Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Mộ Lôi thoáng sửng sốt, sau đó chậm rãi quỳ xuống sàn nhà. Do sàn nhà trải thảm mềm nên quỳ xuống sẽ không bị khó chịu, chẳng qua lần đầu tiên quỳ trước mặt đối phương làm Mộ Lôi chưa quen.
Hai tay cô nắm lấy nhau và để trước người, lưng hơi cong. Tiếp đó, cô nghe thấy Quyền Đình nói một câu: “Giữ nguyên tư thế này, đợi tôi.” Dứt lời, anh đứng dậy đi ra sau lưng Mộ Lôi.
Thấy đối phương rời khỏi tầm mắt, Mộ Lôi không khỏi quay đầu lại. Cô nhìn thấy Quyền Đình đi tới khu vực trưng bày roi và lấy một chiếc, cô nhanh chóng xoay về trước khi đối phương quay đầu lại, tim đập như sấm.
Chắc không bị phát hiện đâu nhỉ?
Mấy giây sau, Quyền Đình trở lại vị trí, cặp mắt đen nhìn cô trêu chọc: “Vừa rồi em không cử động chứ?”
Mộ Lôi trông thấy roi trong tay người đàn ông, hốt hoảng nói dối: “Không, không ạ.”
Đối diện với đôi mắt của Quyền Đình, Mộ Lôi giật thót, vội vàng dời mắt không dám nhìn anh.
“Nhưng mà, vị trí quỳ hiện tại đâu giống với lúc nãy.”
Mộ Lôi hoảng loạn cúi đầu nhìn xuống chân mình, dù nhìn thế nào cũng không nhận ra sự khác biệt. Khi ngẩng đầu lên trông thấy ánh mắt chứa ý cười không chạm đáy mắt của Quyền Đình, cô mới phát hiện mình bị chơi xỏ.
“Xin, xin lỗi… Vừa rồi em không kìm… Kìm lòng được tò mò nên nhìn lén.”
Cánh tay phải của cô đột nhiên bị kéo lên, nửa người trên ngã vào đùi Quyền Đình, còn chưa kịp phản ứng lại thì roi đã rơi xuống mông qua lớp váy: “A —”
“20 cái, tự đếm, không đếm không tính.”
Sau đó là từng cái roi đánh xuống. Khi đếm đến 17, khóe mắt Mộ Lôi đã chảy ra ít nước mắt sinh lý, cô không kìm được lắc mông né tránh, nhưng chỉ kịp né được một cái đã bị Quyền Đinh ấn về.
“Còn lại ba cái, tăng lên gấp đôi.” Nói xong, Quyền Đình đột nhiên nhấc váy cô lên, gió điều hòa thổi vào bờ mông nóng bỏng làm cô giật nảy mình.
Sự căng thẳng và đau đớn đã khiến cô hoàn toàn quên mất hôm nay mình mặc quần lọt khe, cho đến khi bị người đàn ông xốc váy lên mới nhớ ra. Mộ Lôi nóng mặt, Quyền Đình thoáng sửng sốt, sau đó ánh mắt nóng như lửa nhìn chằm chằm vào cô.
“Ồ, có vẻ em rất thành tâm, vậy thì không gấp đôi nữa.”
“A… Không được a a a…18…” Không còn váy để che, quần lọt khe mặc cũng như không mặc, chiếc roi đánh trực tiếp vào bờ mông mềm mịn, cơn đau thấu
tim kéo đến.
“A… Đừng mà…19… Đau quá…” Một giọt nước mắt chảy từ khóe mắt xuống đến cằm, Quyền Đình không hề dừng tay mà chỉ giảm lực đánh nốt cái cuối cùng. ress
Anh đặt roi sang một bên, bàn tay to ấm áp bao trùm lên bờ mông xinh xắn của cô, dịu dàng xoa tròn, cặp mông vốn đau nóng lại càng thêm nóng.
“Ưm —”
Chất lỏng dinh dính giữa hai chân làm cô khó chịu lắc mông, bàn tay to của Quyền Đình từ trên mông mò xuống, đẩy lớp vải mỏng kia ra rồi xâm nhập vào bụi hoa, bàn tay dính đầy mật ngọt.
“Thích thế này, hửm?”
Anh giơ tay lên trước mặt Mộ Lôi, ngón tay tách ra rồi khép lại làm Mộ Lôi xấu hổ vô cùng.
“Ưm, khó chịu —” Mộ Lôi nhẹ nhàng lắc mông, giọng nói yếu ớt như một cô mèo nhỏ.
Sau đó lại là một cái tét rơi xuống mông, so với roi thì lực của bàn tay khá nhẹ: “Ngoan, hôm nay em chăm chỉ học xong thì sẽ thưởng cho em.”
Nói đoạn, anh dứt khoát rút tay ra, Mộ Lôi thoáng buồn bực vì không được thỏa mãn dục vọng khô nóng.
Hết chương 37
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");