Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ngã ra đất không phải thứ gì khác, mà là Tô Niên Niên.
Cô nằm thẳng cẳng trên đất, hơi thở đều đặn, ngủ rất ngon.
Càng khó tưởng tượng đó là, chiếc chăn trên người cô còn quấn quanh người, cả người giống như một kén tằm vậy, tròn trùng trục.
Cố Tử Thần nhếch khóe môi, có thể ngã ở tư thế này mà còn ngủ được say như thế, ngoài lợn thần tài ra có lẽ cũng không còn người thứ hai nữa.
Anh bế Tô Niên Niên quay lại giường, nhìn cô một lúc, thấy không có gì khác thường, mới quay lại phòng khách.
Kéo chiếc thảm mỏng trên sofa đắp trên người, Cố Tử Thần trằn trọc không hề buồn ngủ.
Trong lòng nhớ đến Tô Niên Niên, cả một đêm anh không biết mình đắp chăn cho Tô Niên Niên mấy laàn, khi trời sáng mới chợp mắt được một lúc.
---- --
Vừa sáng ra, Tô Niên Niên đã bị tiếng gõ cửa dồn dập thúc giục khiến anh tỉnh giấc.
Anh day day thái dương, đi ra mở cửa, ngoài cửa là trợ lý của anh đang đứng đó, lịch sự nói: “ Thiếu gia, có tập tài liệu cần cậu ký, mạo muội làm phiền một chút nhé, tôi còn mang bữa sáng cho cậu nữa.”
Cố Tử Thần trừng mắt nhìn anh ta, nhìn thấy bữa sáng trong tay anh ta, tâm trạng khá hơn chút, lát nữa Niên Niên dậy là có cái ăn rồi.
“ Vào đi.” Anh nói một tiếng, trợ lý rón rén đi vào, thần sắc cực kỳ căng thẳng.
BOSS đại nhân có phải chưa ngủ đẫy giấc sao? sao mà quầng thâm mắt lại rõ thế chứ? Còn nữa còn nữa, trong nhà tại sao lại loạn lên thế này! Hu hu hu không phải là tâm trạng không tốt rồi đập phá đồ đạc đấy chứ, đáng sợ quá!
Anh ta căng thẳng nghĩ ra đủ thứ, Cố Tử Thần đã ký xong tập tài liệu rồi, anh ta vội vàng báo cáo tình hình mấy ngày gần đây và một vài tin tức thương nghiệp.
Cố Tử Thần chăm chú nghe, thi thoảng trả lời một hai tiếng.
Trong phòng đột nhiên chuyển đến giọng nói của Tô Niên Niên mang theo ấm ức: “ Ồn ào quá, mới sáng sớm mà đã xem tin tức gì thế!” Tiếp đó, Tô Niên Niên đi chân đất từ trong phòng chạy ra.
Trợ lý nghe thấy giọng nữ từ trong phòng Cố Tử Thần chuyển ra, hai mắt trợn tròn như sắp bắn ra ngoài, khi nhìn thấy quần áo Tô Niên Niên xộc xệch, tóc tai bù xù, trong lòng hiện ra đầy cảnh tượng.
Oh my god! BOSS đại nhân thì ra là thích em gái này! Còn giấu người ta trong phòng nữa chứ! Ôi ôi ôi! Tin tức mới nóng hổi sốt dẻo thế này!
Tô Niên Niên cũng ngây người không kém, cô còn cho rằng Cố Tử Thần sáng sớm đã xem thời sợ, không ngờ bên ngoài lại có một người lù lù ở đấy!
Hai người mắt to mắt bé nhìn nhau cả buổi, vẫn là Cố Tử Thần phá tan bầu không khí đó: “ Bụng có đói không? Mau ăn sáng đi.”
“ Ồ......” Tô Niên Niên đầu óc vẫn quay quay, Cố Tử Thần cau mày bước đến, bế cô lên giường, sau đó lấy đôi dép vung vẩy mỗi chỗ một nơi trên nền đất đặt trước Tô Niên Niên, “ Đi dép vào, đừng để lạnh.”
Cách một cánh cửa, trợ lý không nhìn thấy cảnh tượng bên trong, nhưng từ trong câu nói của Cố Tử Thần, anh ta ngửi thấy mùi ngọt ngào ở đây!
Ai có thể nói cho anh ta biết, người đàn ông lạnh lùng bá đạo ở công ty lại là người có mặt dịu dàng thế này chứ! Thế giới này rốt cuộc là thế nào đây?
Cố Tử Thần và Tô Niên Niên người trước người sau bước ra, Tô Niên Niên sau khi vệ sinh cá nhân xong lại im lặng ngồi trước bàn ăn ăn sáng, trợ lý quả thật không kiềm chế được tò mò, lí nhí hỏi một câu: “ BOSS đại nhân, anh và tiểu thư Tô ở cùng phòng sao?”
Giọng nói của anh ta rất nhỏ, nhưng Tô Niên Niên lại nghe thấy, hoảng loạn từ trên ghế nhảy lên: “ Đâu có đâu có! Hai chúng tôi không phải là kiểu quan hệ như anh nghĩ đâu!”
Động tác của cô quá mạnh, cổ áo ngủ bị trễ xuống, trên xương quai xanh còn lộ ra dấu vết mà Cố Tử Thần cắn cô mấy ngày trước.
Trợ lý trố mắt, nhìn thấy đương nhiên cho rằng đó là vết hôn mà tối qua BOSS đại nhân để lại, con người sắp lòi cả ra ngoài rồi.