Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Người Mẫu Khỏa Thân – Tô Mã Lệ
  3. Chương 82
Trước /86 Sau

Người Mẫu Khỏa Thân – Tô Mã Lệ

Chương 82

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Dư Ôn chọn công viên làm nơi tổ chức hôn lễ, xung quanh là thảm cỏ xanh mướt.

Đám cưới không quá xa hoa, mọi thứ đều được đơn giản hóa, nhưng lại có rất nhiều sinh viên trong trường đổ xô đến xem hôn lễ của hai huyền thoại xuất thân từ học viện mỹ thuật.

Vào ngày hôm đó, Dư Ôn mặc một chiếc váy cưới dài màu trắng, đầu đội vòng hoa, đi chân trần trên bãi cỏ về phía Quý Nam Uyên trong bộ vest đen.

Có vài đàn anh đàn chị ngồi bên dưới kể cho tân sinh viên nghe về chuyện tình yêu của hai người, lâu lâu Khổng Tiện Nghi ở bên cạnh lại chen miệng vào bổ sung, “Không phải! Cậu nói bậy rồi! Để tớ kể cho! Hôm đó, Phùng ma đầu tới tìm Quý Nam Uyên làm người mẫu khỏa thân…”

Lúc này Phùng ma đầu đang đứng gần đó, ánh mắt mang theo ý cười mà nhìn chăm chú vào hai người đang hôn nhau trên sân khấu.

Khi Dư Ôn quay đầu lại liền nhìn thấy Phùng ma đầu, vội vẫy vẫy tay với cô.

Còn Quý Nam Uyên thì gật đầu chào.

Hai mắt Phùng Xuân Lệ ướt đẫm, cô mỉm cười gật đầu lại rồi xoay người rời đi.

Cuộc đời này của cô đã gặp được hai người có thiên phú làm họa sĩ, một là em gái cô, nhưng đáng tiếc nó lại vướng vào bệnh tật, ba năm trước không còn chịu đựng nổi nữa mà qua đời.

Hai là Quý Nam Uyên.

Là người được em gái cô tận tay chỉ bảo, đôi lúc cô cũng sẽ đưa ra hai ba câu góp ý.

Quý Nam Uyên là đứa trẻ chịu được gian khổ, có nghị lực, có kiên trì.

Lúc nào cũng tràn đầy năng lượng, sức sống bền bỉ hơn những bạn cùng lứa tuổi, giống như một cái bánh răng không ngừng quay đều từ ngày này sang ngày khác.

Quan trọng nhất chính là, đứa trẻ này rất thiện lương.

Trong nhà ba mẹ mất sớm, bà nội bệnh nặng, một mình Quý Nam Uyên chăm lo mọi việc.

Nhưng Phùng Xuân Lệ không ngờ tới, đứa trẻ này chưa bao giờ gục ngã, vẫn luôn luôn duy trì tâm thái vững thái, giống như một cây thông, vừa ngay thẳng vừa kiên cường, không chịu ảnh hưởng của bất kỳ thứ gì.

Trong suốt cả sự nghiệp giảng dạy của mình, Quý Nam Uyên là học sinh đầu tiên khiến Phùng Xuân Lệ cảm thấy đau lòng.

Còn Dư Ôn vẫn luôn là một tồn tại kỳ lạ trong lòng Phùng ma đầu.

Cô bé hoạt bát năng động, lúc đi học cực kỳ không an phận, tuy là kỹ năng phác hoạ khá kém, nhưng bù lại lại vẽ tranh sơn dầu rất tốt. Phùng Xuân Lệ vẫn luôn không biết nên định nghĩa Dư Ôn như thế nào.

Nhưng phải thừa nhận một điều rằng, Quý Nam Uyên và Dư Ôn đều là học sinh cô xem trọng nhất.

Có thể nhìn thấy hai người đến với nhau, trong lòng cô vừa hạnh phúc vừa vui mừng.

Nếu em gái cô và bà nội Quý còn ở đây, có thể nhìn thấy cảnh này… thì tuyệt vời biết mấy.

Lần này Chu Đức Hoa lại bắt được hoa cưới.

Dư Ôn quở trách hắn một lúc lâu, “Ngay cả bạn trai cậu còn không có mà cứ giành hoa hoài làm gì! Cậu cũng chẳng vội kết hôn!”

“Tớ thích vậy đó! Tớ phải lấy hoa của cậu!” Chu Đức Hoa kêu gào, “Làm gì có ai quy định tớ không được lấy chứ! Mọi người đều được thì tớ cũng được!”

Lúc này Quý Nam Uyên đang cụng ly và trò chuyện với ông chủ quán bar anh làm thêm hồi trước thì vô tình nhìn thấy Khổng Khang Tuấn trong đám đông.

Chỉ qua mấy năm không gặp mà Khổng Khang Tuấn gầy và đen hơn hẳn.

Sau khi hai người đánh nhau ở phòng vẽ tranh, Khổng Khang Tuấn phải nằm viện vài ngày, vết thương vừa khỏi liền muốn đi tìm Quý Nam Uyên tính sổ nhưng lại nghe người ta nói bà nội của Quý Nam Uyên đã qua đời.

Nên hắn nhẫn nhịn không động thủ.

Không lâu sau lại nghe tin Dư Ôn ra nước ngoài, và cô cũng chia tay với Quý Nam Uyên.

Khổng Khang Tuấn đột nhiên mất phương hướng.

Dư Ôn đã không chấp nhận ai hết và bỏ đi một mình.

Giờ hắn có tìm Quý Nam Uyên tính sổ cũng vô dụng, vì bọn họ đều bị bỏ lại.

Khoảng thời gian đó hắn sống trong hoang mang lạc lõng, không có mục tiêu cụ thể. Sau khi tốt nghiệp thì tìm một phòng tập làm huấn luyện viên bóng rổ.

Bốn năm thay bốn cô bạn gái, nhưng cuối cùng lại chẳng có ai bằng Dư Ôn cả

Hắn rất nhớ cô.

Nghe tin cô về nước liền vội vàng muốn đến gặp.

Ngày Khổng Tiện Nghi kết hôn, hắn cũng tới, nhưng còn chưa gặp được Dư Ôn đã thấy Quý Nam Uyên.

Bốn năm trước vẫn là một đứa người mẫu khỏa thân nghèo kiết xác.

Ai có thể ngờ rằng chỉ sau bốn năm lại biến thành một kẻ có tiền, tây trang cao cấp phẳng phiu đứng trước mặt mọi người, mỗi cử chỉ đều toát ra vẻ phong độ, điềm đạm.

Khổng Khang Tuấn cúi đầu nhìn lại mình rồi hổ thẹn xoay người bỏ đi.

Sau khi trở về, hắn nhốt mình trong phòng tập mấy ngày, không nghĩ tới sau khi ra ngoài, chuyện đầu tiên hắn nghe được lại là tin Dư Ôn lĩnh chứng kết hôn với Quý Nam Uyên.

Rõ ràng là Quý Nam Uyên đã lừa Dư Ôn, anh ta không yêu cô, nhưng vì cái gì mà cô vẫn muốn kết hôn với anh ta?

Khổng Khang Tuấn không hiểu nổi, vì thế nên hôm nay hắn tới đây chính là muốn hỏi cho rõ ràng.

Nhưng còn chưa đến được chỗ của Dư Ôn thì Quý Nam Uyên đã phát hiện ra hắn rồi bước tới gần.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /86 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Quá Độ Trầm Mê

Copyright © 2022 - MTruyện.net