Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
  3. Chương 38
Trước /41 Sau

Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú

Chương 38

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Đúng lúc tháo hai cái kẹp vú xuống, Tạ Cảnh Diệu lại điều chỉnh trứng rung và gậy mát xa lên mức độ cao nhất.

Nhìn Trì Tảo Tảo nức nở trong bóng tối, trái tim Tạ Cảnh Diệu dần loạn nhịp.

“Ưm…” Hai đôi môi dán chặt lấy nhau, quấn quýt khó dời.

Tạ Cảnh Diệu mút môi Trì Tảo Tảo một cách vô cùng chiếm hữu, một lát sau, anh mới dừng lại: “Nếu tối nay tôi không xuất hiện thì có phải em sẽ đi với kẻ khác không?”

Giọng nói mang theo sự chất vất truyền vào trong tai Trì Tảo Tảo. Cô nhíu mày, cô nghĩ thế nào, sao cô lại làm vậy, cứ như bị đám đông muôn hình muôn vẻ kia mê hoặc, kèm theo là nỗi tủi thân khi bị bỏ rơi và cảm giác mất mát chồng chất lên nhau.

Trì Tảo Tảo không biết chính mình nên giải thích thế nào cho phải, cô chỉ đành thút thít nói đứt quãng: “Làm sao bây giờ, hình như em lỡ thích ngài mất rồi… Giây phút ngài rời đi, em rất muốn đuổi theo, nhưng lại không biết đuổi theo thế nào, vì sao lại phải làm thế…”

“Em tới đây chủ yếu để tìm cảm hứng cho bản thân, ngài là người đàn ông đầu tiên trong đời em, em không hề muốn có thêm ai khác…”

Nghe Trì Tảo Tảo nức nở giải thích, Tạ Cảnh Diệu bất giác vươn tay lau đi những giọt nước mắt đang rơi giúp cô, song càng lau lại chảy ra càng nhiều.

“Tảo Tảo, có lẽ tôi cũng phải lòng em rồi.”

Môi của Tạ Cảnh Diệu lại phủ lên, lúc này không còn kịch liệt giống lần trước mà mang theo cảm giác che chở, tựa như một cọng lông nhẹ nhàng vuốt ve môi Trì Tảo Tảo, nuốt trọn lời nói của cô vào trong.

“Tảo Tảo, chúng mình yêu nhau đi.” Anh cởi bỏ dây thừng giúp cô, mượn chất bôi trơn từ lần đạt cực khoái vừa rồi, cắm “Phụt” một cái vào trong khe hẹp.

Trì Tảo Tảo than nhẹ một tiếng, hạ thể căng đầy.

“To quá… Ưm…”

Cửa mình không ngừng trào dịch lỏng, cơ thể vừa mới cao trào vô cùng nhạy cảm, gần như lại bị bậc lửa trong nháy mắt.

“Nhưng cái miệng nhỏ của em đâu chê anh to.” Vật cứng rắn của Tạ Cảnh Diệu không ngừng ra cạn vào sâu trong cơ thể Trì Tảo Tảo, tiếng va chạm xen lẫn tiếng nước quanh quẩn trong căn phòng yên tĩnh.

Trì Tảo Tảo không ngừng thở hổn hển, mười ngón tay bấu chặt lấy lưng Tạ Cảnh Diệu, sau một hồi thúc mạnh, cả hai cùng leo lên đỉnh núi.

Lần đạt cực khoái này làm Trì Tảo Tảo lăn ra bất tỉnh.

Tạ Cảnh Diệu nhìn Trì Tảo Tảo ngủ say còn lẩm bẩm nói anh đừng đi khiến trái tim anh như bị bóp nghẹt.

Trì Tảo Tảo ngủ dậy trong nhà Tạ Cảnh Diệu, trên người cô không còn mùi mây mưa mà thay vào đó là mùi sữa tắm.

Tạ Cảnh Diệu đang chống tay nằm cạnh nhìn phản ứng của cô.

“Á!” Trì Tảo Tảo không kịp phản ứng lại, vội vàng kéo chăn định che người lại bị anh đè xuống.

“Còn chỗ nào trên người em mà anh chưa ngắm đâu?”

Lời Tạ Cảnh Diệu làm Trì Tảo Tảo khôi phục lại tình thần, cô đã sớm bị người đàn ông này nhìn sạch bách, bây giờ che lại thì có ích gì.

“Thế… Chúng ta… Tối hôm qua…” Trì Tảo Tảo nói từng chữ một, cẩn thận hỏi anh.

Cô chỉ nhớ lúc ấy mình khóc lóc bày tỏ, sau đó nghe thấy anh nói cũng thích cô, sau đó thì chẳng còn nhớ gì nữa.

“Em nặng quá, anh bế em về mà tí thì ngỏm. Không ngờ chỉ mới một lúc mà em đã ngất đi, sau này phải cho em rèn luyện thêm mới được.” Tạ Cảnh Diệu đứng dậy, Trì Tảo Tảo chợt phát hiện anh không mặc gì cả, vật khổng lồ bên dưới còn có xu thế ngẩng đầu.

“Chiều nay công ty sẽ mở họp, bây giờ đã là 11 giờ rồi, nếu em không muốnngười khác trông thấy anh chở em tới công ty thì nhanh lên nào.” Tạ Cảnh Diệu xem xét lịch trình sắp tới.

Nghe thế, Trì Tảo Tảo đứng phắt dậy, nhanh chóng chạy vào phòng tắm, sập cửa “Rầm” một cái.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /41 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Tôi Chỉ Cần Có Em

Copyright © 2022 - MTruyện.net