Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“ Tiếp tục nói.” Tô Niên Niên mặt dửng dưng nhúng nấm kim châm, biểu cảm nghiêm túc giống như đó là mặt Cố Tử Thần vậy, hận không thể hầm khuôn mặt đó vào trong nồi rồi rắc ớt mù tạt vào!
Mộ Dung Sam cười gượng nói: “ đúng là bụng đói vơ quàng, cậu xem Doãn Sơ Hạ đó bộ dạng ngốc ngếch, dù cho hôn nhân liên minh thì có sao chứ, Doãn Thị cũng không thể nắm Cố Thị trong lòng bàn tay được? Bố mẹ cô ta dù cho có tính toán như ý, cũng không biết ông Cố đó mới là đa mưu túc trí!”
Lời nói này của Mộ Dung Sam đúng là có lý, đến Tô Niên Niên cũng biểu thị đồng tình.
Còn cô dường như cũng hiểu ra gì đó, nhìn bóng Cố Tử Thần từ phía xa.
Anh cau mày, nhưng cuối cùng vẫn không đẩy Doãn Sơ Hạ ra, mà dìu cô ta đi về phía chiếc xe đang đỗ bên đường.
Trong lòng Tô Niên Niên xót xa, cô có gì mà nghĩ không thông chứ, Cố Tử Thần đã nói anh ta là vì hôn nhân thương nghiệp, vậy đương nhiên chọn Doãn gia là tốt nhất rồi.
Doãn gia có tiền có thế, lớn mạnh hơn công ty nhà cô nhiều.
Nhà cô có gì chứ, cũng chỉ là Tô Dĩ An năm đó mua đất đai và bất động sản mà thôi.
Nghĩ đến đây, có gì đó trong đầu lướt qua, Tô Niên Niên cảm thấy mình dường như nắm được mấu chốt gì đó, nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn không rõ ràng, ngược lại càng thêm buồn bực.
“ Khụ khụ! Không thảo luận những chuyện này nữa, ăn cơm ăn cơm, gái xấu xa với trai cặn bã, chúc bọn họ sớm chia tay!” Đậu Đậu nâng ly nước quả ép lên nói.
Tô Niên Niên nghiến răng: “ Không, mình chúc bọn họ bền vững lâu dài.”
Mọi người toát mồ hôi lạnh, Niên Niên đúng là nham hiểm mà......
Keng----
Bốn người chạm cốc, nước ép còn chưa uống hết, đã gặp phải chuyện kỳ quặc hơn.
Cố Tử Thần lại dìu Doãn Sơ Hạ vào quán ăn lẩu.
Khoảnh khắc Tô Niên Niên nhìn thấy cậu đẩy cửa vào, trong lòng giống như có vạn vó ngựa chạy qua vậy.
Cô liếc mắt nhìn nồi lẩu bọn họ gọi, tính xem hắt nồi chua cay sang đó hay là nồi mù tạt tê ù cho bõ ghét.
Nọa Nọa kịp thời giữ hai tay cô lại: “ Ai ya, Niên Niên, cậu đừng kích động, canh vẫn còn ngon! Nếu như cậu hắt sang đó hai người họ bị hủy hoại nhan sắc thì làm thế nào! Lùi một bước tiến ba bước, cần gì phải vì hai kẻ xấu xa đó mà làm mệt mình chứ!”
Tô Niên Niên hít một hơi thật sâu, mẹ kiếp, cô nhịn!
Cố Tử Thần lướt một lượt, nhìn thấy Tô Niên Niên lập tức cơ thể cứng đờ.
Tại sao cô lại ở đây........
Doãn Sơ Hạ gần như nửa người vắt trên người cậu, nhẹ nhàng nói: “ Cố Tử Thần, đừng quên anh đồng ý với em cái gì......sao thế? Nhìn thấy Tô Niên Niên là quên hết sao, đến ăn lẩu với em cũng không đồng ý à?”
Cô ta hôm nay cậy mình uống say nên không cần quan tâm gì nữa, dựa vào cái gì mà cô ta phải vất vả theo đuổi Cố Tử Thần mà lại không đạt được gì chứ! Nếu như như thế, cô ta cũng tình nguyện không từ thủ đoạn.
Chỉ cần có thể có được anh! Như thế cũng đáng!
Cố Tử Thần nheo nheo khóe mắt sắc lạnh, bặm môi, không nói gì.
Quán lẩu này đến buổi tối kinh doanh rất tốt, chỉ còn hai chỗ, một là góc phía trong, một là ở bên cạnh bàn Tô Niên Niên.
Doãn Sơ Hạ mặc kệ, nhất quyết đòi ngồi vị trí cạnh cửa sổ.
Bộ dạng cô ta uể oải, cả người lại toàn mùi rượu, nhân viên phục vụ nhìn cũng phải dè chừng, không nói câu gì kéo hai người ngồi ở bàn đó.
Tô Niên Niên cho cục sụn vào miệng nhau, crop crop giòn tan.
Cố Tử Thần hai người còn chưa ngồi ấm chỗ, cô đột nhiên đứng dậy, dọa cho Nọa Nọa ba người cơ thể run rẩy như lá lung lay trong gió thu vậy.
Mẹ ơi! Tô Niên Niên không phải muốn hắt canh vào người ta chứ!
Hu hu hu đáng sợ quá!