Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đúng như lời của Bella nói, bọn họ chỉ ở lại có một tuần thì phải sang Pháp
" Woa… nơi này thật đẹp "
" Paris có khác "
Ninh Hinh cười như không cười có chút buồn. Lần đầu đến nơi này thì có người bên cạnh, lần hai thì… không có thật sự có chút không quen được
Đêm đầu tiên ngủ ở Anh cô đã không ngủ được cô nhớ sự ấm áp mỗi đêm, mùi hương bạc hà có pha chút vị thuốc. Cô thật không ngờ mình lại nhớ hắn đến vậy nhớ đến nỗi cả ngày lẫn đêm đều nhớ dáng vẻ hình bóng và cả sự dịu dàng mà hắn mang lại. Người ta nói nó là yêu sao?
Bỗng có tiếng nói vang lên làm cô hoàn hồn lại
" Ôi… Alice lâu rồi không gặp "
" Alice? Ai là Alice? "
À, Alice à. Đúng đã lâu rồi không nghe thấy ai gọi mình như thế sau lần đó
" Này Alice đã hai năm rồi sao bây giờ cậu mới đến "
Hắn đứng trước mặt cô. Mái tóc màu vàng óng ánh, đôi mắt xanh của rừng dáng người cân đối chiều cao khoảng 1m85. Trong khá đẹp trai khi cười nhỉ
" Tôi quên "
" Thật độc ác. Cậu vẫn sống với tính cách như thế này sao? Không sợ ế à "
" Thật ồn ào "
Lộ Khiết đứng một bên nhìn không hiểu gì hết. Bạn cô biết chàng ngoại quốc đẹp trai này sao hình như hai người khá thân thiết. Không biết người này tên gì
Mạnh Hàm cũng không hiểu chuyện gì nữa, đứng một bên mà nhìn
" Dai, im lặng một chút đi "
Cô tức giận rồi, cũng đúng thôi ai mà chịu được với cái tính hay lải nhải của hắn chứ
Hắn co rúm lại, dáng vẻ sợ hãi, giọng nói run rẩy giống như một con cún bị chủ mắng vậy
" Cậu thật là hung dữ mà "
Ninh Hinh không bận tâm nhìn sang chỗ khác. Dai thì vẫn như thế cho đến khi nhìn thấy Lộ Khiết và Mạnh Hàm mới ngay lập tức chỉnh sửa lại quần áo đi đến giơ tay trước mặt Lộ Khiết
" Chào, tôi là Dai Robert rất vui được gặp"
Lộ Khiết bắt tay lại, thường ngày thì rất năm động nhưng khi đụng chạm đến trai đẹp thì rụt rè như thiếu nữ thời xưa vậy
" Chào, tôi là Lộ Khiết "
Chào hỏi Lộ Khiết xong thì vẫn không quên bắt tay với Mạnh Hàm
" Chào, tôi là Mạnh Hàm rất vui được gặp "
Mọi chuyện hắn đã làm xong giờ thì quay qua bên Ninh Hinh không phải dáng vẻ hoà nhã lúc này mà nó đã chuyển thành sự cao ngạo chưa từng thấy
" Alice, rảnh không so tài với tôi đi nói thật chứ lần này tôi không thua đâu "
" Không rảnh "
Hắn cứng đờ người ra còn Ninh Hinh thì bước đi như thể không có chuyện gì vậy. Nỗi sợ lớn nhất của cô khi đến đây là gặp hắn sự lải nhải của hắn làm cô bực muốn điên lên hận không thể bịt miệng hắn lại
Đây là ngôi trường nổi tiếng nhất của Paris, các nhà danh môn quý tộc đều học ở nơi này nhưng đó không phải là thứ mà cô quan tâm vì ở nơi đây có phân lớp, lớp giỏi nhất sẽ học ở lớp S còn lớp thấp nhất thì sẽ là lớp F. Khi chia như thế thì chắc hẳn mọi thứ sẽ không công bằng sẽ bị đối đãi khác nhau nhưng không họ vẫn hoà hợp đó là điều nổi tiếng ở ngôi trường này
" Alice, cậu có bạn trai chưa "
Trong lúc đang đi tìm lớp thì Dai lại hỏi như thế thật không hiểu nổi mà
" Cậu hỏi vậy để làm gì?"
" À cũng không có gì. Nếu cậu có thì nên giấu đi nếu không ác nữ Luv sẽ khiến cậu biến khỏi ngôi trường này một cách thậm tệ nhất "
Ác nữ Luv? Bà ta có thù gì với những người đang yêu nhau sao? Nếu bà ta biết mình kết hôn luôn rồi thì sẽ ra sao nhỉ?
" Đến nơi rồi "
Hắn mở cửa, tay lịch sự mời cô vào
" Chào Alice đến lớp học cao cấp của trường chúng tôi lớp S "
Ninh Hinh nhìn vào nơi đó thật rộng còn thoáng mát nữa những người học ở đây họ thật nghiêm túc là cho cô cảm thấy nghẹt thở. Trên bục có người phụ nữ cỡ khoảng 50 nhìn cô. Cô có thể nhận ra sự cô đơn không đôi mắt có chút nép nhăn ấy
Đây là lớp S?