Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Có điều nhìn kỹ lại thì phong cách ăn mặc, trang điểm này rất giống của Thương Hồng!
Không phải là không đẹp, chỉ là sau khi ăn mặc trang điểm như vậy thì khí chất của Tống Giai Âm đột nhiên thay đổi hoàn toàn.
Từ cô gái hoạt bát đáng yêu lúc trước biến thành nữ hoàng trưởng thành chững chạc!
Pha lột xác này đúng là khiến người khác phải kinh ngạc, chẳng trách đám đàn ông này đợi bao nhiêu lâu chỉ để được gặp Tống Giai Âm một lần.
Giờ xem ra đừng nói là chờ một buổi sáng chứ chờ nguyên ngày cũng đáng.
Trước đây Mạc Phong cũng luôn cảm thấy, nếu Tống Giai Âm có một người chỉ dạy tốt, chắc chắn sẽ có thể bay cao bay xa.
Mà Thương Hồng kia đương nhiên là cao thủ trong làng kinh doanh rồi.
Về năng lực thì bất kể là Từ Giai Nhiên hay Mục Thanh Nhi đều không thể so với Thương Hồng.
Thương Hồng lúc nào cũng tính toán vô cùng chu toàn.
Một người bình thường có thể dự đoán được ba nước cờ tiếp theo đã là lợi hại.
Từ Giai Nhiên và Mục Thanh Nhi có thể đoán được sáu nước đã đủ để trở trành nhân tài hiếm có trong giới thương nhân.
Thế nhưng, Thương Hồng có lẽ phải dự đoán được tới mười nước cờ tiếp theo của đối phương!
Đây chính là khoảng cách giữa bọn họ.
Nếu muốn tìm một người hướng dẫn tốt, vậy thì Thương Hồng chắc chắn sẽ là lựa chọn đúng đắn nhất.
Nếu có thế dẫn dắt Tống Giai Âm từ khi cô ấy còn ít tuổi thì e là sau này sẽ không còn câu nói Nam Như Nguyệt, Bắc Khả Di nữa!
Sự cao quý toát ra từ trong cốt cách con người không thể giả vờ được, Tống Giai Âm giờ đã hoàn toàn lột xác trở thành một nữ doanh nhân lão luyện.
Còn nhớ không lâu trước, Tống Giai Âm đi phát tờ rơi còn bị châm chọc, dè bỉu.
Lúc đó cô ấy tự ti, yếu ớt như một chú kiến nhỏ.
Ở một thành phố lớn thế này, đừng nói có chỗ đứng, có thể tồn tại ở đây đã không hề dễ dàng rồi.
Trước đây Tống Giai Âm là một người đẹp tiềm năng, nhưng không có nhiều người theo đuổi thế này.
Bây giờ vừa thay đổi phong cách thì fan nam đã xếp thành hàng dài.
Cho nên con người chỉ cần không ngừng hoàn thiện bản thân thì sẽ thu hút được những người tài giỏi giống như mình.
Đừng trách cuộc đời là tại sao mình lại không tìm được một cô gái/chàng trai tốt!
Trước tiên phải hỏi bản thân mình rốt cuộc có xứng với những thứ đó không!
Tống Giai Âm bước nhanh ra ngoài cửa, sự lạnh lùng trong đôi mắt cô giờ đã thay bằng sự dịu dàng, khí chất ban nãy bỗng biến mất.
Đầu tiên cô chỉ bước thật nhanh, nhưng sau đó cô chuyển sang chạy luôn.
Đám đàn ông đứng ngoài tưởng Tống Giai Âm cười với mình, thậm chí còn lao về phía mình thì vô cùng kích động.
"Mau nhìn đi, mau nhìn đi! Cô Tống đang lao về phía tôi này, lại còn cười với tôi nữa!"
"Nói linh tinh, rõ ràng cô ấy cười với tôi, đừng có vô sỉ như vậy!"
"Cái gì mà cười với anh, nhìn cho kỹ đi, cô ấy đang cười với..."
Tốc độ lao về phía đám đông của Tống Giai Âm không hề chậm lại, cô đẩy mấy người đang đứng chắn ở đầu ra, lao về phía sau.
Tất cả mọi người đều sững sờ, vội vã quay đầu lại nhìn thì thấy Tống Giai Âm đang chạy về phía Mạc Phong đang đứng sau cùng.
"Anh Mạc Phong! Anh đến thật rồi!"
Tống Giai Âm chạy một mạch về phía anh, đến nỗi rơi cả giày cao gót.
Lúc còn cách Mạc Phong vài mét, cô nhảy luôn lên người Mạc Phong, ôm lấy anh, hay chân quặp vào eo anh như con linh xà.
"Em nhớ anh lắm!", Tống Giai Âm mắt nhòa lệ, không còn để ý đến hình tượng bản thân nữa.
Câu em nhớ anh đó chính là tiếng lòng của cô.
Đám đàn ông đứng sau trợn trừng mắt, người có thể khiến nữ thần của họ bất chấp tất cả chạy tới bên cạnh e rằng chỉ có mình Mạc Phong mà thôI!
Ban nãy bọn họ còn giễu cợt người đàn ông này, nhưng anh quả thực là cậu chủ số một Giang Hải - Mạc Phong!.