Khi hai tâm hồn đam mê nghệ thuật lại rung động cùng nhau, mối tình của họ là những ngây ngô, hồn nhiên nhưng lại cũng đầy trắc trở
***
Anh xuất hiện bên em, xoa dịu đi những bức bối, nóng nảy của em, tựa cơn mưa khiến em mềm dịu và nhẹ nhàng hơn.
Anh ở bên em, lắng nghe mọi thứ, không khác gì nhật kí để em trút hết tâm sự của mình, có lúc buồn bực, tức giận, lại có lúc vui vẻ, thảnh thơi, và anh sẽ im lặng lắng nghe, đôi khi mỉm cười châm chọc.
Anh mang đến cho em những điều giản dị mà đẹp đẽ, không hào nhoáng như ánh mặt trời, càng không rực rỡ như những bông hoa, chỉ nhẹ nhàng và bồng bềnh như áng mây trôi, và màu xanh dịu dàng của bầu trời.
Em biết anh cực kỳ bình thường, cũng có những sở thích, những đam mê và những ước mơ bình thường, không cầu kỳ, nhưng đủ mạnh mẽ, đủ khích lệ.
Em biết anh vẫn luôn nhìn em tiến lên phía trước. Dù em có quyết định thế nào, có khiến ngàn vạn người phản đối hay có thể sẽ vấp ngã, chỉ cần ngoảnh lại nhìn, anh vẫn sẽ ở nơi đó chờ em.
***
Thật ra không phải truyện mới, tôi chỉ sửa lại một chút trước đó thôi.