Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Tô Niên Niên bắt đầu do dự, trong lòng có chút bất an.
Cô luôn cảm thấy Cố Lí đối với mình ân cần hơn mức bình thường một chút thì phải? cũng không phải cô ảo tưởng, là Cố Lí biểu hiện quá kỳ lạ.
Tô Niên Niên: “ Tôi đột nhiên cảm thấy vẫn không nên đi thì tốt hơn, gặp chú Cố không tránh khỏi khó xử........”
Dù sao hai nhà vừa cạnh tranh trong kinh doanh kết thúc, về lí mà nói, cô đi cũng không hay lắm.
Vừa nãy chỉ là nhất thời kích động mà đến, bây giờ suy nghĩ kỹ Tô Niên Niên cảm thấy quả thật không ổn cho lắm.
Cố Lí dường như hiểu thấu tâm can cô, khẽ cười nói: “ Tô Niên Niên, tôi cảm thấy cô không phải người cổ hủ như thế chứ, hơn nữa chuyện của tiền bối thì có liên quan gì đến mọi người, lợi ích là lợi ích, tình bạn là tình bạn, cô đi tham gia sinh nhật Cố Tử Thần, cần gì để ý ánh mắt người khác?”
Tô Niên Niên bị anh ta nói cho đến nỗi hồ đồ, Trần Nguyên vỗ vỗ vai cô, an ủi nói: “ Không sao, có anh ở đây, coi như đi xem náo nhiệt đi.”
Trong lòng cậu có lẽ đã đoán được gì đó, để Tô Niên Niên trốn tránh, còn không bằng đối diện trực tiếp.
Cố Lí không phải là người tốt như thế, anh ta chắc chắn có ý đồ gì.
Cố Lí làm một tư thế mời tao nhã: “Mời.”
(/)
--- ---
Nhà tổ họ Cố.
Sinh nhật Cố Tử Thần với quy mô không kém gì so với lão Cố lần trước, xung quanh biệt thự dừng rất nhiều xe sang, nam nữ mặc lễ phục đi đi lại lại, trên mặt mỗi người đều nở nụ cười khéo léo.
Tô Niên Niên nhấc chân định đi, Cố Lí gọi giật cô lại, sau đó nở nụ cười với cô: “ Vội gì chứ, hôm nay cô là bạn cùng đi với tôi.” Anh ta giơ cánh tay lên, biểu thị Tô Niên Niên khoác tay anh ta.
Tô Niên Niên từ chối: “ Anh không phải có thư mời sao, đưa thư mời cho tôi là được rồi, không phiền anh nữa.”
Cố Lí từ trong áo vest lấy ra một thiệp mời màu xanh nhạt, cười nham hiểm đen tối: “ Đáng tiếc chỉ có một tấm, nếu như cô không là bạn đi cùng với tôi, tôi sẽ không có cho Trần Nguyên. A, hay là hai người đến hóng gió cũng được.”
Con hồ ly tinh này! Tô Niên Niên trong lòng thầm lẩm baảm, Trần Nguyên còn may mặc bộ vest, cô chỉ mặc chiếc váy đến đầu gối, gió mùa đông thổi một cái, mà hai đầu gối không ngừng run rẩy.
Cô nhếch môi, vẻ mặt không can tâm khoác tay Cố Lí.
Ba người thuận lợi đi vào, người gác cửa nhìn thấy đại thiếu gia Cố Lí, không nói câu gì để bọn họ đi vào, đến thái độ với Tô Niên Niên cũng kính cẩn không ngớt.
Người bên trong rất đông, tranh thủ lúc Cố Lí chào hỏi người quen, Trần Nguyên tiến lại gần Tô Niên Niên, thì thầm bên tai cô: “ Cẩn thận Cố Lí, anh ta dẫn em đến nhất định là có ý đồ.”
Tô Niên Niên trong lòng cũng biết, cô không phải ngốc đến thế, đến lúc này chắc chắn là nhìn ra rồi.
Sau khi Cố Lí nói chuyện sau, tự nhiên tiến lại gần Tô Niên Niên, cầm lấy tay cô, cúi người nói: “ Anh trai em thật là, có phải nói với em điều gì đó không hay không?”
Tô Niên Niên cười gượng trả lời: “ Làm gì có chuyện, ha ha ha.......”
Cô không tự tại rụt tay lại, không ngờ Cố Lí đột nhiên dùng lực, đau đến nỗi cô suýt kêu lên.
Đây là mưu sát à! Tô Niên Niên trợn to mắt, khẽ nói: “ anh nhẹ một chút, a........”
Cố Lí dùng lực lại mạnh hơn chút, cười như thiên sứ, trên thực tế còn đáng sợ hơn cả ác quỷ.
“ Tô Niên Niên, nếu như giây sau tôi hôn cô, cô đoán Cố Tử Thần có tức giận hay không?”
Sắc mặt Tô Niên Niên lập tức thay đổi, vội vàng liếc nhìn xung quanh, ở phía không xa, Cố Tử Thần đang cau mày, còn tư thế thân mật giữa cô và cố Lí cũng bị không ít người chỉ chỉ chỏ chỏ.