Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Nghiêm Cấm Bịa Đặt Tin Đồn
  3. Chương 26
Trước /84 Sau

Nghiêm Cấm Bịa Đặt Tin Đồn

Chương 26

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Ngày 1 Tháng 9 năm 2026

Chủ đề bài đăng: [Sơ Kỳ Bất Ý là thật à?]

Sau đêm Thất Tịch hai người bọn họ không hề có động tĩnh gì nữa, chỉ có fan cp là phát cuồng thôi.

Hiện tại nửa tháng qua rồi… Hế lô? Cho tui một thứ gì đó đi chớ. Mà ý tui là cái loại trên màn hình thấy hai người thật sự chuyển động rồi chạy ấy chứ tui không thèm cái loại hình ảnh mờ mịt gì đâu!!

Sơ Kỳ Bất Ý, mấy người khinh tui đúng không?

2L: Là giả rồi.

3L: Szd!!![1]

4L: Mà sau Thất Tịch hai người họ đâu có tương tác gì nữa đâu đúng không?

5L: Đính chính chút, đêm Thất Tịch bọn họ không có gặp nhau. Những bức ảnh là đã gặp gỡ trước đó rồi.

6L: Dạo này hai người bọn họ bận rộn lắm. Nhóm “ru ngủ” thì chuẩn bị album mới, Vạn Sơ Không hình như cũng tiến tổ phim mới rồi thì phải.

8L: Chủ lầu đừng có nói như vậy. Nên nhớ là trước ngày 19 tháng 8 chúng ta còn không hy vọng bọn họ biết nhau là ai nữa kìa. Cứ xem đây là một món ăn thêm thôi, đừng yêu cầu nhiều quá. Khinh thường ai đấy? Sơ Kỳ Bất Ý chúng ta cho dù không có đường thì vẫn gặm vui vẻ bình thường mà.

9L: Một số so sánh không cần thiết sẽ chỉ khiến mọi người cảm thấy đáng thương mà thôi.

11L: Fan cp Sơ Kỳ Bất Ý trước kia sống nhờ cái gì vậy? Tui tò mò ghê á.

12L: Không khí.

15L: Lần trước hai người bọn họ sơ ý bị đám chó săn chụp lén chứ đôi tình nhân người ta hẹn hò còn phải cho mấy người biết à? [trái tim]

16L: Nói không chừng bây giờ hai người bọn họ đang ở góc nào đó anh anh em em rồi.

17L: Đã hiểu, thì ra là dựa vào tưởng tượng mà sống.

19L: Hiện giờ cần các bên truyền thông đi phỏng vấn một trong hai bọn họ, để giải đáp thắc mắc rốt cuộc thì hai người biết nhau như thế nào!!!

20L: Nói không chừng gặp từ hồi cấp Hai cũng nên.

21L: Stop! Đừng nhắc đến vấn đề này, fan Không sẽ gọi cảnh sát đấy.

22L: Tôi thậm chí còn không nhắc tên, bọn họ rảnh thế cơ á? Bài của fan cp mà cũng xem à?

23L: Ừ, bọn họ chính xác là rảnh như vậy đấy.

25L: Why?

26L: Fan Không chán ghét Sơ Kỳ Bất Ý cỡ nào mấy người không biết à?

27L: Đừng nói như vậy. Fan Kỳ Tích bên kia cũng thế mà. Chủ yếu là hai người bọn họ trước giờ không hề liên quan đến nhau. Bọn họ ngay cả cp trong nhóm còn chửi chứ đừng nói là La Lang.

28L: Fan Thụy 6 dữ như vậy luôn à?

29L: Hình như có nguyên nhân hết đó. Nhóm “ru ngủ” không phải nổi tiếng ngay từ đầu đâu, nửa năm đầu ra mắt xảy ra không ít chuyện.

30L: Ồ.

31L: Rốt cuộc là có chuyện gì?

32L: Ờmmmmmm, khó nói lắm. Nếu muốn biết thì tự tìm đi, từ khóa là: quà tặng Kỳ Tích.

40L: Lầu 32 nmsl[2]

41L:?

42L:?

45L: Fan Thụy 6 à? Đúng là không thể nói nổi. Nhà này với nhà One mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh.

46L: Tui tò mò quá thì phải làm gì đây?

Ngày 5 tháng 9, album mới Lullaby6 ra mắt. Các thành viên chia sẻ đăng bài chính thức để quảng bá.

Lúc đầu Kỳ Tích khá lo lắng sẽ bị hỏi những câu liên quan Vạn Sơ Không trong các buổi phỏng vấn. Nhưng may mắn là người đại diện đã trao đổi trước với người phụ trách chương trình. Trong vài ngày tới, các cuộc phỏng vấn hầu như sẽ không hỏi gì ngoài chuyện nhóm và album cho nên cũng coi như khá thuận lợi.

Sau khi kết thúc công việc trở về, Phó Sương lắc vai Kỳ Tích: “Anh à, hôm nay đừng tập nhảy nữa. Chơi game với em đi.”

Kỳ Tích từ chối: “Không chơi, em yếu lắm.”

Phó Sương che ngực yếu ớt ngã xuống trước mắt Nhậm Tư: “Đội trưởng, em bị thương.”

Nhậm Tư khẽ cười: “Anh biết, rất đau lòng đúng không? Bỏ tay ra để anh đấm em thêm cái nữa là khỏi ngay.”

Phó Sương lập tức đứng thẳng dậy.

Đúng lúc Khâu Diệc đi ngang quay cố ý quay người sang một bên, Kỳ Tích hỏi: “Em cãi nhau với Khâu Diệc à?”

“Không.” Phó Sương nhún vai, “Không phải bọn em vốn thế à?”

“Như vậy sao được?” Lâm Sam cong mắt cười, bước chân đuổi kịp bọn họ, “Nếu hai người mà cãi nhau thì fan sẽ buồn lắm đó.”

“Lâm Sam, bớt nói vài câu đi.” Nhậm Tư cảnh cáo, “Bất mãn gì thì vào nhóm nói.”

Lâm Sam nghiêng đầu: “Có gì để nói đâu. Kỳ Tích, anh đi phòng tập nhảy hả? Em đi với anh.”

Nhậm Tư thấy sắc mặt Phó Sương trầm xuống, mở miệng nhưng chưa kịp nói đã bị Lâm Sam cắt ngang, “Dù sao anh với Khâu Diệc tí nữa còn có việc mà, em với Kỳ Tích ở lại một chút không sao chứ?”

Nhậm Tư đành phải gật đầu, kéo Phó Sương đang xù lông đi theo.

Trên hành lang chỉ còn lại Kỳ Tích và Lâm Sam, Kỳ Tích hỏi: “Em khích Phó Sương làm gì?”

Lâm Sam nói: “Không quen nhìn đồ đần.”

Kỳ Tích: “…”

“Đừng lúc nào cũng làm người tốt như thế, anh với Nhậm Tư cũng vậy.” Lâm Sam đút hai tay vào túi quần, “Chiều thằng nhóc kia hư quá rồi.”

Kỳ Tích cười cười cùng Lâm Sam đi đến phòng tập, “Bởi vì Phó Sương nhỏ nhất mà.”

“Không còn nhỏ nữa, đã là người lớn rồi.” Lâm Sam liếc xéo Kỳ Tích, “Ba năm trước anh bảo vệ nó thì thôi đi, hiện tại vẫn không đứng đắn như vậy, em nhìn nó càng ngày càng như bọc thuốc súng.”

Kỳ Tích cười gượng ha ha, khô khan nói: “Chuyện phải làm mà. anh lớn hơn nó sáu tuổi, làm anh là đúng rồi.”

Lâm Sam nhéo nhéo sống mũi của mình, thở dài: “Thôi quên đi. Nói chuyện với người ngốc khó thật đấy.”

Kỳ Tích: “…”

Kỳ Tích cố làm mặt nghiêm: “Anh cũng lớn hơn em đấy, em nên gọi anh là anh.”

“Vậy em nên gọi anh là anh Tiểu Lục như Phó Sương à?” Lâm Sam vừa nói vừa cởi giày bỏ vào tủ, “Cả nhóm cũng chỉ có mình nó gọi như vậy. Nó ngốc như thế còn chưa nói, anh còn không đấm nó một cái cho nó tỉnh ra?”

Kỳ Tích bình tĩnh trở lại, đi tất trắng bước trên sàn gỗ. Ánh nắng ban trưa chiếu qua khung cửa hẹp trải dài trên mặt đất.

Kỳ Tích nói: “Cũng đâu có gọi sai. Anh vốn là ở cuối cùng mà.”

Lâm Sam quay đầu nhìn Kỳ Tích. Rất nhiều lần cậu ta cảm thấy Kỳ Tích rất dễ bắt nạt, rất dễ sai khiến. Bởi vì chuyện này cho nên phần lớn những xung đột trong nhóm đều không liên quan đến Kỳ Tích nhưng Kỳ Tích lại luôn là người bị tổn thương.

Khóe môi Lâm Sam khẽ giật: “Chẳng lẽ anh không cam lòng à?”

Kỳ Tích sửng sốt: “Sao cơ?”

Lâm Sam nhanh chóng quay đầu lại nhưng tấm gương đã phản chiếu rõ ràng bóng dáng của cậu và Kỳ Tích. Lâm Sam nhìn thấy biểu tình của Kỳ Tích đã biết câu nói lúc nãy không hề có chút giả dối. Cậu ta đã có câu trả lời.

“Không sao. Dù sao anh với Nhậm Tư đều giống nhau.”

Kỳ Tích theo bản năng cảm thấy mình không nên hỏi thêm nữa cho nên ngậm chặt miệng

Nhưng Lâm Sam vẫn nói.

“Đều là đồ ngốc hết.”

Kỳ Tích rốt cuộc cũng tức giận: “Nãy giờ em nói mấy lần rồi đấy, có thôi đi không.”

Lâm Sam cong đôi mắt như hồ ly: “Em xin lỗi, anh Kỳ Tích.”

Sau khi khởi động Lâm Sam đột nhiên hỏi: “Nhân tiện, anh với Vạn Sơ Không thế nào rồi?”

Kỳ Tích vừa mới đạp một chân xuống sàn, giữ nguyên tư thế đó quay lại: “Sao đến em cũng…”

Lâm Sam cười tủm tỉm: “Em rất xem trọng hai người. Cố lên nha. Đừng để cặp đôi giả dối Phó Sương với Khâu Diệc vượt mặt. Nhớ tranh thủ vượt qua bọn họ.”

Kỳ Tích: “Vạn Sơ Không với anh cũng không phải là thật, không phải, bọn anh chỉ là bạn bè… Đủ rồi, em có thôi đi không.”

“Làm sao vậy? Gần đây tâm tư của lão Ngũ cũng không đặt ởđây.” Lâm Sam đứng lên, thản nhiên nói: “Dù sao thì cái nhóm này sắp tiêu rồi.”

Câu này là câu cửa miệng của Nhậm Tư. Cậu ta thường nói câu này mỗi khi tức giận. Nhưng vẻ mặt của Lâm Sam lại rất thoải mái như thể đây chỉ là một câu nói đùa.

Kỳ Tích bất lực: “Em còn nói người khác, em cũng trực tiếp gọi tên người khác còn gì.”

“Đúng vậy, cho nên em cũng giống như Phó Sương. Cả hai đều là đồ khốn nạn.” Lâm Sam lắc lắc điện thoại trong tay, “Anh nói thật đi, nếu anh với Vạn Sơ Không không có liên quan gì thì tại sao anh ta bảo gặp anh từ hồi cấp hai?”

Kỳ Tích: “??!”

Trong nháy mắt Kỳ Tích có linh cảm không tốt lắm. Tuy rằng cậu không bị hỏi những vấn đề kì quái nhưng Vạn Sơ Không thì sao? Chẳng phải mấy ngày trước anh ta tiến tổ rồi à?”

Kỳ Tích bất an mở điện thoại lên, nhanh chóng bấm vào siêu thoại Sơ Kỳ Bất Ý.

@Sơ Kỳ Bất Ý Only: Không Tử có thể nói cụ thể hơn không? Anh gặp 77 ở đâu? Khi nào? Có phải trước kia đã để ý cục cưng lâu rồi không? Nói nghiêm túc đó, anh chủ động làm tui sợ hãi quá chừng. <khóc lóc><Khóc lóc> [Chia sẻ video]

Kỳ Tích nghiêm túc bấm vào xem video. Trên màn hình là Vạn Sơ Không, mấy vấn đề trước cũng chưa có gì đặc biệt mãi cho đến khi MC lấy ra một vài bức ảnh của một số nhóm nhạc thần tượng để cho Vạn Sơ Không đoán tên.

Nhìn vẻ mặt trầm tư của Vạn Sơ Không, Kỳ Tích theo bản năng giảm âm lượng một chút trong video chỉ nghe Vạn Sơ Không nói: “Tôi biết Kỳ Tích ở nhóm nào thì có được tính là trả lời không?”

Kỳ Tích: “…”

MC cũng ngây người ra một chút, hoàn toàn chưa thấy qua một ngôi sao nào như vậy nhưng nhanh chóng chủ động hướng câu chuyện nói về đề tài này: “Ừm… Tính luôn. Không nghĩ tới anh và Kỳ Tích thật sự biết nhau ha ha.”

Vạn Sơ Không: “Chúng tôi cùng học chung một trường cấp Hai.”

MC mơ hồ, Kỳ Tích cũng mơ hồ.

MC: “…Cho nên hai người đã quen nhau từ cấp Hai à?”

Vạn Sơ Không suy nghĩ một chút, “Em ấy nói hồi cấp Hai đã nhìn thấy ảnh của tôi trên bảng thông báo của trường.”

MC không biết tiếp lời thế nào, Kỳ Tích cũng chết lặng.

Cậu lặng lẽ thoát ra mở mục bình luận trên weibo.

Bình luận (315):

[Tại sao người này lại tự giẫm mìn vậy? Trong đống ảnh đó có Kỳ Tích quái đâu!!]

[Sau khi xem xong tôi còn phải tự hỏi: Cái gì? Cấp Hai không phải là bãi mìn của anh ta à? Tại sao lại chủ động nhắc đến thế? Không Tử anh rất không thích hợp!!!]

[Ai hiểu? Vạn Sơ Không đã cố hết sức chỉ để nhắc bà xã. Tui không muốn hiểu]

[Tui cũng không hiểu.]

[Còn có câu kia nữa “Nhìn thấy tôi trên bảng thông báo của trường” cũng làm tôi chết lặng. Không à, loại chuyện mất mặt này mà anh cũng có thể nói ra, xem như anh lợi hại!!!]

Kỳ Tích cũng rất muốn hỏi lúc đó Vạn Sơ Không đã nghĩ gì. Cậu mở phần tin nhắn, tự nhận là gửi một tin nhắn vô cùng mạnh mẽ cho Vạn Sơ Không—

[Buổi phỏng vấn???]

Mãi đến buổi tối cậu mới nhận được tin trả lời. Lúc đó Kỳ Tích đang cùng đồng đội luyện tập, Phó Sương đi lấy nước cầm điện thoại của Kỳ Tích lên: “Anh, đoán xem là điện thoại của ai?”

Không cần nghĩ nhiều, vẻ mặt của Phó Sương đã nói lên tất cả.

Kỳ Tích nhanh chóng bắt điện thoại. Cậu vừa nhảy xong nên mồ hôi túa ra chạy dọc theo cần cổ. Bài hát mới của bọn họ sẽ ra mắt trong vài ngày tới, Kỳ Tích thề, còn không khẩn trương bằng tình huống bây giờ.

Bởi vì Vạn Sơ Không đúng là cái gì cũng có thể nói!!

Kỳ Tích: [Đừng gọi, bây giờ tôi không tiện nghe máy.]

Vạn Sơ Không: [Được.]

Vạn Sơ Không: [Buổi phỏng vấn thì sao?]

Kỳ Tích trải qua một ngày kinh hoàng, bây giờ chỉ trả lời: […Không có gì.]

Càng ít rắc rối càng tốt!

Vạn Sơ Không: [Quan hệ của chúng ta có gì không thể công khai sao ^^]

Kỳ Tích nhìn chằm chằm vào biểu tượng cuối câu. Tuy rằng cậu biết đó chỉ là một biểu tượng nhưng thà tin rằng đối phương đang nghiêm túc thì hơn.

Kỳ Tích lúng túng: [Không có.]

Vạn Sơ Không: [Đừng lo. Tôi vừa bị mắng.]

Kỳ Tích: [?]

Vạn Sơ Không: [Người đại diện của tôi không cho phép tôi nhắc đến cậu.]

Kỳ Tích hơi sững sờ, ngẫm lại thì cũng không sai. Dù sao thì Vạn Sơ Không là diễn viên, không cần loại nhiệt này.

Chỉ là hai chữ tiếp theo của Vạn Sơ Không làm Kỳ Tích rơi vào trầm tư.

Vạn Sơ Không: [Càng muốn.]

Quảng cáo
Trước /84 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Bảng Giá Toàn Thế Giới

Copyright © 2022 - MTruyện.net