Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hạ Quân: “Nếu thực sự tin đồn này là sự thật, thì đúng là ba mẹ cũng không cần nhúng tay vào. Gia đình họ Triệu này…chắc là xong rồi.”
Liêu Kỳ: “Nếu vậy thì ổn rồi, không nói đến việc này nữa. Còn có, Cảnh Hàn, vẫn là cảm ơn cháu rất nhiều. Hôm qua nếu không có cháu thì Di Di không biết sẽ ra sao nữa.”
Hạ Quân: “Đúng vậy. Thực sự cảm ơn cháu rất nhiều.”
Cảnh Hàn vội đặt đũa xuống: “Không có gì đâu ạ. Thanh Di là người yêu cháu, đó là việc cháu nên làm. Huống hồ nếu cháu đi cùng cô ấy thì sự việc đó đã không xảy ra. Thực ra trong lòng cháu vẫn cảm thấy khó chịu lắm ạ. Cô chú không cần phải cảm ơn cháu đâu.”
Liêu Kỳ: “Nói gì vậy chứ? Sự việc lần này không ai muốn cả. Cháu vẫn bảo vệ rất tốt cho con gái của cô chú. Cô chú sẽ ghi nhớ chuyện này trong lòng. Đừng suy nghĩ nhiều nữa, ăn đi ăn đi.”
Thế là gia đình bốn người bắt đầu chuyển sang chủ đề khác, trò chuyện một chút về chuyện học hành và cuộc sống gần đây của Cảnh Hàn và Hạ Thanh Di. Bầu không khí diễn ra khá là hoà thuận và vui vẻ.
Trước khi ra về, Hạ Quân lại vỗ vỗ vai Cảnh Hàn thêm vài cái nữa, rồi thì thầm bảo cậu không được làm ông thất vọng rồi mới ra về.
Ba mẹ xuống lầu, lên xe về lại công ty. Hai người vì chuyện của Hạ Thanh Di mà không đến công ty cả một buổi sáng rồi.
Liêu Kỳ: “Anh thấy Cảnh Hàn như thế nào?”
Vừa lên xe, Liêu Kỳ lập tức quay sang hỏi chồng mình. Bà cũng đã có đánh giá tổng quan sau buổi gặp mặt ngày hôm nay. Nhưng phải nghe thêm nhận xét của chồng nữa thì mới khiến bà yên tâm được.
Hạ Quân trầm ngâm một luôn: “Quá trẻ, nhưng lại khá trưởng thành. Suy nghĩ chín chắn hơn nhiều so với tuổi đời. Giống y như Hạ Thanh Di vậy. Tính cách hai đứa nó hao hao nhau đấy. Nếu như không phải tụi nó phát triển quá nhanh, thì anh cũng khá lòng về Cảnh Hàn. Có lẽ đây là khuyết điểm duy nhất cho tới hiện tại. Hai đứa nó…Vẫn là còn quá nhỏ, hành động quá gấp gáp.”
Liêu Kỳ: “Đúng là vậy, có điều từ nhỏ đến lớn, Di Di vẫn luôn hành động có suy nghĩ. Em nghĩ không phải nó bốc đồng đâu. Có lẽ đây thực sự là…duyên phận của nó đấy. Còn gia cảnh của Cảnh Hàn thì sao? Anh có hỏi không?”
Hạ Quân: “Anh không hỏi, anh không quan tâm cho lắm. Anh chỉ muốn biết cậu ta có thật lòng với Di Di hay không thôi. Với lại thời điểm và không gian như vậy, anh cũng không cảm thấy quá thích hợp để nói chuyện nhiều. Chỉ nói vài chuyện quan trọng trước mắt thôi.”
Liêu Kỳ gật gật đầu: “Nhưng mà bỏ qua khuyết điểm anh nói, thì nếu không có thằng bé, có thể hôm nay nơi chúng ta đến là bệnh viện chứ không phải là nhà thuê của Di Di rồi. Đây vẫn là một điều mà chúng ta phải biết ơn Cảnh Hàn.”
Hạ Quân nặng nề thở dài: “Ừm.”
***
Chớp mắt một cái đã gần hết một năm học, hai bên gia đình của Hạ Thanh Di và Cảnh Hàn đều đã gặp nhau. Sau buổi gặp mặt, Hạ Thanh Di và Cảnh Hàn lại càng tin vào hai chữ “Duyên phận” hơn nữa. Sự việc là thế này.
Vào Tết âm lịch, Cảnh Hàn và Hạ Thanh Di sắp xếp một buổi gặp mặt cho gia đình hai bên. Gia đình của Cảnh Hàn đã tới từ sớm, lúc gia đình của Hạ Thanh Di được dẫn vào phòng đặt riêng, ba của cô cùng ba của Cảnh Hàn đột nhiên trợn mắt nhìn nhau. Sau đó là hai tiếng “Lão Cảnh”, “Lão Hạ” vang lên.
Sau cuộc hàn huyên, Cảnh Hàn và Hạ Thanh Di mới vỡ lẽ ra là trang viên hiện tại của gia đình Cảnh Hàn là được mua lại từ công ty của gia đình Hạ Thanh Di. Cũng rất nhiều bất động sản mà mẹ Cảnh đang quản lý cũng là từ công ty của gia đình Hạ Thanh Di cả. Phụ huynh thì đều đã biết nhau từ trước, mà gia đình Cảnh Hàn lại còn là khách hàng VIP của công ty gia đình Hạ Thanh Di.
Mọi người đều vô cùng bất ngờ, mối quan hệ của Cảnh Hàn và Hạ Thanh Di lại như kéo gần thêm sự thân thiết của hai gia đình. Liêu Kỳ đã hoàn toàn yên tâm về Cảnh Hàn. Vì mặc dù Hạ Quân bảo là không quan tâm, nhưng Liêu Kỳ vẫn còn rất nhiều mối lo riêng. Lỡ gia đình người ta thuộc giới hắc bang gì đó, hay ba mẹ của Cảnh Hàn thuộc dạng ăn chơi bài bạc gì gì đó thì sao?
Có điều bây giờ mọi việc đều đã ổn thỏa cả, vì phụ huynh đã biết nhau từ trước, cộng thêm mối quan hệ hiện tại của hai đứa con cưng, nên bữa ăn diễn ra rôm rả ngoài dự kiến. Cảnh Hàn và Hạ Thanh Di cũng thở phào một hơi.
***
Về sự việc Triệu Tú Nhi đẩy Hạ Thanh Di đã làm ầm ĩ một thời gian trên mạng xã hội. Ba mẹ của Triệu Tú Nhi sau khi xem xong clip thì lặng thinh không dám ho he một tiếng. Cũng may là bên phía Hạ Thanh Di không hề gửi đơn tố tụng gì cả, còn không thì hai người họ không dám đảm bảo có thể bảo vệ được cho Triệu Tú Nhi hay không.
Vì đoạn clip kia được chia sẻ rất rộng rãi trên mạng xã hội, hướng dư luận đều chĩa mũi dùi sang Triệu Tú Nhi. Cộng thêm có Tống Cơ Hoành đứng sau…Ba mẹ của Triệu Tú Nhi phải nói là hoàn toàn kiệt sức. Sự việc này do người bị hại không đâm đơn kiện nên từ từ đã lắng lại, có điều Hạ Thanh Di không kiện, không có nghĩa là người khác không kiện.
Tống Dụ sau một thời gian quen biết với nhóm của Hạ Thanh Di, đã hiểu ra tính tình của cô. Biết cô đã bỏ qua việc này rồi. Nên Tống Dụ cũng không đào sâu về chuyện này. Cô cho người tập hợp hết tất cả những người từng bị Triệu Tú Nhi hãm hại, làm một tờ đơn rồi cùng nhau đứng ra tố cáo Triệu Tú Nhi. Có điều những việc làm đó đều xảy ra quá lâu về trước nên không thực sự gây ra được chuyện gì quá lớn. Nhưng thực ra, Triệu Tú Nhi đang phải hứng chịu một cái giá đắt hơn.
Trường Đại học Thanh Lâm ban đầu còn im lặng, về sau sự việc càng ngày càng liên đới dính líu quá nhiều vụ việc, bên phía nhà trường sợ bị liên lụy lập tức gửi giấy đuổi học về cho gia đình của Triệu Tú Nhi. Hồ sơ của Triệu Tú Nhi đã có một vệt đen, cộng thêm những chuyện cô ta làm đều lan tràn đầy trên mạng xã hội, cho dù cô ta có học giỏi đến mấy thì cũng không có trường đại học nào khác dám nhận cô ta vào. Ba mẹ Triệu Tú Nhi ban đầu còn tính đẩy cô ta sang nước ngoài để lánh nạn, nhưng kiếp nạn của Triệu Tú Nhi còn chưa giải quyết xong, thì kiếp nạn của gia đình họ Triệu mới vừa bắt đầu.
Mặc dù Tống Cơ Hoành không xen dự vào việc này, nhưng mọi người chỉ cần nghe danh “con gái Tống Cơ Hoành”, thì cũng chẳng khác gì ông nhúng tay vào cả. Những mối làm ăn kinh doanh hiện tại của gia đình Triệu Tú Nhi lập tức bị ảnh hưởng nặng nề, uy tín giảm sút, ba mẹ Triệu Tú Nhi đầu tắt mặt tối giải quyết vụ việc nhưng cũng là không chống đỡ được bao lâu. Cuối cùng tuyên bố phá sản.
Sự nghiệp hai người gầy dựng nhanh chóng bị lụn bại nhờ tay con gái mình. Như thế này thì đừng nói là đi du học, đến cơm áo gạo tiền sống qua ngày hai người họ còn không biết có xoay sở nổi hay không. Mà Triệu Tú Nhi thì sốc tới nỗi cũng sắp điên điên khùng khùng tới nơi rồi. Cô ta hoàn toàn không ngờ tới, một cú hất tay làm Tống Dụ trẹo chân, mà cả cuộc đời của gia đình cô ta liền phút chốc rơi xuống địa ngục như thế này.
Những người có con cái từng bị Triệu Tú Nhi hãm hại, nhìn thấy cuộc sống hiện tại của gia đình cô ta, cũng đã đủ hả hê. Đúng là ác giả ác báo.