Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hai người ầm ĩ một lúc, cuối cùng vẫn là Cố Tử Thần gửi cho Tô Niên Niên một phong bao lì xì to.
Tô Niên Niên còn nhớ ra xem hoạt hình, Cố Tử Thần vừa nhìn là thấu tâm gan cô, chầm chậm nói: “ Từ tối hôm nay bắt đầu phụ đạo, Tô Niên Niên, em cảm thấy học từ môn nào thì hợp? Toán? Lý? Hay là hóa?
“........có thể không học không?” Tô Niên Niên rầu rĩ hỏi.
Cố Tử Thần lắc đầu, Tô Niên Niên gào lên một tiếng bi thương, hận không thể nằm ngay xuống đất mà giả chết.
Tại sao bạn trai lại là một con mọt sách chứ?
Trong lòng hậm hực lấy sách ra, Tô Niên Niên mới ý thức được một vấn đề đáng sợ: bài tập nghỉ đông của cô còn chưa làm!
Hu hu hu tại sao trên thế giới này lại có loại sinh vật bài tập nghỉ đông như thế này chứ? Tại sao bài tập về nhà của kỳ nghỉ đông còn phải nộp cho cô giáo nữa chứ.
Tô Niên Niên đau khổ liếc nhìn đống bài tập, lật đi lật lại nghiên cứu mấy lần, lí nhí hỏi: “ Cố Tử Thần, anh nói xem đáp án đằng sau tại sao lại bị xé đi thế?”
Cố Tử Thần điềm đạm nói: “ Tại vị sợ người có bệnh lười như em đi chép đán án chứ sao?”
Bị câu nói đó của cậu đả kích, Tô Niên Niên cong môi, chọn môn lý làm trước.
Đề bài dày đặc khiến cô nhìn cũng đau đầu, cô miễn cưỡng chọn ra mấy đề bài rồi cầu cứu Cố Tử Thần.
Cố Tử Thần cầm lên xem, “ Bài này không phải trước đây anh giảng cho em rồi sao? em còn thề thốt với anh bảo đảm em sẽ làm được cơ mà!”
“ Ồ ha ha..........thật sao, sao em lại không có ấn tượng gì nhỉ.” Tô Niên Niên cười gượng, cô có thể nói cô hễ thi xong là đem hết những thứ trong đầu quên đi tương đối, bây giờ xem những bài này hoàn toàn có cảm giác lạ lẫm.
Cố Tử Thần bó tay, chỉ cảm thán nói: “ Tô Niên Niên, trí nhớ của em bị lợn ăn rồi à.......”
Tô Niên Niên nịnh nọt chạy đến đấm lưng bóp vai cho Cố Tử Thần, cậu mới dịu lại một chút, giảng lại cho cô.
Chỉ là chưa đến một lúc, Tô Niên Niên lại cầm bài tập nghỉ đông đến tìm cậu.
Cố Tử Thần cau mày, nhìn hiệu suất này là biết con lợn này trước kỳ nghỉ đông chắc chắn làm không xong bài tập.
Tô Niên Niên mặt mày ủ rũ nói: “ Cố Tử Thần, tại sao bài tập của anh vừa nghỉ cái là anh làm xong rồi à, ôi........em phải làm sao đây, bao nhiêu bài không biết làm, hay là anh giúp em làm nhé, em gửi cho anh lì xì to.”
Cố Tử Thần lạnh lùng nói: “ Tô Niên Niên, em còn học cách mua chuộc người khác làm bài tập giúp em à.”
“ Sao có thể tính là mua chuộc chứ?” Tô Niên Niên nhìn cậu cười ngọt ngào, lắc lắc cánh tay của cậu: “ Anh giúp em làm một lần này thôi, có được không?”
Cô trước nay chưa từng nũng nịu với Cố Tử Thần, Cố Tử Thần nhất thời mềm lòng, Tô Niên Niên nhìn thần sắc thư thái của cậu còn không quên bồi thêm: “ Oppa, giúp em đi mà, có được không?”
Không ngờ lần này lại quá sức, Cố Tử Thần không mắc bẫy, uể oải dựa vào ghế sofa đọc báo.
Tô Niên Niên càng cuống, giật lấy tờ báo trong tay cậu, “ Cố Tử Thần, anh thật sự không giúp em sao, anh nhẫn tâm nhìn em vừa vào học đã bị phạt đứng sao, làm bù bài tập làm hơn nửa tháng đấy......”
Da mặt Cố Tử Thần khẽ động, ung dung nói: “ Muốn anh giúp em, được thôi.”
Tô Niên Niên lập tức thay đổi nét mặt, cẩn thận dè dặt tiến sát lại, nhưng Cố Tử Thần lại buông một câu: “ Ở nhà anh dọn cho anh cái giường, anh sẽ giúp em.”
Nghe xong câu này, Tô Niên Niên đờ ra một lúc, đỏ bừng mặt.
Bây giờ ở nhà có một mình cô, anh ấy còn bảo cô dọn giường, không phải là muốn sống cùng cô đấy chứ?
“ Cố Tử Thần, anh lưu manh!” Tô Niên Niên tức mình ném gối vào mặt cậu.
Cố Tử Thần sa sầm, nha đầu này coi cậu thành người gì thế!