Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 5: 6 Năm Trước
- Có chuyện gì ?- Hoàng Thiên lười biếng đi tới cái ghế sofa màu đen đặt ở phòng sách , tay cầm một ly rượu vang màu đỏ
- Cậu hai , có một người dì họ hàng xa với phu nhân đi tới đồn cảnh sát đòi lật lại hồ sơ chuyện năm xưa , bây giờ bên cảnh sát đang điều tra lại !- Tử Vương cúi người nói thì bỗng nghe tiếng
" Rắc" cái ly rượu đế cao bị vỡ nát tan tành , tay của anh nhuốm máu rất nhiều
- Nước sông không phạm nước giếng , nếu họ đã không muốn sống yên ổn thì cậu phải biết làm gì rồi đó !- Hoàng Thiên tức giận
nói , suốt 7 năm qua không ai dám khơi
truyện này lại nếu không người đó sẽ lãnh nhận một kết quả kinh khủng .
- Giết không tha !- Một câu đầy man rợ đối với tất cả mọi người nhưng đối với anh đó là câu bình thường .
Sống trong cái giới xã hội này anh luôn có một câu châm ngôn sống:" Người không đụng ta , ta không đụng người"
- Tốt! Cậu chỉ cần xử bà ta còn về cảnh sát tôi sẽ đích thân ra tay !- Anh biết đối với anh cái đám cảnh sát ấy chả là gì trong mắt anh cả nhưng không thể tự dưng mà đi giết , điều này có thể gây trở ngại lớn , anh không muốn bị phiền và cũng không muốn cô biết!
- Vâng , tôi sẽ đi làm ngay ! - Tử Vương cúi người rồi xoay lưng đi ra ngoài
Anh ngồi băng bó lại tay nhớ tới 6 năm trước
------------- 6năm trước -----------
Lúc ấy cô chỉ 14 tuổi , anh 19 tuổi
Trong một lần xem buổi hoà tấu nhạc ở thành phố Newdilen , anh đã gặp phải cô , một cô bé mặc chiếc đầm hồng , tóc được bím thành đuôi xương cá rất dễ thương , khiến anh như bị mê hoặc .
Có thể nói anh đã yêu cô từ cái nhìn đầu tiên . Chính vì vậy anh ra sức theo đuổi cô . Làm hết tất cả mọi cách để anh lấy được trái tim cô . Nhưng khi bố cô phát hiện anh đang theo đuổi cô liền cho người dẫn cô đi sang một đất nước khác sinh sống .
Lúc ấy anh như bị điên , suốt ngày lao đầu vào công việc và rượu , có thể nói lúc ấy chỉ có rượu và công việc là bạn của anh .
Cô như làn gió thoát qua người anh rồi vụt mất , anh sai người tìm kiếm rất nhiều nơi nhưng kết quả nhận lại vẫn là con số không tròn trĩnh .
Anh đi qua nhà gặp ba cô để đàm phán :
- Chú cô ấy đâu ? - Anh tức giận đạp bàn nói
- Tôi không muốn cậu theo đuổi con gái tôi ! Cậu không xứng đáng có tình yêu của nó !- Ông ấy thản nhiên nói .
- Tôi lặp lại , cô ấy đâu ?- Anh đã sắp hết kiên nhẫn rồi nên mấy lời nói ấy đều không lọt vào lỗ tai của anh
- Tôi không biết và cũng không muốn nói gì với cậu cả ! Quản gia tiễn khách - Ông ấy đứng dậy nói to
- Được , ông hãy chuẩn bị tinh thần để đón nhận kết quả bất ngờ !- Anh xoay lưng bỏ đi
Ông ấy biết là đã chọc giận tới con rắn hổ mang này rồi . Nhưng ông không thể để con gái mình kết hôn cùng với người này được vì con người này rất ngang ngược , lạnh lùng làm việc luôn là kẻ tàn sát hơn ông
Anh rời khỏi ngôi nhà ấy , Tử Vương đi tới nói nhỏ bên tai anh
- Cậu hai , đã tra được cô ấy ở đâu !
- Tốt , ngày mai là sinh nhật của cô ấy chắc chắn lão già kia sẽ tổ chức tiệc cho Nhật Hạ con gái yêu quý của mình . Oan oan tương báo sẽ chấm dứt khi ông ta nằm lặng yên xuống mồ và mối hận này rửa sạch. - Anh buông câu nói rồi bước lên xe
""""""""""Sáng Hôm Sau """""""""""""""
Cô được ba ba của mình đưa về nước để chúc mừng sinh nhật nhưng đâu ai ngờ đó cũng là ngày gia đình cô li tán.