Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“ Ồ, thế thì chúc mừng cậu, cuối cùng cũng kiếm được người hiền.” Tô Niên Niên buông một câu, định rời đi.
Tống Dư Hi ngăn cô lại, giống như cố tình khoe khoang vậy, nói một tràng dài: “ Tô Niên Niên, bạn trai tôi đối với tôi rất tốt, cái gì cũng mua cho tôi, còn cho tôi tiền sinh hoạt. Chỉ cần tôi muốn cái gì, anh ấy cũng sẽ hài lòng tôi.........”
“ Stop! Tôi muốn nói đó là, cậu tìm bạn trai? Hay là bám vào tiền của anh ta?” Tô Niên Niên không kiên nhẫn ngắt ngang cô ta.
Sắc mặt Tống Dư Hi trắng bệch, “ Đương nhiên là bạn trai, cậu đừng có gato với tôi.”
Tô Niên Niên cười khẩy nói: “ Cậu lẽ nào vẫn chưa rõ sao, từ trước đến nay, rốt cuộc là ai ngưỡng mộ ai chứ?”
Cơ thể Tống Dư Hi cứng đờ, đúng là, từ thời cao trung đấy bây giờ, cậu ta vẫn luôn ngưỡng mộ đố kị với Tô Niên Niên.
Một mặt, cô ta luôn coi Tô Niên Niên là cọng cỏ cứu mạng của mình, vì Tô Niên Niên có thể vệ cô ta, có thể đóng học phí cho cô ta. Mặt khác, cô ta lòng đầy đố kị với gia thế, dung mạo, tình yêu của Tô Niên Niên.
Nhưng bây giờ, không giống trước nữa rồi......
Tô Niên Niên giờ chẳng có gì, còn cô ta có bạn trai, hơn nữa lại đối với cô ta tốt như thế!
“ Một người đàn ông bình thường, không phải nên quan tâm cậu từ những thứ nhỏ nhất sao? nếu như chỉ là muốn anh ta mua đồ cho cậu, thế thì không bằng cậu lấy một cái máy rút tiền còn hơn!” Tô Niên Niên chế giễu. “ Lại nói việc cậu tìm bạn trai, lợn ca biết không?”
Quả nhiên, sau khi Tô Niên Niên nói ra câu nói này, Tống Dư Hi im lặng.
Tô Niên Niên càng chắc chắn suy đoán trong lòng mình, chỉ sợ lợn ca lại thành bi kịch, không chỉ làm người dự bị của người ta, đến người ta có bạn trai hay không cũng không biết.
“ Chúc Thành là cái thá gì chứ? Cậu ta chẳng qua chỉ là tên béo vừa xấu vừa thô kệch, ngoài tiền ra thì có cái gì? Nếu như cậu ta không có tiền, cậu có làm bạn với cậu ta không?” Tống Dư Hi nói.
(/)
“ đương nhiên là có! Tôi làm bạn với lợn ca là vì con người cậu ấy, không phải vì tiền của cậu ấy!” Tô Niên Niên phản kích cô ta, rồi cười chế giễu, “ Thì ra cậu luôn nghĩ như thế à....... Tống Dư Hi, cậu thật là đáng thương, tại sao năm đó tôi lại luôn nghĩ cậu là bông hoa sen trắng tinh khiết đơn thuần chứ, cậu còn thủ đoạn hơn cả loại người như Doãn Sơ Hạ não có mà như không!”
“ Cậu cho rằng cậu trong sạch lắm à! cậu có tư cách gì mà nói tôi!” Tống Dư Hi bị Tô Niên Niên chọc cho tức điên.
Tô Niên Niên nhếch môi: “ Ít nhất tôi sẽ không vì tiền mà bám lấy người ta, cậu lẽ nào không hiểu, khoảng cách giữa chúng ta trước nay không phải vì gia cảnh, mà là vì cách suy nghĩ sao?”
Tống Dư Hi cắn môi, “ Dù cho làm vợ bé thì có làm sao chứ, ít nhất tôi cũng có được thứ mình muốn! Còn cậu thì sao, cảm giác bị Cố nam thần đá có thích không? Hay là cậu muốn tìm Chúc Thành tên đầu lợn đó để nối duyên trước, tôi nghe nói quan hệ hai người rất thân thiết đấy!”
Sắc mặt Tô Niên Niên sa sầm, “ Tống Dư Hi, cậu cũng nên biết điểm dừng!”
“ Tôi không đấy! Tôi là muốn cậu khó chịu đấy! Tô Niên Niên, đáng đời cậu, đáng đời cậu lắm!” Tống Dư Hi chua ngoa gào lên.
“ Câm mồm!” Một giọng nói làm tỉnh ngộ hai người đang cãi nhau.
Sắc mặt Tô Niên Niên thay đổi, đẩy cửa đi ra, bên ngoài là một nam sinh với cân nặng 90kg, vì quá kích động nên những thớ thịt trên mặt rung lên, khóe mắt vằn lên mạch máu đỏ.
Chính là Chúc Thành, cậu đứng ở bên ngoài, không biết nghe bao lâu rồi.
Tô Niên Niên cau mày, “ Lợn ca, sao cậu lại ở đây? Khụ khụ, lâu rồi không gặp, cùng nhau ăn cơm đi.......”
Những lời này, cô không biết Chúc Thành nghe được bao nhiêu, bây giờ việc duy nhất có thể làm được, chính là miễn cưỡng cho qua.