Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nguồn ảnh: vikysia
Dậu Dậu đang cùng Diệp ca và Chị Tần nói về chuyện của Vòng ngọt ngào. Phản ứng của hai người không ngoài dự đoán, đều là không thật sự tin được rằng cô có thể mời được Vòng ngọt ngào tới.
Rốt cuộc Vòng ngọt ngào đến thật, bất kể là bộ phận tuyên truyền hay là bộ phận bản quyền đều có lợi, cấp trên thấy vậy cũng vui mừng không kém.
Dậu Dậu lại cảm thấy không chân thực lắm, cô chỉ nói là có khả năng 90% thôi mà đâu có chắc chắn.
Diệp ca nói rằng Vòng ngọt ngào có thể đến đây để livestream, giá cả sẽ thương lượng tốt cho anh.
Kỳ thật lúc Dậu Dậu nhắc tới 'cô gái Dạ dày' kia Diệp ca cũng đã suy xét đến Vòng ngọt ngào nhưng cả công ty trên dưới đều biết Vòng ngọt ngào là Phật không thể thỉnh, cho nên Diệp ca chỉ nghĩ qua một lần liền buông hoàn toàn.
Đôi mắt Dậu Dậu hơi nheo lại, nói: "Diệp ca, bộ tài vụ dự toán nhiều hay ít?"
Diệp ca thử so một con số.
Dậu Dậu cảm thấy rất nhiều, nhưng so với Lâm đại thần càng đáng giá hơn. Diệp ca là người minh bạch, cũng biết mời được Vòng ngọt ngào không dễ gì nhưng nếu thật sự có thể mời được, anh không cần phải sầu não khi mua bộ phim phóng sự này còn có thể tạo phần hệ liệt với công ty nữa, hoàn toàn là cục diện chiến thắng.
Diệp ca khẽ cắn môi, lại so con số.
Dậu Dậu miệng nuốt nước bọt hỏi: "Bộ tài vụ sẽ chịu sao?"
Diệp ca nói: "Vòng ngọt ngào chịu tới tôi đảm bảo họ sẽ chịu." Diệp ca tính toán cả buổi, thông báo cho bộ tài vụ. Bất quá thì.....
"Tiểu Hạ, cô và Vòng ngọt ngào có quen biết sao?"
Dậu Dậu nói: "Trước kia từng là bạn học nên cũng có chút giao tình."
Vừa nói xong lời này, Dậu Dậu hơi chột dạ.
Bọn họ hiện tại đã gõ tiền giao tình rồi.
Diệp ca nói: "Hợp đồng công việc cụ thể, cô xem khi nào Vòng ngọt ngào có thể tới đây chúng ta tiếp tục nói."
Dậu Dậu đã gửi tin nhắn cho Lâm Tắc Tu, tất cả đều ok hết, công ty có thể điều chỉnh thời gian phù hợp với anh.
Lâm Tắc Tu hình như đang bận, rất lâu không trả lời tin nhắn của cô.
Bộ tuyên truyền mở cuộc họp, Hùng ca xách theo Dậu Dậu mở cửa phòng họp.
Sau khi Dậu Dậu tổng kết công việc của mình, lâu lâu lấy di động ra xem thử, lúc nhìn đến câu "Chúng ta cùng nhau gõ" trong lòng có chút ngọt ngào. Họp xong, Lâm Tắc Tu vẫn chưa hồi âm cho cô.
Làm Dậu Dậu nhớ thương cả buổi chiều.
Thẳng đến khi tan làm cô quyết định gửi thêm một câu.
"Khi nào anh sắp xếp được thời gian nhớ đến công ty tôi nha."
Lâm Tắc Tu vẫn không có phản hồi.
Dậu Dậu có cảm giác thật kỳ diệu, còn có chút giống như từng gặp qua. Cô lắc lắc đầu, quyết định đi liên hoan với Hùng ca, Hùng ca có thể nói là kiểu người nếu nói về chuyện cosplay thì có thể nói tới ba ngày hai đêm không ngừng nghỉ.
"Hùng ca Hùng ca, hôm nay tôi không có tăng ca, tôi sẽ mời cô ăn cơm!"
"Ăn cái gì?"
Dậu Dậu nói: "Có một khách sạn có tiệc đứng thức ăn không tệ, rất nhiều người khen ngon."
Hùng ca do dự một giây đồng hồ, cuối cùng vẫn hướng đầu về phía mỹ thực ôm ấp.
"Không thành vấn đề."
Trên tàu điện ngầm, Hùng ca ngẫu nhiên gặp được fans của mình. Fans kích động muốn Hùng ca ký tên cho mình.
Hùng ca rất hào phóng mà ký tặng, còn cùng fans chụp ảnh chung, sau đó mỉm cười phất tay rời khỏi trạm.
Dậu Dậu nhìn người fans đó, lại nhìn qua Hùng ca, cảm nhận được mình cũng như vậy, cảm khái mà nói: "Nếu tôi gặp được nam thần, chắc là tôi cũng sẽ làm như vậy?"
Hùng ca liếc nhìn cô một cái, nói: "Cô đã làm rồi mà, lúc gặp mặt các võng hồng."
Dậu Dậu hồi tưởng lại, lúc gặp Lâm Tắc Tu, hình là là chuyện của một tháng trước.
Một tháng trước, cô còn lắp bắp kêu Lâm Tắc Tu là "To lớn".
Sau khi đến khách sạn, quả nhiên Hùng ca vừa ăn vừa nói cho cô nghe chuyện trong giới cosplay, cẩu huyết cả một chậu. Dậu Dậu chăm chăm lắng nghe, mà không để ý uống vài ly nước trái cây.
Hùng ca nói: "Dậu Dậu cô ăn buffet không lời nổi, nước trái cây chiếm phân nửa rồi."
Dậu Dậu cười ha hả nói: " Ăn đến cao hứng không phải tốt sao."
Hùng ca gật đầu: "Chắc vậy."
Ăn xong hai người chào tạm biệt ở tàu điện ngầm. Lúc này đã hơn 6 giờ tối, tuyến số 8 rất ít người, Dậu Dậu bao toàn bộ toa xe. Bỗng nhiên, bụng Dậu Dậu đau quặn lên.
Cô bất tri bất giác mà nhớ tới mấy ngày nay là kỳ kinh nguyệt của mình.
Nhưng lúc nãy không chú ý mà uống quá nhiều nước lạnh.
Dậu Dậu giờ khắc này mới hiểu "Tự làm tự chịu" viết như thế nào.
Cô rời khỏi trạm, mới vừa ngồi xuống WC thì di động vang lên.
Trên màn hình nhảy lên ba chữ "Lâm Tắc Tu".
Dậu Dậu chua xót.
Sao mỗi lần gặp Lâm Tắc Tu cô đều ở trạng thái xấu hổ thế này? Do dự mười giây cuối cùng vẫn bấm. Trong WC chỉ có một mình cô, có chút trống trải thế nên giọng của Lâm Tắc Tu rất rõ ràng.
Nhưng cũng rất mê người.
"Hôm nay có chút bận, vừa mới thấy WeChat của em."
Vừa dứt lời, bụng Dậu Dậu lại bắt đầu tác quái, cô nhẹ giọng nói: "Không quan trọng, anh nhìn thấy là được."
"Không thoải mái sao?"
Miệng Dậu Dậu há to đến mức có thể nhét một quả trứng gà vào.
Cô tự nhận thấy biểu hiện rất bình thường, trong giọng nói cũng coi như có đủ trung khí, làm sao anh có thể nghe ra mình không thoải mái ở đâu? Quả nhiên béo giấy rất nhạy bén. Cô ho nhẹ một tiếng, nói: "Không sao cả, vấn đề nhỏ mà thôi."
"Em đang ở đâu vậy?"
Dậu Dậu cường điệu: "Thật đó, chỉ là vấn đề nhỏ thôi."
"Hửm? Muốn ăn Macaron sao? Mẻ bánh mới ra lò."
....Quá đáng! Dám lấy thức ăn dụ cô.
"Tôi đang ở trạm tàu điện ngầm xx."
Dậu Dậu nhanh chóng thay băng vệ sinh, trang điểmlại đôi chút.
Sau khi cô đi khỏi trạm, chưa đến hai mươi phút, Lâm Tắc Tu đã đến.
Anh xuống xe mở cửa cho Dậu Dậu.
Cô tự mình cài dây an toàn.
Cảm nhận được ánh mắt của Lâm Tắc Tu, cô hỏi: "Sao vậy?"
Trong mắt anh có vài phần soi xét, triệt để mà nhìn cô từ đầu đến chân, sau đó mới nói: "Mấy ngày nay tôi có chút bận, buổi sáng thứ hai tuần sau tôi sẽ qua công ty."
Dậu Dậu gật gật đầu hỏi: "Giá hợp lý chứ?"
Lâm Tắc Tu cười nhẹ một tiếng: "Nếu em quản lý tài chính thì tôi rất yên tâm."
Dậu Dậu hơi đỏ mặt.
Mỗi lần nói chuyện cùng anh đều khiến người ta bổ não.
Âm thanh của cô yếu ớt: "Ngày mai tôi sẽ nói với lãnh đạo."
Lâm Tắc Tu đưa Dậu Dậu đến tiểu khu của cô, sau đó đưa hộp quà cho cô, bên trong có sáu cái Macaron tinh xảo.
Dậu Dậu nhìn thấy đồ ngọt, trong lòng liền cao hứng.
"Còn có."
Lâm Tắc Tu đưa thêm bình giữ ấm cho cô.
Dậu Dậu sửng sốt, hỏi: "Đây là cái gì?"
Lâm Tắc Tu nói: "Bên trong là nước đường."
Dậu Dậu nghe được hai chữ "Nước đường", gấp gáp không chờ được mà mở ra, nước đường thủy tinh đỏ trong suốt có một cái trứng no tròn bay ở trên, Dậu Dậu lại nhớ tới lần gặp anh khi đó.
Đó là clip phát sóng đầu tiên mà anh nói chuyện.
Thanh âm rất có từ tính, vừa thấp vừa nhẹ nhàng, như là người tình đang nỉ non vậy.
".....Này là món ngọt điều kinh bổ huyết, thích hợp cho phụ nữ ở kỳ sinh lý."
Cô ngẩng ngơ mà ngước lên, gặp phải ánh mắt của Lâm Tắc Tu.
Anh nói: "Nó có thể giảm bớt cơn đau."
Âm thanh không khác là mấy so với clip, chỉ khác là trên clip thì không thấy mặt nhưng hiện tại thì cô có thể quan sát rõ gương mặt của anh đầy ôn nhu. Dậu Dậu hơi há miệng, gian nan mà nói:
"Lâm Tắc Tu, anh...Làm như vậy sẽ khiến tôi nghĩ nhiều..."
"Không có nghĩ nhiều."
Dậu Dậu bị ngốc: "Hả?"
Anh nhàn nhạt mà nói: "Anh đang theo đuổi em."