Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Tạ Cảnh Diệu không hề dừng lại mà tiếp tục tiến vào, mỗi một lần va chạm đều đâm đến nơi sâu nhất.
“Chủ… Chủ nhân… Sâu quá…” Trì Tảo Tảo xin tha, nhưng động tác đâm vào rút ra này lại khiến cô cảm nhận được khoái cảm vô tận.
“Cái miệng nhỏ bên dưới của em đâu kêu sâu.” Tạ Cảnh Diệu cúi người, cắn vành tai Trì Tảo Tảo, hơi thở nóng bỏng bao bọc lấy vành tai cô, cô khẽ rên rỉ.
“Chủ nhân nói dối… A… Đâu có… Ưm… Bên dưới nô… Cái miệng nhỏ… Ưm… Đâu kêu… Kêu không sâu…” Trì Tảo Tảo đã bị đâm đến mức nói không nên lời, dưới thân cũng nước nôi lênh láng.
Tạ Cảnh Diệu thoáng cong môi, ngón tay kéo chuỗi ngọc trong hoa cúc.
“Ưm… Chủ nhân…” Nơi chuỗi ngọc đi qua không ngừng co rút, cộng thêm gậy th*t của Tạ Cảnh Diệu vẫn đang cắm bên trong, mỗi một lần chuyển động đều làm vách thịt trong hai cái miệng nhỏ trở nên vô cùng nhạy cảm.
Trì Tảo Tảo tựa như bèo trôi, cô chỉ biết bấu chặt lấy Tạ Cảnh Diệu, cả cơ thể bám lên người anh.
Tạ Cảnh Diệu lại lật người Trì Tảo Tảo để cô đưa lưng về phía anh.
Tư thế chống vào giường này làm Trì Tảo Tảo có thể cảm nhận rõ cây gậy của Tạ Cảnh Diệu đâm đến căng bụng dưới của cô thế nào. Tư thế vào từ phía sau giúp anh cắm sâu thêm vài phần.
“A!” Chạm tới nơi sâu nhất, Trì Tảo Tảo sợ hãi lêu lên, khe hẹp cũng bất giác co thắt.
Tạ Cảnh Diệu nhíu mày, miệng bật ra tiếng rên rỉ, lại tiến thẳng vào bên trong. Luo
“Ưm… Chủ nhân… gậy th*t của chủ nhân quá dài…” Trì Tảo Tảo thở hổn hển, khoái cảm chồng chất.
Tạ Cảnh Diệu lại không thỏa mãn mà chậm rãi kéo chuỗi ngọc ra, thì thầm: “Được không em?”
Trì Tảo Tảo thoáng hoảng loạn, song vẫn gật đầu, cô rất muốn Tạ Cảnh Diệu tiến vào chỗ đó nhưng lại sợ cây nấm của anh thật sự quá lớn.
Tạ Cảnh Diệu vuốt ve mái tóc của Trì Tảo Tảo, bàn tay to duỗi tới ngăn tủ bên giường, lấy một cái áo mưa ra. Bên dưới không hề dừng lại mà chỉ giảm tần suất thọc vào rút ra, dù vậy cũng đủ khiến Trì Tảo Tảo kêu liên tục.
“Chủ nhân… Nhanh… Nhanh chút…” Trì Tảo Tảo đã sớm mất đi lý trí vì bị ma sát vào điểm G, tuy nhiên, anh luôn chỉ thoáng ma sát rồi lại rời đi, luôn không cho cô được sung sướng.
“Sốt ruột thế à?” Tạ Cảnh Diệu rút cây nấm ra, đeo tấm lá chắn mỏng manh vào rồi chậm rãi tiến vào hoa cúc còn chưa khép lại kia.
“Ưm…” Trì Tảo Tảo nín thở, cảm nhận vật khổng lồ cắm vào, bên dưới xoắn chặt.
Tạ Cảnh Diệu thấy thế bèn xoa bóp hạt châu để cô thả lỏng: “Em đừng gồng lên như thế, nếu không em sẽ khó chịu đấy.”
Khoái cảm chồng chất, Trì Tảo Tảo cũng dần thả lỏng.
“Ưm… Chủ nhân… Nhanh lên đi mà… A…” Nhụy hoa của Trì Tảo Tảo bị hai ngón tay xoa bóp, day đều từng vòng từng vòng, vật nam tính của Tạ Cảnh Diệu cũng dần xâm nhập vào sâu bên trong hoa cúc.
“A…” Trì Tảo Tảo nức nở, Tạ Cảnh Diệu rời tay khỏi nhụy hoa, sau đó lần xuống đóa hoa bên dưới, ba ngón tay dần dần đút thẳng vào trong. Anh dễ dàng tìm được nếp gấp bị che giấu bên trong.
“A!” Điểm G của Trì Tảo Tảo vô cùng nhạy cảm, anh vừa mới chạm vào mà cô đã cảm nhận được khoái cảm sắp lên đến đỉnh.
Vật khổng lồ bắt đầu đâm vào rút ra, đồng thời, ngón tay cũng cà vào khiến vách thịt bên trong không ngừng run rẩy.
“A… Chủ… Chủ nhân… Ưm… Ngài… Chậm lại…” Khóe mắt Trì Tảo Tảo ẩm ướt, miệng lẩm bẩm xin tha, quay đầu ra sau nhìn Tạ Cảnh Diệu.
Tạ Cảnh Diệu thoáng thất thần, ngay sau đó, thứ cứng rắn cắm vào càng sâu, đầu ngón tay cũng chạm vào điểm G làm Trì Tảo Tảo thét chói tai.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");