Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Mẹ Bầu
Tưởng Vũ Hàng nhìn cửa phòng đóng chặt. Hôm nay anh quyết đóng cọc ở đây, anh không tin Quan Tĩnh không chịu mở cửa cho anh. Quan Tĩnh đối xử với anh là tốt nhất, cho tới nay cũng rất nhân nhượng với anh, chiếu cố tâm tình của anh. Còn nhớ lúc chia tay, cô cũng rất suy nghĩ cho anh, chuyển nhượng lại 13% cổ phần MBS với giá thấp cho anh.
Cô đối xử với anh như vậy, sao lại có thể không thương anh chứ?
Hiện tại, chắc chắn là vì cô tức giận, nên nhất thời quyết định sai lầm, cô hoàn toàn không thương người đàn ông kia!
Ở trong lòng anh vẫn kiên định nghĩ như thế!
"Nào kéo..." Cánh cửa thang máy màu bạc trắng, chợt mở ra!
Lý Sấm ăn mặc chỉnh tề, diện mạo bất phàm từ trong thang máy đi ra.
"Các cậu... lúc này...” Ánh mắt nghi ngờ của Lý Sấm nhìn Tưởng Vũ Hàng đang ở phía sau. Anh có thể hiểu ra tại sao nơi này lại có nhiều bảo vệ như vậy rồi!
Cậu bảo vệ nhỏ khi nhìn thấy Lý Sấm đến, nhếch miệng lộ ra sáu bảy cái răng trắng, hưng phấn nói: "Ha ha, bạn trai chính cống của chị Quan Tĩnh cuối cùng đã tới!"
Lý Sấm nhìn cậu bảo vệ gật đầu một cái, không để ý đến Tưởng Vũ Hàng, vừa định gõ cửa...
Cánh cửa chống trộm vẫn đang đóng chặt chợt “kẹt” một tiếng, được mở ra từ bên trong. Quan Tĩnh như nhìn thấy cứu tinh lên tiếng: "Cuối cùng anh đã tới rồi..."
Lý Sấm giơ lên cái hộp được gói rất tinh tế đẹp đẽ: "Anh vào trong trung tâm thương mại mua một hộp sữa bò non, chẳng phải vẫn nói sữa bò non rất có dinh dưỡng đó sao?"
Bọn họ không coi ai ra gì cứ vui vẻ nói chuyện với nhau, Quan Tĩnh mở cửa phòng rộng hơn một chút để cho Lý Sấm tiến vào!
Vẫn luôn luôn ở bên cạnh cửa, Tưởng Vũ Hàng không chịu được kéo cánh cửa rộng hơn, hướng về phía Quan Tĩnh gọi: "Tĩnh Tĩnh, em nhìn anh xem... "
Quan Tĩnh lắc đầu một cái, xoay người, giao lại tất cả cho Lý Sấm xử lý...
Lý Sấm nhìn Tưởng Vũ Hàng: "Cơ thể cô ấy hiện giờ đang trong tình trạng rất kém, anh hãy rời đi trước đi đã!" Anh không phải là Quan Tĩnh, cho nên anh không có quyền như người nhà có thể nói những lời ác độc với Tưởng Vũ Hàng được.
Nói xong, ầm một tiếng, đóng cửa lại!
Gã bảo vệ trẻ cười hì hì như một kẻ đần độn, nhìn Tưởng Vũ Hàng rời đi được mấy bước, chân thành khuyên nhủ."Anh cả, thật ra thì tôi cũng giống như anh, đều rất yêu thích chị Quan Tĩnh. Nhưng hi vọng chị ấy làm bạn gái, như tôi nghĩ, cũng chỉ là tưởng tượng thôi không phải là thực tế đâu, anh nên bỏ đi thôi, có thể nhìn thấy chị ấy ở trên ti vi cũng nên rất thỏa mãn rồi!"
"Cậu câm miệng đi!" Nói xong, Tưởng Vũ Hàng nổi lên cơn tức giận, bước vào trong thang máy!
*********************
Liên tục mấy ngày đều bị