Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Người đàn ông không làm Trì Tảo Tảo khó xử khi đang mặc quần áo mà tra tấn điểm nhạy cảm của cô với mức độ thấp nhất.
Nhưng dù vậy, mỗi cử động khi mặc quần áo của Trì Tảo Tảo đều sẽ cọ sát vào các bộ phận nhạy cảm dưới cơ thể, những điểm nhạy cảm này như được cố định chắc chắn bởi một chiếc máy mát xa, mỗi động tác đều gây ra run rẩy.
“Em xong rồi.” Trì Tảo Tảo cầm điện thoại lên, không ngờ rằng ở đầu dây bên kia đã nhìn thấy hết tất cả.
Người đàn ông đáp một tiếng, nói tiếp: “Đừng cúp máy, tôi sẽ hướng dẫn em đi như thế nào.”
Khi Trì Tảo Tảo vừa bước ra khỏi cửa, ba món đồ chơi đều rung lên dữ dội.
“A!” Trì Tảo Tảo bất ngờ kêu lên, chân mềm nhũn.
May thay xung quanh không có người, Trì Tảo Tảo hít sâu một hơi, bắt bản thân dời đi lực chú ý, chậm rãi cất bước.
Tuy nhiên, khi bước tới cầu thang, Trì Tảo Tảo lại do dự một lúc. Đồ chơi bên dưới sẽ rung ngẫu nhiên, cô vĩnh viễn không thể biết được bao giờ chúng bắt đầu hoạt động.
Một bậc… Hai bậc… Ba bậc…
Ngay khi cô chuẩn bị bước xuống bậc thang thứ tư, đồ chơi dưới người cô lại chuyển động, thậm chí cô còn có thể nghe thấy tiếng rè rè.
Cường độ rung lần này còn mạnh hơn trước.
Trì Tảo Tảo cắn răng, một tay cầm điện thoại, một tay bám vào tay vịn thở dốc.
Cơn cực khoái làm chân cô mềm nhũn, cảm giác bất lực bủa vây. Trì Tảo Tảo cố gắng giữ vững cơ thể, may sao cô không đi đôi giày quá cao.
“Nhanh thế ư?” Giọng nói của người đàn ông truyền ra từ trong ống nghe, tay Trì Tảo Tảo run lên, đúng lúc độ rung của món đồ chơi cũng chậm lại, song nó lại đè vào nhụy hoa của cô.
Trước khi cô đạt được một cơn cực khoái nữa, ba món đồ chơi đã im lặng dừng lại.
Trì Tảo Tảo thả lỏng chốc lát, tiếp tục bước xuống cầu thang.
Chỉ mấy bậc cầu thang mà phải đi mất mười phút, đến khi xuống tầng một, Trì Tảo Tảo đã ướt đẫm mồ hôi như mưa mùa hè.
Câu lạc bộ buổi sáng rất yên tĩnh, đi hết một quãng đường cũng không thấy ai.
Cho đến khi bước ra đường lớn, Trì Tảo Tảo cảm giác được ánh sáng chói mắt và đám người qua lại đông đúc, lúc đó cô mới nhớ tới dưới thân còn mặc ba thứ đồ chơi!
“Em ra ngoài rồi hả?” Người đàn ông nghe thấy tiếng còi ô tô, hỏi.
“Dạ.” Trì Tảo Tảo đáp rồi tìm phương hướng.
“Ra khỏi ngõ nhỏ thì rẽ phải, qua hai ngã tư lại tiếp tục rẽ phải.”
Khả năng định vị phương hướng của anh rất tốt, Trì Tảo Tảo rẽ phải ngoài đầu ngõ, đến cửa trước quán bar lại tiếp tục đi thẳng dọc theo con phố. am
Đồ chơi phía dưới lại bắt đầu rục rịch, lập tức từ chế độ mạch xung yếu lên tới mức độ ba, cặp mông Trì Tảo Tảo siết chặt, mắt nhìn xung quanh.
Người đến người đi trên đường phố, không một ai chú ý tới cô, song Trì Tảo Tảo lại đâu dám chắc là không có ai đang nhìn mình chứ?
Bước chân nhanh hơn, nhưng sự tra tấn bên dưới cũng tăng thêm gấp bội.
Trì Tảo Tảo đi được mấy bước đã thở hổn hển, mức độ rung ngày càng mạnh. Anh rất dễ dàng kiểm soát cơ thể của cô, vào đúng một giây trước khi cô rên rỉ cao trào, máy rung đột ngột dừng lại.
Mọi thứ như chưa từng diễn ra, Trì Tảo Tảo giả vờ bình tĩnh, trong lòng đã sớm không thể chịu đựng.
“Nếu hiện tại em không nhanh lên, trong mười phút nữa, em sẽ hoàn toàn bắn trên đường lớn đấy.”
Giọng người đàn ông thúc giục cô tiếp tục tiến về phía trước.
Sự rung động bên dưới vẫn còn đó, dịch bôi trơn đủ khiến gậy mát xa trượt xuống, khe hẹp lại phải cắn chặt gậy mát xa, nhưng nó hoàn toàn phản tác dụng.
Trì Tảo Tảo muốn tìm một chỗ không người để nhét lại máy mát xa vào, song xung quanh không có bất cứ nơi nào có thể lánh tạm.
Bước chân trở nên nhanh hơn, hơi thở cũng càng ngày càng nặng nề, máy rung lại không theo ý muốn của cô.
“Ưm…” Trì Tảo Tảo khẽ thở ra một tiếng, vừa rồi mức độ rung đã đạt tới cao nhất, cô xuýt chút nữa không chịu được mà tiết dịch.
“Còn không mau lên?” Người đàn ông giễu cợt nói: “Em còn hai phút.”
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");