Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Người đàn ông chỉ vào vị trí trên giường: “Lấy chăn xuống lót đi, em có thể thoải mái hơn.”
Có lẽ nhìn ra Trì Tảo Tảo chưa quen, người đàn ông săn sóc nhắc nhở, sau đó nói thêm: “Chỉ có lần này, sau này nhớ làm quen.”
Trì Tảo Tảo lên tiếng đáp, cô cởi bỏ chiếc quần lót mắc trên mắt cá chân, trải chăn lên thảm rồi quỳ xuống bên giường.
Người đàn ông chọn một cây roi ngắn rồi nhìn về phía Trì Tảo Tảo. Anh quăng vài cái trong không trung, cảm giác roi như xé gió. Cả người Trì Tảo Tảo run lên, cô hối hận vì đã chọn roi.
“Hối hận ư?” Người đàn ông đoán đúng suy nghĩ của cô, đáy mắt anh sâu như vực thẳm, Trỉ Tảo Tảo nhìn không thấu.
Trì Tảo Tảo thật sự hối hận, song trong lòng cô cũng cảm thấy an toàn, dường như biết người đàn ông này sẽ không làm gì tổn thương cô.
Anh chậm rãi đến gần, đứng sau lưng Trì Tảo Tảo. Trì Tảo Tảo thầm nghĩ không biết anh sẽ đánh roi đầu tiên như thế nào, trong lòng lo lắng bất an.
Người đàn ông như đang thưởng thức con mồi của mình, chiếc roi trong tay thỉnh thoảng quét qua lưng Trì Tảo Tảo.
Trì Tảo Tảo không dám thở dốc, luôn chờ đợi.
Anh nghiêm mặt, roi quất “Bộp” một tiếng vào lưng Trì Tảo Tảo, âm thanh xẹt qua không trung đến sớm hơn cảm giác đau đớn trên lưng.
Cơn đau khiến cơ thể Trì Tảo Tảo đổ nghiêng.
“Đừng nhúc nhích, lần sau còn cử động sẽ phạt thêm mười roi.” Anh không còn dí dỏm như trước, trong lời nói lạnh lẽo chứa sự nguy hiểm.
Trì Tảo Tảo không dám cựa quậy, cảm giác nóng rát trên lưng làm cô khó chịu.
Đây là lần đầu tiên cô được dạy dỗ như vậy. Trước đây, do không đủ can đảm nên cô chỉ dám chơi qua mạng, đến khi thấy chán sẽ đổi sang một cái khác.
Sự kích thích của roi thứ nhất còn chưa biến mất thì đã nối tiếp sang roi thứ hai, tiếp đến roi thứ ba, roi thứ tư…
Mấy roi rơi xuống, không cái nào trùng cái nào, nhưng mỗi một roi đều thoáng lướt qua xương cụt khiến Trì Tảo Tảo ngứa ngáy.
Bên dưới ướt dầm ướt dề, thậm chí cô còn cảm giác được hơi thở của mình đang ngày càng nặng nề.
“Bộp ——”
“A!”
Roi quét qua một vết đỏ, Trì Tảo Tảo bị đau, kêu lên.
Roi tiếp theo không rơi xuống nữa, Trì Tảo Tảo thở hổn hển, đau đớn trên lưng càng ngày càng mạnh, nước mắt như bị kích thích vô thức chảy ra.
Người đàn ông bỏ roi xuống, dùng đầu ngón tay kéo cằm cô, môi mỏng như chuồn chuồn lướt qua nơi ướt đẫm nước mắt của cô.
“Kết thúc, kết thúc rồi, em làm rất tuyệt.” Anh thì thầm an ủi bên tai cô.
Trì Tảo Tảo lại càng thấy tủi thân, hai tay ôm lấy anh, rúc vào trong lòng anh như đang làm nũng, khẽ hờn dỗi: “Đau.”
Bàn tay to dày của người đàn ông phủ lên vết roi, nhẹ nhàng ấn xuống.
Trì Tảo Tảo hít sâu một hơi, vùng vẫy trong vòng tay anh.
“Đừng nhúc nhích, phải xoa ấn mới nhanh chóng lành lại.” Người đàn ông nhẹ nhàng đáp lại, âm cuối kéo dài và hơi cao lên, có vẻ tâm trạng anh đang rất tốt.
Trì Tảo Tảo làm nũng khiến người đàn ông không thể chịu đựng, bàn tay to xoa lưng dần dần mang theo chút gợi tình.
Môi mỏng ngậm lấy cái miệng nhỏ đang rên rỉ của Trì Tảo Tảo, nuốt trọn tất cả những dỗi hờn của cô.
Đêm ngày càng tối.
Trì Tảo Tảo ôm chặt lấy anh như chết đuối vớ được phao.
Người đàn ông tháo thắt lưng, dừng lại trong giây lát, hỏi một câu: “Được không em?”
Trì Tảo Tảo không chịu nổi nữa, cơ thể chủ động quấn lấy anh, muốn đón nhận thêm càng nhiều yêu thương.
Người đàn ông không hề thương tiếc, vừa nhấc thứ cứng rắn kia đã lao thẳng vào hang động ẩm ướt.
“A ——” Trì Tảo Tảo ngửa đầu, khoái cảm nhận được khiến cô rất mong đợi động tác tiếp theo.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");