Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ngay giây sau đó, cô cũng biết vấn đề ở đâu rồi.
“ Bụp” một tiếng, ngoài cửa sổ lấp lánh ánh sáng của pháo hoa, pháo hoa sáng lạn tỏa ra trong không trung, khiến người ở tòa ký túc này khi nhau hét lên.
Cho nên nói người tỏ tình đang ở dưới lầu tòa của bọn họ sao?
Tô Niên Niên nhăn trán, bình thường ghét nhất phương thức tỏ tình gióng trống khua chiêng kiểu này, lãng phí nhân lực lại lãng phí tiền của, quan trọng nhất là ảnh hưởng người khác, đặc biệt là cực kỳ tàn bạo đối với những kẻ độc thân như cô.
Pháo hoa lãng mạn, lấp lánh tỏa ra, tiếp sau đó, chuyển đến tiếng đàn violon du dương.
Tô Niên Niên nghe một lúc, biết đây không phải là băng ghi âm, mà là có người đang kéo đàn violon thật!
Người ở dưới lầu kéo một bài tình cảm dạt dào, hết sức rung động lòng người, còn mấy người trong phòng ký túc của Tô Niên Niên đều biểu thị tán thưởng.
“ Các cậu có cảm thấy hơi ồn không, đúng là phiền phức mà?” Tô Niên Niên lẩm bẩm nói.
Đậu Đậu gật đầu: “ Đúng thế, phá vỡ tâm trạng xem hoạt hình ăn mỳ tôm của mình.”
Nọa Nọa: “ Hay là bọn mình hắt nước xuống đi?”
“ kế hoạch hay! Hắt nước nóng đi!” Mộ Dung Sam hưng phấn đề nghị.
Bốn người cùng nhau hợp lực, chỉ trích cái người chiếm dụng nơi công cộng để tỏ tình này từ trong ra ngoài, Tô Niên Niên thò đầu ra trước, dùng chậ nước rửa chân hứng đầy nước, roạt một tiếng hắt xuống, “ ồn quá đi, có thể nhanh tỏ tình xong rồi đi mau được không!”
Tiếng đàn violon lập tức dừng lại, chậu nước của Tô Niên Niên hất chính xác, hất thẳng lên đầu nam sinh đó.
Mọi người mây quanh bàn luận sôi nổi chỉ chỏ, quần áo nam sinh ướt một nửa, hết sức thảm hại, trong tiếng cười chế giễu của những người đó ngược lại lại lấy dũng khí, hét về phía tòa ký túc: “ Tô Niên Niên, anh thích em!”
“ Tô Niên Niên hệ nghệ thuật, anh thích em!”
“ khoảnh khắc hợp đàn với em từ hồi cao trung năm ba trong lễ hội âm nhạc, anh đã thích em rồi! anh yêu em, anh nguyện vì em buông bỏ tất cả..........a........”
Lời còn chưa dứt, một bát nước mỳ hất lên đầu cậu, vẫn còn vắt vài sợi mỳ chưa ăn hết lên đầu.
“ Chết tiệt, ai ở dưới lầu, Niên Niên nhà chúng tôi là người cậu có thể thích được sao? đây là người con gái trẫm đã yêu thích, cậu đừng hòng mơ tưởng.” Giọng nói Đậu Đậu hết sức gay gắt, Nọa Nọa trong phòng đột nhiên hét lên: “ Ai ya, không xong rồi! các cậu mau xem tin trực tiếp, người ở dưới lầu là Tả Tư Hàn!”
Tô Niên Niên và Đậu Đậu nghệt mặt ra, bọn họ ở tầng sáu, cộng thêm phía dưới chỉ có ánh nến xếp thành hình trái tim, không nhìn rõ người đó là ai.
Cho nên nói, hai bọn họ vừa nhầm lẫn tai hại rồi?
Tô Niên Niên ngại ngùng nghĩ lại, mới bi thảm phát hiện, chiêu tỏ tình này của Tả Tư Hàn, chính là do cô dạy cậu ta......không ngờ lại dùng trên người mình.
Hơn nữa, cô lại còn hắt nước vào người ta nữa, có phải quá đáng quá không?
Tô Niên Niên lập tức chột dạ, Tả Tư Hàn ở phía dưới lầu vẫn đang hét lớn, có mấy học sinh không biết từ đâu tìm đến một cái loa phóng thanh đưa cho cậu ta, cậu ta như có thần giúp, cầm loa phóng thanh tiếp tục nói: “ Tô Niên Niên, anh thích em, làm bạn gái của anh có được không?”
Trong khoảnh khắc, cả khu ký túc đều nghe thấy giọng nói của cậu.
Tô Niên Niên bối rối, Nọa Nọa cau mày: “ Niên Niên, hay là cậu xuống giải thích với cậu ta một chút, hét như thế, ngày mai cậu lại lên tít đầu của diễn đàn trường đấy!”
Dù cho không xuống cũng bị lên tít đầu rồi! trong lòng Tô Niên Niên thầm gào thét, lật đật lấy áo khoác rồi đi xuống, nhân tiện gửi cho Đường Dư một tin nhắn: Sân dưới ký túc, cấp cứu khẩn!