Hàn Trình Quang sau khi đánh bại đối thủ, ôm máy tính đi tới.
Vừa thấy Hàn Trình Quang tới, lúc này Hứa Ngôn Tâm đem mấy câu Hứa Minh Tâm nói ném ra sau đầu, đứng lên muốn chạy qua.
Nhất thời trong lòng nỗi lên cảm giác tiếc hận ‘chỉ tiếc rèn sắt không thành thép’, Hứa Minh Tâm vội vàng giữ chặt Hứa Ngôn Tâm.“Mấy câu hôm nay anh nói với em không được nói cho Hàn Trình Quang nghe.”
Hàn Trình Quang đi tới vừa lúc Hứa Minh Tâm buông Hứa Ngôn Tâm ra, mà Hứa Ngôn Tâm hơi sửng sốt nhìn Hứa Minh Tâm một cái liền đi đến trước mặt Hàn Trình Quang.
Nhìn Hứa Minh Tâm nhỏ to gì đó với Hứa Ngôn Tâm, trong lòng Hàn Trình Quang nghi hoặc và cảnh giác, trực giác nói cho hắn biết, chuyện Hứa Minh Tâm nói với Hứa Ngôn Tâm nhất định không phải chuyện tốt đẹp gì.
Hàn Trình Quang tới, vẻ mặt Hứa Minh Tâm trở lại bình thường cùng hai người trò chuyện thêm một hồi rồi rời đi.
Hứa Minh Tâm vừa đi khỏi, Hàn Trình Quang đưa máy tính cho hộ sĩ nhờ mang đi giùm, còn mình thì nắm tay Hứa Ngôn Tâm dạo bước trên cỏ.
“Tiểu Ngôn, vừa rồi có phải anh hai đã nói gì đó với em phải không?”
“…… Ừm.”
Con mắt chuyển chuyển, Hàn Trình Quang đi tới đi lui vươn cánh tay ra ôm chặt vai Hứa Ngôn Tâm.
Hàn Trình Quang đột nhiên thân mật hiển nhiên làm cho Hứa Ngôn Tâm càng thêm cao hứng, vai được Hàn Trình Quang ôm, trên mặt thì cười tươi.
Hai người đi miết đến cạnh một gốc cây nhỏ, nơi này chung quanh cơ hồ không có ai, Hàn Trình Quang nhìn Hứa Ngôn Tâm đang mỉm cười, nghiêng đầu nhanh chóng hôn lên mặt Hứa Ngôn Tâm một cái.
Đưa tay sờ sờ mặt mình, Hứa Ngôn Tâm nhìn về phía Hàn Trình Quang.
“Tiểu Ngôn, anh hy vọng em có thể vĩnh viễn vui vẻ hạnh phúc như vậy.” Đè bả vai Hứa Ngôn Tâm lại, Hàn Trình Quang ôn nhu nhìn Hứa Ngôn Tâm.
“Vậy anh nhất định phải vĩnh viễn ở bên cạnh em.” Ánh mắt của Hàn Trình Quang khiến đáy lòng Hứa Ngôn Tâm cảm thấy ấm áp, trực tiếp giơ tay ôm lấy Hàn Trình Quang.
“Được …… anh vĩnh viễn đều ở bên em.” Cười cười, Hàn Trình Quang kề sát mặt Hứa Ngôn Tâm, trực tiếp hôn lên môi Hứa Ngôn Tâm.
Hai người hôn môi im lặng những cũng rất đỗi dịu dàng, giống như là đang tiến hành trao đôi tâm hồn và an ủi nhau.
Sau nụ hôn, Hứa Ngôn Tâm nhìn về phía Hàn Trình Quang trong đôi mắt là càng quyến luyến và ỷ lại thật sâu.
“Tiểu Ngôn, vừa rồi anh hai đã nói gì với em?”
Trong mắt, lòng đều ngập tràn bóng dáng Hàn Trình Quang, lúc này Hứa Ngôn Tâm căn bản không biết hoặc là căn bản sẽ không cự tuyệt Hàn Trình Quang, nghe được Hàn Trình Quang hỏi, không cần suy nghĩ đã nói tuốt tuộn tuột những gì Hứa Minh Tâm vừa nói với mình.
“Em nói anh hai bảo em đè anh?”
“Vâng.”
Kinh ngạc, nghiến răng trước dụng tâm của Hứa Minh Tâm, Hàn Trình Quang không nghĩ tới Hứa Minh Tâm lại nói chuyện này với Hứa Ngôn Tâm.
Nhất thời Hàn Trình Quang cảm thấy linh cảm quả nhiên hữu hiệu, may mắn hiện tại Hứa Ngôn Tâm vẫn chưa bị Hứa Minh Tâm mê hoặc, thế nhưng, Hứa Minh Tâm có thể dạy Hứa Ngôn Tâm một lần, nhất định sẽ dạy y lần thứ hai, lần thứ ba, giả dụ suốt một thời gian dài, vạn nhất ngày nào đó Hứa Ngôn Tâm bị Hứa Minh Tâm thuyết phục, thật sự muốn áp đảo hắn, đến lúc đó phải làm sao đây?
Vừa cảm giác được nguy hiểm về sau, Hàn Trình Quang lập tức kéo Hứa Ngôn Tâm trở về phòng, vừa vào trong chuyện đầu tiên Hàn Trình Quang làm chính là khóa cửa phòng lại, sau đó dưới ánh mắt nghi hoặc của Hứa Ngôn Tâm, ôm Hứa Ngôn Tâm, hôn lên.
Không rõ tình hình Hứa Ngôn Tâm lúc này bị Hàn Trình Quang hôn đến thất điên bát đảo, đợi cho có thể hít thở một ngụm, áo đã bị tháo ra vứt ở trên giường.
“Trình Quang……” Không rõ Hàn Trình Quang sao lại đột nhiên làm vậy, Hứa Ngôn Tâm đỏ mặt nhìn Hàn Trình Quang.
Đè lên người Hứa Ngôn Tâm ôm chặt lấy y, Hàn Trình Quang dùng đầu lưỡi quét quanh một vòng trên môi Hứa Ngôn Tâm.“Tiểu Ngôn……”
Động tác ái muội như thế và tiếng kêu kia, khiến khuôn mặt Hứa Ngôn Tâm đỏ lên, trong lúc nhất thời tâm tư vốn không có tạp niệm nay bị Hàn Trình Quang dẫn lối, thân thể cũng nóng lên.
Ngón tay từng tấc một lướt qua thân thể Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang thong thả cởi bỏ quần Hứa Ngôn Tâm, khi ngón tay Hàn Trình Quang trượt vào trong, lập tức cảm giác được Hứa Ngôn Tâm run rẩy.
Dưới động tác đầy kích thích, ái muội của Hàn Trình Quang, Hứa Ngôn Tâm rất nhanh liền có phản ứng, nhân dịp này, Hàn Trình Quang phô bày ra hết chiêu thức kích thích từng chỗ mẫn cảm nhất trên người Hứa Ngôn Tâm, không bao lâu đã khiến cho Hứa Ngôn Tâm lộ ra vẻ trầm mê say đắm.
“Tiểu Ngôn, thoải mái không?”
“Thoải mái…… Trình Quang……” Mọi ý thức, cảm quan hoàn toàn đã bị Hàn Trình Quang nắm giữ, Hứa Ngôn Tâm nghe được Hàn Trình Quang hỏi theo bản năng liền nói ra suy nghĩ chân thật nhất.
“Vậy thích anh làm như vậy với em không?”
“Ư…… Thích……”
Khóe miệng lộ ra tươi cười, Hàn Trình Quang đột nhiên dừng lại động tác, làm cho Hứa Ngôn Tâm đang say mê hơi nhíu mày.
“Trình Quang…… Trình Quang……”
“Tiểu Ngôn, chỉ có như vậy anh mới có thể mang đến cho em cảm giác thoải mái thích thú, em thích như vậy, về sau anh sẽ vẫn như vậy làm cho em thoải mái……”
Bưng lấy đầu Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang nhìn vào mắt Hứa Ngôn Tâm giọng nói ôn nhu đầy mê hoặc, mà đột nhiên bị dừng lại Hứa Ngôn Tâm chỉ cảm thấy trong lòng như bị hàng ngàn con kiến bò qua, ngứa ngáy khó chịu, khóe mắt đã thấm ra nước mắt, thậm chí bàn tay đac vội vàng cởi bỏ quần áo Hàn Trình Quang.
Cúi đầu hôn hôn nước mắt trên khóe mắt Hứa Ngôn Tâm, Hàn Trình Quang như cũ ôn nhu thì thầm ở bên tai Hứa Ngôn Tâm:“Tiểu Ngôn, em muốn anh vẫn luôn như vậy với en không?”
“Em muốn…… Trình Quang, em muốn anh.” Trong giọng nói tràn đầy khó nhịn và khát vọng, thân thể Hứa Ngôn Tâm bị Hàn Trình Quang cố ý ngăn chặn cũng bắt đầu vẫy vùng.
Hứa Ngôn Tâm nói trắng ra, khiến cho hô hấp Hàn Trình Quang cũng dồn dập hơn một chút, bất quá cuối cùng vẫn ở bên tai Hứa Ngôn Tâm nhẹ giọng nói một câu.“Nếu em đè anh, sẽ không có loại thư thái này đâu.”
“Không…… Trình Quang……” Lắc lắc đầu, Hứa Ngôn Tâm nói ra từ ‘Không’ cũng không biết ngụ ý cái gì, cuối cùng chỉ kêu lên tên Hàn Trình Quang, trong giọng nói đã mang theo tiếng nức nở.
Mắt thấy Hứa Ngôn Tâm đã bị mình bức đến như thế, hơn nữa những lời mình muốn nói cũng đã nói xong, nhẫn hồi lâu Hàn Trình Quang không hề ràng buộc nữa Hứa Ngôn Tâm, cũng nhanh chóng cởi bỏ quần áo, ôm Hứa Ngôn Tâm lăn vào trong giường.
==========
Hàn Trình Quang:“Khụ…… vấn đề trên dưới tuyệt đối không thể nhượng bộ!”