Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Nhắm Mắt Theo Liều - Kết Hôn Không Mời Họ Hàng
  3. Chương 15: 15 Tạo kết ở khoang sinh sản
Trước /36 Sau

Nhắm Mắt Theo Liều - Kết Hôn Không Mời Họ Hàng

Chương 15: 15 Tạo kết ở khoang sinh sản

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Từ Sầm Quân không biết có phải là tất cả Omega phát tình đều điên cuồng như vậy hay không, nhưng Phương Kỳ Kỳ nhiệt tình quả thực làm cho hắn không chống đỡ được. Lỗ sau của Omega dưới thân còn ngậm dương v*t của hắn, cậu dùng đôi mắt ướt sũng nước xinh đẹp nhìn hắn, tự tách chân ra muốn **, còn muốn hắn làm đến khoang sinh sản.

Từ Sầm Quân cảm giác có chất lỏng nóng bỏng chảy ra khỏi mũi, ngửi thấy mùi máu tươi mới phát hiện ra mình chảy máu mũi. Hắn kéo bao gối lung tung lau máu mũi.

Pheromone trong máu rất nồng, dương v*t hồng hào của Phương Kỳ Kỳ lại cứng lên, lỗ trước co rút lại, nước trong suốt chảy ra khỏi lỗ, hai chân thẳng tắp kẹp chặt thắt lưng người đàn ông, vội vàng cọ sát hông Alpha, "Nhanh lên... ưm... anh có được không a..."

Từ Sầm Quân bất đắc dĩ nhẹ nhàng đánh mông của Omega háo sắc một cái, "chát" một tiếng vang nhỏ, lại làm cho âm đ*o của Phương Kỳ Kỳ càng kẹp chặt hơn, miệng thì nói mê sảng: "Vẫn muốn... Thoải mái..."

"Nhóc biến thái, thích bị đánh mông phải không?" trên trán Từ Sầm Quân đều là mồ hôi, hắn lại dùng lực đánh mông một cái, dương v*t còn vùi ở lỗ sau của Omega lại bị mút một cái, Từ Sầm Quân rên lên một tiếng, càng dùng sức đâm vào, khiến nước trắng ở lỗ sau của Omega chảy xuống kẽ mông, tạo thành vệt nước dâm đãng ở đóa hoa hồng hào.

Phương Kỳ Kỳ thoải mái không nhịn được, ôm lưng Alpha kéo xuống, chủ động dâng lên môi đỏ mọng hôn. Cậu rất thoải mái, giống như được ngâm mình trong đại dương khoái cảm, cậu chỉ biết kẹp thật chặt dương v*t cho cậu vô vàn khoái cảm ở mông.

Từ Sầm Quân bên trên hôn cái miệng nhỏ, phía dưới bạch bạch ** lỗ nhỏ, dương v*t đầy gân xanh thấm đẫm dịch trơn, quy đầu cứng rắn đột nhiên đâm vào một cái miệng nhỏ mềm mại, một dòng nước nóng bỏng trào ra tưới đẫm quy đầu, Phương Kỳ Kỳ cong thắt lưng, môi mọng bị ngậm kêu "ưm a". "Là nơi này sao? Khoang sinh sản của em..." Từ Sầm Quân buông đôi môi sưng lên của cậu, thở gấp nhìn chăm chú vào Omega dưới thân. Quy đầu thử đâm vào cái miệng nhỏ, làm Phương Kỳ Kỳ nũng nịu kêu rên, cuối cùng sau một cú thúc mạnh, hắn phá cái miệng nhỏ kia, tiến vào một chỗ mềm mại ấm áp.

"Ưm a ——" Phương Kỳ Kỳ cao giọng, trước mắt trắng dã, sướng đến độ người như bay lên, quên cả thở, chớp mắt là nước mắt rơi xuống.

"A... Thả lỏng một chút... Kỳ Kỳ... Em kẹp chết tôi..." yết hầu của Từ Sầm Quân lên xuống, khoang sinh sản chặt chẽ bọc lấy quy đầu, gần như là khó vào. Hắn cúi đầu hôn mặt Omega, khó khăn rút dương v*t ra khỏi khoang sinh sản nhỏ hẹp, lại đâm vào, lặp đi lặp lại vài lần khoang mở ra. Theo nước nhờn bôi trơn, dương v*t thông thuận vào khoang sinh sản, quy đầu cứng rắn ma xát vào thành khoang sinh sản đầy nước.

Phương Kỳ Kỳ sướng khóc lên, mắt và mũi đỏ bừng, dùng giọng mũi kêu dâm, "Ưm a... sâu quá... a ~ trong bụng cũng là dương v*t a a a... vẫn muốn vẫn muốn làm mạnh lên ha ~ thoải mái quá..."

Từ Sầm Quân bị kích thích càng làm càng hăng, hai mắt đỏ ngầu, bàn tay dùng sức bóp eo mảnh khảnh của Omega, đâm vừa mạnh vừa sâu, gần như đâm khoang sinh sản thành hình dạng quy đầu. Nước dâm và tinh dịch lúc trước làm ướt ga giường, sau khi Omega bắn, dương v*t đâm đến chỗ sâu trong khoang sinh sản rồi đột nhiên trướng to tạo kết, vững vàng kẹt ở miệng khoang sinh sản. Quy đầu hé ra, tinh dịch nóng bỏng bắn phụt vào trong, làm Omega hai mắt trắng dã, há môi đỏ mọng thở dốc.

Khoang sinh sản mới trải qua tình dục lần đầu chỉ chốc lát sau đã bị tinh dịch rót đầy, lại bị quy đầu tạo kết chặn lại, tinh dịch đặc quánh không chảy ra được, làm khoang sinh sản căng tròn.

Phương Kỳ Kỳ bình tĩnh lại sau cơn cao trào, dương v*t đã bắn không biết bao nhiêu lần, quy đầu đỏ bừng đau đớn, bụng căng lên có chút khó chịu. Cậu nức nở muốn thoát khỏi thân người đàn ông, lại bị càng dùng sức ngăn chặn. Thân hình nặng nề rắn chắc đè chặt cậu xuống tấm đệm mềm mại, hai tay bị mười ngón nhanh ép sang hai bên, tuyến thể yếu ớt ở gáy đang bị người đàn ông dùng răng nanh nhẹ nhàng ngậm cắn, giống dã thú ngậm con mồi đùa bỡn.

Từ Sầm Quân dùng ánh mắt u ám nhìn chằm chằm miếng nhỏ da thịt kia, thở gấp dùng răng cọ. Chỉ cần hắn dùng răng nanh nhẹ nhàng cắn, rót pheromone của mình vào là có thể đánh dấu vĩnh viễn. Thiên tính Alpha không ngừng thúc giục hắn làm như vậy, ngay cả pheromone của Omega cũng đầy ý dụ dỗ, nhưng Từ Sầm Quân lại nhịn được.

Hắn dời răng nanh khỏi tuyến thể của Omega, lại cắn cổ Omega từng chút một, để lại hàng loạt vết đỏ trên da thịt trắng nõn, sau đó ngậm đầu v* hồng trên ngực Omega, đầu lưỡi quấn lấy đầu v* ra sức mút.

đầu v* mềm mại bị mút sưng lên trong miệng người đàn ông, Phương Kỳ Kỳ đau đến độ nhíu mày, nức nở: "Ưm a... ha... đau... huhu... Bị sưng lên rồi... đừng mút... huhu..."

Từ Sầm Quân nhấm nháp vú của Omega một lần, chờ quy đầu tạo kết xong mới đứng dậy rút dương v*t ra. Không có dương v*t chặn, nước dâm và tinh dịch chảy hết ra, lỗ sau bị làm từ màu hồng chuyển sang đỏ tươi, lỗ trước căng chặt cũng bị ** mở một lỗ nhỏ, một chốc không khép lại được.

Phương Kỳ Kỳ trải qua đợt phát tình đầu tiên trong kỳ phát tình, cuối cùng được thỏa mãn mệt mỏi ngủ thiếp đi. Đôi đồng tử đen của Từ Sầm Quân tan biến hết dục vọng, hắn dịu dàng nhìn chăm chú Omega đang ngủ say, thoả mãn cười vuốt ve mặt cậu.

Nến đã cháy hết, sắc trời ngoài cửa sổ cũng sáng lên. Từ Sầm Quân đơn giản lau rửa cho cậu, lấy áo khoác có thể dùng trong phòng bọc lấy Phương Kỳ Kỳ ôm vào trong ngực. Hắn hiện tại một khắc cũng không thể làm cho Phương Kỳ Kỳ rời đi tầm mắt của mình nửa bước.

Dưới tầng một cái lều chống gió giống lều cắm trại được căng lên cạnh xe tải, Triệu Lê và Hứa Bách đang song song ngồi trên hai cái ghế dã ngoại, thả lỏng trò chuyện. Dưới đáy bàn chỗ họ ngồi là một chiếc lò sưởi đang tỏa sáng, trên bàn thậm chí còn có một ấm nước nóng vừa mới đun sôi. Lúc Từ Sầm Quân đang kinh ngạc, hai người nhìn thấy hắn cùng đứng lên chào hỏi.

Hứa Bách nhát gan gọi: "Ngài Từ."

Mà Triệu Lê đã không còn điên cuồng vừa khóc vừa cười như tối hôm qua nữa, cười vừa mới nói chữ "chú" ra khỏi miệng đã bị Từ Sầm Quân nhẹ nhàng "suỵt" một tiếng cắt ngang, ý bảo người trong ngực hắn vẫn đang ngủ.

Triệu Lê chớp mắt, che miệng gật đầu, sau đó nhỏ giọng lo âu hỏi: "Anh Thất Thất có khỏe không ạ?"

Từ Sầm Quân nhẹ nhàng gật đầu, "Không có gì nghiêm trọng." Trừ việc thiếu chút nữa vắt khô hắn.

Hứa Bách ân cần lấy cốc inox rót nước ấm cho Từ Sầm Quân, nhỏ giọng nói: "Ngài, ngài Từ, mời ngài uống. Đây là nước tuyết đã lọc, trên xe có máy lọc nước, ngài yên tâm uống."

Triệu Lê cổ vũ: "Cháu uống rồi chú Từ, không có vấn đề."

Từ Sầm Quân nhận cốc nước thử độ ấm, chờ nước nguội bớt mới kề cốc bên miệng Phương Kỳ Kỳ. Phương Kỳ Kỳ buồn ngủ nhắm chặt hai mắt, mím môi uống non nửa cốc.

Hứa Bách rất tinh mắt, thấy thế lại lôi ra một cái giường gấp và một cái chăn dày như túi thần kỳ, sau đó đặt máy sưởi lên giường, làm không gian nhỏ ấm áp hẳn lên.

Từ Sầm Quân đặt Phương Kỳ Kỳ lên giường nghỉ ngơi. Omega phát tình sẽ trải qua 5-7 ngày, tối hôm qua vừa mới qua đợt đầu tiên, kỳ phát tình còn rất dài, cần bổ sung đầy đủ thể lực và dinh dưỡng. Hắn không có quá nhiều thời gian để cho những người khác, vì thế dứt khoát hỏi Hứa Bách từ đâu đến? Lại có mục đích gì?

Hứa Bách nói rõ mười mươi. Ông là kỹ sư trưởng của một công ty điện nổi tiếng, sinh ra và lớn lên ở thủ đô, trong thời đại văn minh bất kể là lương một năm hay là địa vị xã hội đều rất được trọng vọng. Một tuần trước khi mạt thế bùng nổ ông đến nhà máy ở phía Nam công tác, ai biết một chuyến công tác vượt qua ngàn dặm lại làm cho ông và vợ con ở thủ đô chia cắt suốt mười năm.

Ông ở lại nhà máy vượt qua thời kỳ hỗn loạn nhất, nhờ vào nguyên vật liệu và kỹ thuật phát điện nên nơi đây chứa chấp rất nhiều người. Ông là nhân viên kỹ thuật quan trọng nên cho dù không có dị năng cũng được bảo vệ tốt. Nhưng một đám người mót xác đến phá vỡ sự yên bình này, người có năng lực phản kháng đều bị giết, nguyên vật liệu và nhân viên kỹ thuật của nhà máy bị bán cho các căn cứ khác nhau. Ông đã không đếm được mình bị bán qua tay bao nhiêu lần, trong mười năm ông đã đến mười mấy căn cứ xây dựng nhà máy phát điện. Dù tính mạng không bị uy hiếp, nhưng ông luôn bị hạn chế tự do thân thể, không có thể có cơ hội trở lại thủ đô - cũng chính là căn cứ trung ương bây giờ.

Ông cũng nghĩ đến việc chạy trốn, nhưng ông không có dị năng, dù cho ông chạy trốn thành công cũng không thể sống sót trong vùng hoang dã.

Hứa Bách nói xong vành mắt đỏ lên, nhìn Triệu Lê cảm khái: "Lúc tôi đi con gái mới năm tuổi, mười năm qua, nếu còn sống cũng lớn bằng Tiểu Lê rồi. Tôi chỉ là muốn... Muốn một hy vọng, một hy vọng để trở về."

Từ Sầm Quân có thể cảm nhận được sự bi ai của Hứa Bách. Căn cứ trung ương cũng có người thân của hắn, nhân tiện để Hứa Bách đi cùng đoạn đường cũng không phải việc khó, huống chi... Hắn nhìn về phía máy phát điện trong xe, có đôi khi có nhân tài kỹ thuật rất hữu dụng.

Hôm nay sắc trời rất tối, gió cũng dữ dội hơn thường ngày. Từ Sầm Quân để Hứa Bách lái xe, sau khi lục lọi trong đống phế tích để tìm vật tư có thể dùng, hắn lại săn được một con lợn rừng biến dị cao bằng hai tầng lầu. Triệu Lê nhìn con heo mập mà nước miếng chảy xuống, muốn xử lý ngay. Có Từ Sầm Quân chỉ đạo, hiện tại cô dùng lưỡi kiếm gió thuận tay hơn dao thật, Hứa Bách đứng một bên trợn mắt há hốc mồm nhìn Từ Sầm Quân dùng kiếm gió đánh gục lợn rừng, lại nhìn cô gái nhỏ dứt khoát xử lý lợn rừng, cằm suýt rớt xuống.

Họ nhanh chóng xử lý con lợn rừng và làm đông lạnh trong tuyết trước khi cơn bão tuyết ập đến, sau đó lùi xe tải vào trong khu nhà bỏ hoang. Trong máy phát điện vẫn còn điện, Hứa Bách thành thạo kéo dây ra dẫn điện vào phòng, đoàn người tạm thời ở đây nghỉ ngơi.

Hứa Bách để máy sưởi vào phòng ngủ, lấy lòng cười, "Ngài Từ dùng đi, cái máy sưởi này là tự tôi dùng dây đồng dày để tạo ra, còn cái này, cái này là đèn sạc điện, có thể chiếu sáng, tôi treo lên cho ngài."

Từ Sầm Quân nhìn Hứa Bách cố gắng tỏ ra mình "rất hữu dụng", chân thành nói: "Cảm ơn, nhưng ông không cần lấy lòng tôi. Ông có quyền nói chuyện ngang hàng với tôi. Tôi chỉ là may mắn thức tỉnh dị năng, có được cơ hội tốt hơn để sinh tồn ở thời mạt thế so với những người khác, nhưng năng lực chuyên môn và tri thức kỹ thuật của ông còn hơn các dị năng không có sức tấn công. Ông đã xây dựng nhiều công trình và tạo phúc cho nhiều người, khi ông trở lại căn cứ trung ương sẽ nhận được sự tôn trọng và cơ hội phát triển mà ông xứng đáng nhận được. Tôi hứa hẹn mang ông quay về căn cứ trung ương không phải bố thí mà là trao đổi."

Hứa Bách ngẩn ra, xót mũi thiếu chút nữa rơi lệ. Mười năm qua bị buôn bán như súc sinh khiến ông đã quên mình trước thời mạt thế cũng là con người, ông nức nở nói: "Được, được... Cảm ơn ngài."

Lúc này Từ Sầm Quân lại chú ý đến người trong lòng, Phương Kỳ Kỳ ngủ say trong vòng tay ấm áp của hắn suốt một ngày, lúc này lại bắt đầu cựa quậy, pheromone quả vải lại bắt đầu trở nên nồng nặc lên, đợt phát tình thứ hai lại hung hăng đánh úp.

Hứa Bách không phải người chưa trải đời như Triệu Lê, liếc mắt là nhìn ra tình huống của AO, tri kỷ đóng cửa.

Đêm qua Phương Kỳ Kỳ trải qua một trận điên loan đảo phượng, được Từ Sầm Quân ôm ngủ say sưa, một ngày đều không tỉnh lại. Thân thể nghỉ ngơi đủ lại bắt đầu đói khát, quyến rũ pheromone linh sam không khống chế được sự bình tĩnh.

Phương Kỳ Kỳ phát tình yếu đuối lại không nói lý, mở đôi mắt hồ ly ướt sũng nước, thè đầu lưỡi ướt át liếm cổ người đàn ông, nhẹ nhàng liếm theo mạch máu đang đập rộn dưới làn da, giọng hơi khàn, ra lệnh rõ ràng và phóng đãng: "... Muốn, cho tôi."

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");

Quảng cáo
Trước /36 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Dịch] Đại Đế Tinh Hà

Copyright © 2022 - MTruyện.net