Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 935
Anh đang rất tức giận, vừa tức vì cô không tin tưởng bản thân minh lại tức vì cái vẻ ngơ ngác này của cô, nhìn cô như vậy, lòng anh thương yêu không dứt.
Hai”
… Mà thôi mà thôi, giữa kiêu ngạo, tự trọng và Tiểu Ý, vẫn là Tiểu Ý.
quan trọng hơn một chút, về phần có mặt mũi hay không, đều quên đi thôi.
“Thật ra..” Lời của anh vừa rồi đều là nói lây thôi.
“Tô Lương Mặc, em sẽ không tha thứ cho anh”
Giọng người phụ nữ cố chấp vang lên: “Em sẽ không tha thứ cho anh” Sắc mặt cô cảng trắng đi Tô Lương Mặc hoảng hốt, vội vã nhìn lại trên giường: ‘Tiểu Ý” Một màu đỏ từ chân của cô từ từ lan ra nhiễm đỏ mắt của anh, anh vội chạy tới, đâu còn có thời gian giận dỗi gì nữa, còn về lời giải thích, đứng trước cô và bé con, tất cả không còn quan trọng nữa: “Tiếu Ý, em cố thêm một chứt, anh lập tức đưa em đi bệnh viện”
Anh hoảng loạn! Anh hối hận! Sao anh có thể vì giận dỗi mà chọc tức phụ nữ có thai chứ Không! Tiểu Ý không thể xảy ra chuyện!
“Người đâu! Nhanh đi lái xe!” Người đàn ông cao to ôm lấy thân thể bé nhỏ của người phụ nữ, từ lâu ba chạy một mạch xuống lâu dưới, vừa chạy thật nhanh vừa hét lên về hướng phòng của vệ sĩ: “Nhanh! Còn đứng ngẩn ra đấy làm gì! Nhanh đi bệnh viện!”
Em không thể xảy ra chuyện gì được, là anh có lỗi, là anh sai, anh không nên chọc giận em, em đừng tức giận” Người đàn ông luống cuống tay chân, lòng tự trọng, tức giận, đố kị,.. Những thứ này đều chỉ là mây bay trên trời mà thôi, lúc này, trong đôi mắt anh chỉ có người phụ nữ trong lòng là điều quan trọng nhất: “Tiểu Ý, em đừng tức giận, những lời ngu ngốc đó đều do anh nói bừa thôi”
Anh chỉ giận cô không tin mình, nếu anh biết chuyện này lại khiến cô giận.
đến mức nguy hiếm tính mạng như vậy, dù anh có bị oan uống, có dỗi đến chết cũng không để cô xảy ra bất cứ chuyện gì Tô Lương Mặc hối hận muốn chết.
Xe lao nhanh đến bệnh viện.
Cánh cửa phòng cấp cứu cuối cùng cũng chịu mở, Tô Lương Mặc vội vã chạy lên, lo lắng hỏi: “Vợ của tôi thế nào rồi?”
“Tống giám đốc Tô’ Bác sĩ nữ của khoa phụ sản run rấy: “Tổng giám đốc Tô, tình trạng cơ thế của bà nhà khá kém, thai nhi vốn không khỏe, nhưng bình thường được giúp việc trong nhà chăm sóc rất tốt, nếu vẫn theo tình trạng đó.
kéo dài thì chắc chắn có thể sinh sản bình an”
“Nói điểm chính”
“Công chúa trong bụng bà nhà đêm nay vẫn có thể giữ lại, nhưng, nhưng chỉ sợ không giữ nối quá ba ngày”
Tô Lương Mặc tay chân lạnh như băng đứng ở nơi đó.
Bác sĩ nữ khó khãn mà nói tiếp: “Tổng giám đốc Tô, chúng tôi sẽ cố hết sức Tô Lương Mặc hai mắt đỏ đậm, nhưng không hét lên với bác sĩ, anh mệt mỏi giơ tay: “Cô đi đi”
Anh cầm điện thoại lên, gọi cho Giám đốc bệnh viện số một: “Thai nhĩ sáu tháng sinh ra xong có thể phẫu thuật đổi máu không?”
‘Đầu kia điện thoại, Giám đốc đầu hói, nghe lời này suýt thì nhảy dựng lên: *Tổng, tổng tổng giám đốc Tô, có phải hay không, có phải hay không bà Tô…”
ó thể đổi không?”
Bên đầu này, người đàn ông cứng mặt hỏi lại.
Giám đốc bệnh viện nghe ra người đàn ông không kiên nhẫn, liền vội vàng nói *Ngày mai chuyến viện? Anh nói xong câu đó liền cúp điện thoại.