Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Người Mẫu Khỏa Thân – Tô Mã Lệ
  3. Chương 42
Trước /86 Sau

Người Mẫu Khỏa Thân – Tô Mã Lệ

Chương 42

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Khi Dư Ôn trở về ước chừng phải dùng hết một lọ kem nền mới có thể che các loại dấu vết trên cổ và ngực lại.

Eo cô vô cùng đau nhức, phải nằm trên giường cả một buổi trưa, tới gần tối mới hồi phục lại chút thể lực.

Còn tức giận cả một giờ.

Rõ ràng là tối hôm qua Quý Nam Uyên có mang theo quần áo nhưng lại không cho cô mặc, chỉ để cô quấn cái khăn lông!

Tức chết mất!

Hại cô cả buổi sáng đều trần truồng lắc lư trước mặt anh.

Tức chết mất!

Mới sáng sớm mà Khổng Tiện Nghi đã đến trường học trêb núi để vẽ tranh, còn tặng cho bọn trẻ vài bức ký họa, cho đến khi mệt muốn đứt hơi mới ôm bản vẽ trở về.

Dư Ôn mở bản vẽ của mình ra, bức tranh thiếu nữ tóc vàng ngày hôm qua đã ướt sũng nước, màu sắc cũng nhòe hết.

Cô vo tròn nó lại ném vào thùng rác rồi mở rương hành lý, cầm hai hộp chocolate ra, đưa cho Khổng Tiện Nghi một hộp.

“Nghe nói có một chị gái năm ba ngủ dậy một giấc mà trên giường toàn là sâu.” Khổng Tiện Nghi vừa ăn chocolate vừa tám chuyện với Dư Ôn, “Bình xịt côn trùng của Quý Nam Uyên thật sự thực dùng được nha, những người mua xài đều không có gặp sâu.”

“Tớ đâu có mua, tớ cũng đâu có gặp đâu.” Dư Ôn nằm lên giường, eo đau chân mỏi, cả người mềm nhũn như bị rút cạn hết sức lực, không muốn nhúc nhích.

“Sao có thể! Cậu quên rồi sao? Khăn trải giường của cậu đều là do Quý Nam Uyên thay mới. Khẳng định anh ấy đã xịt thuốc cho cậu rồi.” Khổng Tiện Nghi tiến tới, kéo nệm Dư Ôn ra một chút cho cô xem, “Cậu nhìn đi, này ít nhất anh ấy đã dùng đến bốn năm bình xịt lận đó.”

Dư Ôn nhìn ván giường còn xót lại dấu vết nước thuốc, cả người sững sờ một lúc.

“Rất cảm động đúng không?” Khổng Tiện Nghi thò qua nằm bên cạnh cô, “Có phải tối hôm qua cũng vô cùng cảm động? Sau đó liền… Như vậy như vậy như vậy như vậy… Haha…”

“Đừng có cười biến thái như vậy nữa.” Dư Ôn đánh nhẹ lên vai Khổng Tiện Nghi một cái, hai bên tai bắt đầu đỏ lên.

“Tiểu Dư, sao cậu lại tức giận rồi hử ~ Trên cổ Quý Nam Uyên có nhiều dấu răng như vậy, tối hôm qua anh ấy lại đi tìm cậu, hai ngươi ở bên nhau, mọi người đều biết, dấu răng kia là do cậu gặm.” Khổng Tiện Nghi vừa nói vừa tấm tắc cảm thán, “Không thể tưởng tượng được, không thể tưởng tượng được, hóa ra ở trên giường cậu lại dã man như vậy.”

Dư Ôn có chút xấu hổ muốn phản bác lại nhưng mở miệng cả nửa ngày mới thốt ra được một câu, “Là do anh ta quá cầm thú.”

“Tớ có một người bạn… Bị bệnh thận, muốn nghe tư vấn…” Khổng Tiện Nghi chớp chớp mắt nhìn cô.

Dư Ôn trợn trắng mắt, “Cút ra chỗ khác chơi.”

Khổng Tiện Nghi lại thò người qua “Hiện tại hai người coi như là đã công khai, cậu còn nói là không thích anh ấy?”

Dư Ôn đem mặt chôn vào trong chăn, “… Đừng hỏi tớ, tớ không biết gì hết.”

“Ha ha ha a ha ha ha!” Khổng Tiện Nghi cười nghiêng ngả, “Không biết? Tiểu Dư, cậu còn dám bảo là cậu không biết! Lúc trước không phải cậu đã nói với tớ rằng, phụ nữ nói No chính là Yes, cậu đây chính là ví dụ chân thực nhất!”

Dư Ôn: “…”

Buổi tối lúc Dư Ôn xuống lầu ăn cơm liền thấy Quý Nam Uyên đang đeo tai nghe bluetooth, vừa ăn cơm vừa nói chuyện điện thoại.

Không biết là đang trò chuyện với ai nhưng mà vẫn luôn cười rất tươi.

Dư Ôn cực kỳ chói mắt, toàn bộ quá trình ăn cơm đều nhăn mặt.

Khổng Tiện Nghi thọc thọc cánh tay cô, “Cậu làm sao vậy?”

“Không có gì.” Dư Ôn cúi đầu dùng đũa chọc vào bát cơm, “Khó ăn muốn chết.”

“Đại tiểu thư của tôi ơi, cậu đừng có kén chọn, có đồ để ăn là tốt lắm rồi.”

Dư Ôn trả lời, cúi đầu ăn hai miếng rồi buông đũa xuống, phóng lên lầu.

Cô nằm bò trên giường, trong đầu toàn là biểu hiện ôn nhu vui vẻ của Quý Nam Uyên khi cùng người khác gọi điện thoại.

Đầu dây bên kia là ai chứ?

Chị gái năm tư kia?

Hay là mấy em gái để lại số WeChat cho anh ở quán bar?

Dư Ôn bực bội nắm tóc.

Cửa mở ra.

Cô ghé người vào giường, âm thanh rầu rĩ nói, “Tiểu Khổng Tước, có mì gói không, tớ muốn ăn mì gói.”

Trong không khí truyền đến một tiếng cười nhẹ.

Dư Ôn kinh ngạc ngồi dậy quay đầu lại.

Quý Nam Uyên đứng dựa người vào cửa, thân hình của anh cao lớn nên khi tiến vào liền khiến cho không khí ngộp hơn vài phần.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /86 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Vãn Thiền

Copyright © 2022 - MTruyện.net