Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chap 7: Ghen - Lời Thổ Lộ Khi Say Của Chấn Bảo
- Không tôi không có ghét mọi người tôi chỉ ghét cái tên Chấn Bảo đó thôi !- Cô vội giải thích để tránh sự hiểu lầm này
- Cô đúng là cô gái thú vị từ trước đến giờ mà tôi từng gặp ấy ! Cô dám đối đầu với F4 trong ngôi trường Shin Hwa rồi còn dám tát hai con người đầy quyền lực nhất trong trường nữa ! Hay thật !- Trí Hạo khâm phục cô
- Anh có biết tôi ghét những con người thượng lưu đến thế nào không ?- Cô
- Tại sao lại ghét ?- Trí Hạo vội hỏi cô
- Họ luôn sử dùng quyền và vị thế của mình để đàn áp người nghèo cả ! Họ chưa bao giờ sống tình cảm với ngươi khác ! - Cô kể ra mọi lý do mà cô chán ghét đám người đó
- Giới thượng lưu và làng giải trí là nơi đầy rẫy những cạm bẫy nhất nó khiến con người hồn nhiên trong sáng biến mất ngay khi bước vào đó . Nhưng cũng đúng thôi có cái này thì phải trả cái khác cho ông trời thôi !- Trí Hạo
- Thôi tối rồi tôi phải về đây ! Tạm biệt anh !- Cô vội vàng tạm biệt Trí Hạo
- Ngày mai có một buổi tiệc tôi mời cô đi được không ?- Trí Hạo lịch sự mời cô đi đến dự tiệc đó
Trí Hạo đã chân thành mời cô như vậy nếu cô không đi thì thật rất thất lễ đó ! Nên đành phải viện cớ là không có đồ mặc nên xin phép không đi nhưng Trí Hạo đã có cách cho cô rồi , cô buộc phải lặng lẽ nhận lời .
Trí Hạo nhận được sự đồng ý từ cô thì y như lượm được vàng mà vui mứng đến nổi tim muốn rơi ra bên ngoài .
Trí Hạo hình như đang bị vẻ trong sáng và hồn nhiên ngay cả nét đẹp thiên sứ từ cô cuốn hút lại vào tình yêu .
Trí Hạo quay về nơi tụ hộp của nhóm F4 liền vui mừng thông báo tin vui cho mọi người :
- Nè , tớ mời được Đan Tâm đi dự tiệc cho ngày mai rồi đấy !- Giọng nói hối hả lại vui mừng chan chứa hoà lại với nhau
- Thật chứ ? Cô gái đó ai rủ cũng không đi tại sao cậu rủ lại đi chứ ? Chẳng lẽ hai người có mối quan hệ tiến triển hơn rồi hả ?- Tử Kiệt đặt ra cực nhìu câu hỏi
" bang " một tiếng đổ vỡ cua thuỷ tinh làm cho mọi ngươi đều tập trung dồn ánh mắt vào chỗ phát ra nó
Tiếng phát ra xuất phát từ chỗ của Chấn Bảo , cậu ta làm rơi ly rượu xuống đất .
- Nè cậu làm sao thế ?- Tử Kiệt hỏi
- Chẳng làm sao cả !- Nói xong đứng thẳng dậy đi ra ngoài .
Ba con người còn lại ở trong căn phòng lúc đầu hơi bỡ ngỡ chưa định hình được chuyện gì đang xảy ra nhưng một hồi cũng cho qua tiếp tục với các câu hỏi óc búa kia !
Còn Chấn Bảo đang đứng ở bên ngoài dựa vào bức tường , vẻ mặt đầy gân xanh nhưng cũng có phần chán nản .
Khi nghe đến Trương Đan Tâm đi cùng với Trí Hạo đến buổi tiệc thì lòng anh lại cảm thấy khó chịu hẵng lên chẳng hiểu sao ?
Đến khi nghe câu hỏi của Tử Kiệt cuối cùng làm cho anh càng run rẩy hơn nữa , anh sợ cô đem trái tìm mình cho người khác .
Mẹ nó , suy nghĩ này là sao anh không thể hiểu được , nó cứ làm cho thân thể anh run cầm cập khi nghe cô nói đến yêu một người .
Anh cảm thấy trong lòng đang rất nóng chỉ muốn giải toả liền lên chiếc xe thể thao màu trắng khi nãy phóng rất nhanh ra con đường quốc lộ .
Con xe này như một mãnh thú hung hãng chiếm lấy con đường rộng lớn này thẳng tiến đến một quán bar lớn nhất sài thành xa hoa này
Riêng cô thì quay lại căn nhà ổ chuột cua mình và những tiếng ồn do tất cả mọi người trong xóm gây nên .
Nó nhộn nhịp đông vui nhưng trong lòng cô lại cô đơn lạnh lẽo rất nhìu bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại cô reo lên in ỏi không ngừng :
- Alo , chuyện gì ? - Cô cộc cằng hỏi người đầu dây bên kia .
- Trương Đan Tâm tôi muốn gặp cô !- Người đàn ông đầu dây bên kia say xỉn rống to trong điện thoại .
- Anh bị điên cái gì vậy ? - Cô muốn được nghỉ ngơi nhưng anh lại làm phiền cô lại khiến cô càng bực mình hơn
- Trương Đan Tâm ,tôi muốn gặp cô ! Cô đi tới quán bar Louis đi nếu không mẹ cô sẽ gặp vấn đề đó !- Anh cúp máy mặc cho cô đang hoảng hốt bên đầu dây kia
- Alo ..... alo .... - Cô hoảng hốt khi nghe Chấn Bảo lấy mẹ cô ra uy hiếp .
Có trời mới biết cô rất sợ khi nghe người khác đụng tới mẹ mình .
Không nghĩ ngợi cái gì nữa nhanh chóng đi thẳng tới quán bar Louis sang trọng đó .
Chỉ mới vừa mở cửa bước vào đã nhìn thấy anh đang say khướt mướt ngồi ngay bàn vip uống rất nhìu rượu .
Cô chạy tới ngồi xuống hỏi anh vội vã :
- Nè ... anh đã làm gì mẹ tôi vậy ?- Cô
- Trương Tâm Đan sao cô lại đối xử với tôi như thế ?- Anh đau khổ khi nghĩ cô đi yêu người khác .
- Anh nói cái quái gì vậy ? Mẹ tôi anh đã làm gì ?- Cô sốt ruột vô cùng chỉ muốn biết mẹ như thế nào ?
- Trương Đan Tâm cô là kẻ vô lương tâm ! Tôi cố tình muốn rủ cô đi cùng tới buổi tiệc nhóm F4 nhưng cô chẳng đồng ý mà đi đồng ý với Trí Hạo . Tôi rõ ràng là không ưa cô nhưng lại không chịu nổi khi thấy cô đi chung với ngươi khác . - Anh say xỉn đem bao nhiu tâm tư mà mấy ngày nay luôn muốn giấu nói ra hết cho cô
- Anh say quá rồi tôi đưa anh về nhà !- Cô không muốn nghe những lời này . Cô không dám tin lời nói của người thượng lưu vì đó là lời gió bay thoảng qua thôi
- Tôi không say , tại sao vậy Đan Tâm ? Tại sao cô lại ghét tôi vậy Đan Tâm ?- Anh cứ lặp đi lặp lại câu hỏi này cho cô .
Cô không biết phải làm thế nào nữa nên đành phải bỏ chút tiền ra thuê taxi chở về đỡ nhà cô .
Anh say khướt mướt ngac gục trên bờ vai mềm yếu của cô , miệng luôn hỏi tại sao .... tại sao ....???
------------------
Các bạn thấy hay thì vote và comment cho tớ nhé !
Jong Yeon loves you very much