Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Sau khi Omega rời đi, căn cứ hỗn loạn lại bình thường trở lại.
Một đám Alpha chết bị đem đi, trong ngày thường một căn cứ nhỏ như vậy không thể có nhiều Alpha đến thế, phần lớn là đến vì chợ mùa đông. Ai biết chỗ nhỏ như vậy lại đột nhiên có Omega phát tình, gen còn cực kỳ mạnh, khiến cho một đám Alpha ẩu đả.
Một sự cố nhỏ này cũng không thể khiến người dân chậm trễ hoạt động, nhiệt độ càng ngày càng thấp biểu thị sắp bước vào mùa đông, phải tích trữ đủ vật tư qua hội chợ này mới có thể vượt qua trời đông giá rét.
Chợ lại lần nữa khai trương bày sạp, chủ sạp kẹo hồ lô đang chào hàng, một người toàn thân trên dưới mặc giáp kim loại màu bạc tới trước gian hàng, mũ giáp Trung Cổ che khuất khuôn mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt màu xám tro, nhìn đã thấy không dễ trêu chọc.
Chủ sạp kẹo hồ lô cười nịnh nọt nói: "Vị đại nhân này xin chào, muốn mua cái..." Nói chưa xong, một tấm hình giơ ra trước mặt, ảnh chụp đã hơi cũ, trong ảnh là một thiếu niên mặc tây trang tinh tế, trông có vẻ là 12 13 tuổi, diện mạo tuấn tú, mắt rất sáng, hơi hất cằm có vẻ kiêu căng.
Người mặc áo giáp không nói lời nào, rút tờ giấy ra, trên đó viết: 【 Từng gặp người này chưa? 】
Chủ sạp kẹo trông người trên ảnh có chút quen mắt, cẩn thận ngẫm nghĩ, vỗ gáy một cái: "Hình như từng gặp, hai người đi cùng nhau." Ông ta vừa mới nói xong, người mặc áo giáp rõ ràng có chút kích động, xuyên qua quầy hàng túm cổ áo ông ta, đồng tử màu xám tro nhìn ông ta chằm chằm, muốn ông ta nói tiếp.
"Ai ya! Chuyện gì cũng từ từ! Chuyện gì cũng từ từ!" chủ sạp kẹo sợ hãi bắt lấy tay người mặc áo giáp, nói hết những gì mình biết: "Người này hôm qua đi cùng một người đàn ông, xem vóc người chắc là một Alpha. Người vẫn ổn, không cụt tay cụt chân, tôi chỉ biết những chuyện này, khụ khụ... Đại nhân ngài buông tôi ra đi."
Người mặc áo giáp lúc nghe thấy là một Alpha, đồng tử màu xám tro co rụt lại, người rõ ràng ngẩn ra. Chiếc túi màu đen trong tay trái bị siết chặt, bên trong là ba ống thuốc ức chế, rõ ràng là cái túi bị mất của Phương Kỳ Kỳ.
Ông chủ sạp kẹo hồ lô được thả ra mà lòng vẫn còn sợ hãi, khi người đàn ông mặc áo giáp ném năm tinh thể hạt nhân ông ta lại vui vẻ.
Mà ở một chỗ khác trong chợ, hai Alpha đầu quấn vải, tay bó thạch cao, ghét bỏ che mũi.
"Chậc chậc chậc, sao nhiều mùi pheromone Alpha thế nhỉ, tôi sắp ói ra rồi, ông cẩn thận ngửi xem có mùi của anh Quân không?"
"Cút đi, sao ông không tự ngửi? Sao căn cứ này để Alpha tùy tiện tỏa pheromone vậy, không có đánh nhau hay sao?"
Hai người hỏi từng sạp hàng một, biết được cuộc bạo loạn tối hôm qua, nhíu chặt mày lại hỏi các ông chủ gần đây có thấy người dị năng hệ gió cấp bậc cao đến hay không? Các ông chủ thấy hai người căn bản không có ý tứ muốn giao dịch, cũng không bình tĩnh nữa, đuổi bọn họ đi: "Sao tôi biết có hay không, chúng tôi chỉ đến hội chợ, không mua đồ thì đừng cản trở chúng tôi làm ăn."
Hai người đàn ông cao to phiền muộn rời đi, "Chúng ta quay về căn cứ Hắc Kỳ với đội tìm kiếm cứu nạn trung ương đi, nếu anh Quân còn sống nhất định sẽ tìm căn cứ có vệ tinh để liên lạc, chỗ căn cứ chim không thèm ẻ thế này chắc anh ấy không đến đâu." Người mà hai phe nhân mã đang tìm kiếm giờ phút này đang quấn quýt hôn nhau trên giường cách đó hàng chục dặm.
Đợt phát tình thứ hai của Phương Kỳ Kỳ kéo đến ồ ạt, một khi kỳ phát tình bị đè nén nhiều năm bùng nổ sẽ gây ra phản ứng mãnh liệt. Trong tâm trí hỗn loạn của cậu chỉ có ham muốn, cậu ôm cổ Alpha, đầu lưỡi nhiệt tình dây dưa cùng đối phương, dương v*t hồng hào cũng cứng lên, cọ vào cơ bụng người đàn ông tự tìm khoái cảm.
"Đừng vội." lòng bàn tay cực nóng của Từ Sầm Quân theo bụng phẳng lì của Omega sờ xuống dương v*t phấn hồng, nhẹ nhàng thủ dâm cho cậu, lại đi xuống chạm vào hai môi bé ở giữa chân, tách hai cánh hoa ra đâm một ngón tay vào. Vừa mới cắm vào nước dâm đã tràn ra ngoài, lỗ nhỏ dâm đãng mút chặt đốt ngón tay, Từ Sầm Quân nuốt nước miếng, khó có thể tưởng tượng cắm vào sẽ sướng thế nào.
"Ưm... a..." Phương Kỳ Kỳ ưm một tiếng, mắt híp lại nhìn Từ Sầm Quân, thúc giục hắn: "Động đi chứ, ưm... làm đi, ngứa..."
Từ Sầm Quân cúi đầu ngậm môi cậu, ngón tay nhẹ nhàng đâm vào rút ra, khuấy ra từng luồng nước dâm, đợi cho lỗ nhỏ bị đâm đến mềm xốp, hắn thay bằng dương v*t của mình, quy đầu cứng rắn kề ở miệng lỗ nhỏ, lỗ dâm đói khát hé ra nuốt quy đầu.
Omega liên giới tính bình thường không có màng trinh, âm đ*o cũng nhỏ hơn nữ giới một chút, dù đang phát tình nhưng lần đầu tiên nuốt dương v*t lớn như vậy vẫn bị căng ra. Phương Kỳ Kỳ khóc lên, ôm cánh tay rắn chắc của Alpha muốn hắn ra ngoài.
Từ Sầm Quân bị mút vừa sướng vừa đau, vào cũng không được lui cũng không xong, mồ hôi trên trán nhỏ giọt xuống. Hắn giơ tay nhẹ nhàng xoa chỗ giao hợp, lại dùng ngón cái thô ráp ấn xoa âm vật bên trên, nhẹ nhàng dỗ cậu, chậm rãi đâm dương v*t vào.
"A!" Phương Kỳ Kỳ trợn mắt lên, môi mọng lại bị Alpha ngậm vào hôn, lỗ nhỏ căng chặt mút lấy dương v*t đang xâm nhập, theo động tác ra vào bị làm thành hình dạng dương v*t, nước không ngừng chảy ra, chỉ chốc lát sau cậu đã sung sướng ưỡn mông tự mình lắc lư.
"Ha... Sao em biết... ha... biết mút chặt như vậy..." Từ Sầm Quân sướng đến độ da đầu run lên, đâm mấy trăm lần, lại ôm Omega để tự cậu nhấp.
Phương Kỳ Kỳ cưỡi trên thân người đàn ông, lại nuốt dương v*t sâu hơn một chút, đâm vào điểm G bên trong, làm miệng tử cung cũng biến dạng. Phương Kỳ Kỳ hét lên một tiếng bắn ra. Omega nếm được mùi ngon ăn dương v*t sâu hơn đến điểm G, eo nhỏ gần như căng ra.
Từ Sầm Quân thở hổn hển, si mê nhìn Omega dâm đãng trên người, đôi mắt hồ ly lúc này đầy nước quyến rũ, đuôi mắt ửng đỏ hớp hồn, y như hồ ly tinh biến thân.
Từ Sầm Quân bóp hông Phương Kỳ Kỳ, phối hợp ưỡn hông lên với tư thế của cậu, lại đâm mạnh vào tử cung, ** làm Omega kêu khóc ra, chảy nước dâm đạt cao trào.
Phương Kỳ Kỳ vô lực nằm trên ngực Alpha, vẫn chưa hoàn hồn từ đợt cao trào. dương v*t trong lỗ dâm lại nhúc nhích, từng chút một xâm nhập vào tử cung, làm cậu trợn trắng mắt, âm đ*o càng co chặt hơn.
Khoái cảm dương v*t bị mút chặt khiến cho Alpha càng làm càng hăng, Từ Sầm Quân lật Phương Kỳ Kỳ xuống đè xuống giường, từ đằng sau tách hai cánh mông ra, lộ ra lỗ nhỏ bị làm hồng lên, ấn quy đầu vào miệng lỗ nhỏ. dương v*t to ép nước từ trong chảy ra, làm mông thịt Omega rung rung như cành hoa, đâm mấy trăm lần mới bắn tinh vào thật sâu tử cung.
"Ưm..." Phương Kỳ Kỳ giống con thú cái phát tình mất đi năng lực suy nghĩ bình thường, chỉ biết mở chân hút tinh dịch, khát cầu pheromone Alpha.
Ba ngày sau đợt phát tình mãnh liệt nhất mới trôi qua, trong ba ngày này Omega sẽ không ăn cơm, chỉ có thể uống một ít nước đường, rất đòi hỏi Alpha, tỉnh lại là muốn, không cho là khóc, Từ Sầm Quân không rời xa cậu được.
Từ Sầm Quân phát hiện Phương Kỳ Kỳ đã khôi phục lý trí, vào một lần đâm vào khoang sinh sản của Omega, rõ ràng hắn nghe được một tiếng: "Má!"
Hai người lần đầu tiên duy trì tư thế giao hợp trong trạng thái Phương Kỳ Kỳ hoàn toàn tỉnh táo, bốn mắt nhìn nhau hai giây, tai Từ Sầm Quân lặng lẽ đỏ, mà Phương Kỳ Kỳ thì đói khát co lỗ sau lại, mím môi mắng: "Anh có phải đàn ông không lúc này còn dừng lại được?" Khuôn mặt cậu ửng hồng, đôi chân dài kẹp hông Alpha, mông nhấc lên nuốt dương v*t sâu một chút, "Ưm a thật là thoải mái, ưm... làm đi... lúc trước vẫn được cơ mà..."
"..." Từ Sầm Quân nhìn thấy cái miệng líu lo của cậu, cúi đầu hôn, hạ thân dùng sức đâm vào rút ra.
Cuộc mây mưa kịch liệt qua đi, Phương Kỳ Kỳ sung sướng nằm trên gối đầu thở dốc, Từ Sầm Quân thì yêu thương hôn bờ vai và hai má cậu, hưởng thụ ôn tồn sau cuộc yêu.
Từ Sầm Quân nghĩ không biết Phương Kỳ Kỳ tỉnh táo sẽ có phản ứng gì? Hắn cảm thấy mình hôi của lúc cháy nhà, so với Omega đang trong kỳ phát tình, rõ ràng hắn có năng lực tự khống chế, nhưng hắn để mặc mình sa vào bể dục. Có thể là Phương Kỳ Kỳ quyến rũ hắn trước, cũng có thể là hắn cố ý buông thả. Tóm lại sự thật là hắn ỷ vào Omega phát tình, lăn qua lộn lại ăn sạch người ta, trừ không đánh dấu, trong ngoài cậu đều là mùi của hắn.
Nhưng Phương Kỳ Kỳ không chỉ không nổi giận, ngược lại còn thoả mãn. Cậu hoàn toàn hưởng thụ sự tuyệt vời của tình ái, cũng nghĩ ba ngày vừa rồi mình điên cuồng thế nào.
Trong thuốc ức chế mà Phương Viên cho cậu có một thành phần đặc biệt mà đến nay cậu vẫn không thể giải mã. Lúc chỉ còn lại một ít thuốc ức chế cậu đã lên kế hoạch B, tính toán xấu nhất là tìm Alpha dễ khống chế đánh dấu mình, lỡ như mất khống chế thì để Phương Bạch Mặc giết hắn ta, ảnh hưởng mình phải chịu cũng nhẹ hơn so với trực tiếp cắt tuyến thể.
Nhưng "dễ khống chế" cơ bản giống như là gen cấp bậc thấp, pheromone như vậy căn bản không cách nào để cậu thỏa mãn. Nhưng Alpha gen cấp bậc cao thì dị năng tuyệt đối cũng không yếu, làm sao có thể nguyện ý làm công cụ cho cậu được.
Phương Kỳ Kỳ dùng ánh mắt sáng ngời nhìn Từ Sầm Quân, nghỉ ngơi đủ rồi mới ấn Alpha xuống giường, tự mình cưỡi lên. Cậu nắm dương v*t ướt đẫm nước dâm của hắn lên ấn vào âm đ*o, liếm môi nói: "... Thêm lần nữa."
Từ Sầm Quân ôm cậu, trong đôi mắt đen tràn đầy vẻ dịu dàng, "Chỉ cần em muốn, lúc nào cũng được."
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");