Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Editor: Gấu Lam
Tin tức vừa ra, oanh động cả nước.
Nguyên bản Giang Dương còn chưa có thoát khỏi vụ lừa hôn trong một đêm đã bị liên lụy vào án giết người, quần chúng thảo luận đến khí thế ngất trời, sôi nổi suy đoán Giang Dương trong vụ án tử này sắm vai dạng nhân vật gì.
Phương Nghiên bị bắt, giống như nghênh diện một viên đạn bay tới, đánh đến Mạnh Khiêm cùng Giang Dương trở tay không kịp. Chỉ là người rốt cuộc không phải bọn họ tự mình động thủ, Giang Dương cũng không quá mức lo lắng, bị cảnh sát mời vào cục cảnh sát phối hợp điều tra sắc mặt cũng vững như Thái sơn. Người không phải hắn giết, cũng không phải hắn phân phó, tự nhiên không có gì phải hoảng.
Nhưng thật ra Mạnh Khiêm sau khi Phương Nghiên bị bắt vẫn luôn lo sợ bất an, mất hồn mất vía, sợ Phương Nghiên phun ra cái gì.
"Không cần lo lắng, Phương Nghiên lại không phải tiểu mao tặc, hắn sẽ không nói bậy." Trong văn phòng, Giang Dương kết thúc một hồi điện thoại cùng Giang Triệu Lân, nhéo nhéo mũi mình đứng lên, đứng ở bên cửa sổ ôm Mạnh Khiêm phát ngốc vào trong ngực an ủi hai câu.
Mạnh Khiêm thần sắc bất an, miễn cưỡng mà cười cười cũng không có nói lời nào. Bởi vì cậu ta biết Giang Dương vô pháp giải quyết nội tâm bất acuar cậu ta, Phương Nghiên bị bắt hiện tại đã qua bốn ngày. Cảnh sát nếu không có chứng cứ xác thực, sau 24 giờ nên đem Phương Nghiên thả ra, nhưng hiện tại Phương Nghiên ở cục cảnh sát không có động tĩnh, cũng không cho phép nộp tiền bảo lãnh, nhiều ngày trôi qua như vậy Giang Dương thế nhưng không nghe được tin gì.
Hắn là phú hào số một Nguyệt Thành, nhưng chỉ vì một vụ án giết người nho nhỏ án, nhân mạch của hắn tựa hồ mất đi hiệu lực, thậm chí một tên đội trưởng đội cảnh sát hình sự hèn mặt của sở cảnh sát đều không nể mặt Giang Dương cự tuyệt không cho ai gặp Phương Nghiên, vậy cũng quá không bình thường.
(?): Editor: Tới chương này cảm giác MK điên rồi, án mạng cũng coi như nhỏ nhoi, cảnh sát lại chỉ là kẻ hèn, trong mắt MK đã chả còn pháp lí:)
Mạnh Khiêm ẩn ẩn có loại cảm giác, chuyện này bị thao túng. Nếu không vì cái gì cảnh sát sẽ đột nhiên đi công trường, hơn nữa có thể chuẩn xác tìm được thi thể Giang Hách, thậm chí thái độ kiên quyết bắt Phương Nghiên. Trong vụ này tay Giang Dương đều chen vào không lọt...... Tuyệt đối không bình thường.
Cậu bỗng nhiên nghĩ tới lúc trước ở ngoài phòng phẫu thuật nhìn thấy anh em Hoắc thị.
Hoắc Thanh trước đó tự mình tới Giang trạch tìm Yến Tô, lại xuất hiện ở bệnh viện, lúc ấy vì ông nội mổ chính còn không phải là Yến Tô sao.
Cái chi tiết này cậu ta không dám cùng Giang Dương nói.
Lúc sau tin tức tuôn ra Giang Hách bị giết chết sau mới đó bỏ xác vào công trường, hơn nữa cảnh sát rất nhanh đã tìm thấy hung khí, có một người đột nhiên toát ra nhận tội cũng nhanh chóng bị cảnh sát phát hiện là mạo danh thay thế, Phương Nghiên như cũ bị nhốt ở sở cảnh sát. Án kiện thần tốc tiến triển cùng thái độ kiên quyết của cảnh sát khiến người líu lưỡi, rốt cuộc phạm nhân là Phương Nghiên, cảnh sát Nguyệt Thành nhiều năm qua hao hết sức người sức của đều không thể bắt hắn đền tội, có thể thấy được đối phương có bao nhiêu giảo hoạt khó chơi, lần này không biết trong tay đến tột cùng nắm giữ chứng cứ gì, thế nhưng có thể chặt chẽ đem Phương Nghiên nhốt ở trong sở cảnh sát.
Nhưng mà làm người ngã há hốc mắt còn ở phía sau, không mấy ngày, Hắc Trì Gallery nổi danh nhất Nguyệt Thành bởi vì bị nghi ngờ có liên quan nên bị niêm phong, người sau lưng đúng là Phương Nghiên.
Hắc Trì Gallery cũng không phải Gallery lớn nhất tốt nhất Nguyệt Thành, nhưng lại là nổi danh nhất, bởi vì Mạnh Khiêm chính là họa gia ký hợp đồng với Hắc Trì Gallery.
Mấy năm trước Hắc Trì Gallery còn chỉ là Gallery có xíu danh tiếng, không đến mức nhà nhà đều biết, sau khi Mạnh Khiêm kí kết không ngừng lấy giá cả mười vạn, mấy chục vạn tiêu thụ tác phẩm của Mạnh Khiêm, không bao lâu Mạnh Khiêm trong miệng truyền thông thành họa gia thiên tài, giá bán tác phẩm cũng càng ngày càng cao, nghiễm nhiên đã là họa gia thanh niên trong lớp nhân tài kiệt xuất.
Đặc biệt là sau khi Giang Dương lấy 300 vạn giá trên trời mua được phúc u linh lan kia của cậu ta, lập tức khiến thanh danh Mạnh Khiêm vang dội, tác phẩm cũng theo nước lên thì thuyền lên. Càng đừng nói sau khi cậu ta cùng Giang Dương đính hôn liên tục mang đến hiệu ứng, cẩn thận tính tính, Mạnh Khiêm từ khi ký hợp đồng đến bây giờ, ở Hắc Trì Gallery đã tích lũy đến 6000 vạn tổng tiêu thụ.
Cứ việc từ lúc ban đầu có vô số thanh âm nghi ngờ tác phẩm của Mạnh Khiêm, nhưng Mạnh Khiêm giống như được trời cao sủng ái, một đường khai quải(?) nghịch tập, thậm chí còn bắt lấy Giang Dương nhà giàu số một Nguyệt Thành, tiện sát vô số người.
Nhưng tất cả đều là chuyện của ngày hôm qua, hôm nay Hắc Trì Gallery bởi vì Phương Nghiên hoạt động tẩy tiền bị niêm phong, người phụ trách bị mang vào cục cảnh sát thẩm vấn. Tin tức vừa ra lập tức kinh bạo internet, nhảy lên hot search mãi không rớt, quần chúng ăn dưa bắt đầu sôi nổi suy đoán như thần, người chết là anh họ Giang Dươn hung thủ là đại lão hắc đạo, đại lão hoạt động Gallery để tẩy tiền, vị hôn phu của Giang Dương Mạnh Khiêm lại là Gallery NO.1, ai biết đầu đuôi nơi này đến tột cùng có cái gì miêu nị a!(?)
Một vụ án giết người, liên lụy ra nhiều như vậy, thậm chí còn đem hai danh nhân Giang Dương cùng Mạnh Khiêm đều kéo xuống, ai biết mặt sau còn có chuyển biến thần kì gì không.
Biết được giám đốc Gallery bị bắt Mạnh Khiêm rốt cuộc hoàn toàn hoảng sợ, nhưng cậu ta căn bản chưa kịp chuẩn bị gì, buổi sáng Gallery mới vừa bị niêm phong, giữa trưa cảnh sát đã đột kích đến Giang trạch đem Mạnh Khiêm mang đi.
Hai ngày nay hot search giống như phim bộ, một ngày một tập, ngay cả người bán hàng rong nhàn hạ ở chợ bán thức ăn đều ở bàn tán chuyện này.
Cái án tử này hành vi của cảnh sát thập phần cao điệu, không e dè, mỗi khi có tiến triển gì truyền thông lập tức được thông tri cũng thông báo thiên hạ, thậm chí còn có mấy nhà tin tức thành lập chuyên đề tiến hành liên tục đưa tin.
Tựa hồ sau lưng có người cố tình ở tuyên dương vụ án này, kỳ vọng mọi người đều biết.
Sau khi Mạnh Khiêm bị mang đi, Giang Dương cũng đã nhận ra điểm này. Người yêu hắn bị cảnh sát giáp mặt bắt đi, hắn gọi vô số điện thoại đều không làm nên chuyện gì, thậm chí những nhân vật chính giới đó cùng hắn giao tình thân sơ đều không muốn nhúng tay quản, cảm giác vô lực như thế, Giang Dương rốt cuộc nhận thức được cái gì gọi là tuyệt vọng.
"Hắn chỉ là phú hào, lại không phải hoàng đế, cho rằng Nguyệt Thành vây quanh hắn à." Hoắc Vân xem xong trang web tin tức sau đó tùy tay tắt đi, cô ghé vào trên vai Diệp Thư Minh nhìn hai người cách đó không xa đang tản bộ ở bên hồ, không ngừng cảm khái nói: "Anh Tô của chúng ta thật tàn nhẫn mà, một mặt không lộ thậm chí nói cũng chưa nói, đã đem hai người Giang Dương chỉnh đến suy sụp. Anh nói, anh Tô làm sao biết địa điểm Giang Hách bị giết rồi giấu xác nhỉ?"
"Em tò mò thì hỏi anh Tô ca đi." Diệp Thư Minh rót ly hồng trà cho cô, ôm bả vai Hoắc Vân cùng vợ ở trong sân phơi nắng.
"Không được, biết hết cốt truyện chả thú vị chút nào." Hoắc Vân nói.
Diệp Thư Minh cười nói: "Em thật đúng là trở thành người xem kịch?" Bất quá cái án tử này từ lúc ban đầu còn không phải là tiết tấu một ngày một quả bom cực sướng sao, phảng phất đã sớm chôn ngầm, cũng tỉ mỉ thiết kế thời gian tốt để phát nổ,"Đổi mới." Hoắc Vân tùy tay một xoát, liền xoát ra tin tức mới nhất.
Cảnh sát điều tra rõ, họa gia thanh niên Mạnh Khiêm đích xác tham dự Gallery có hành vi tẩy tiền, hơn nữa cảnh sát công bố hiệp ước giữa Gallery cùng Mạnh Khiêm, từ đầu đến cuối tác phẩm của Mạnh Khiêm đều là vì tẩy tiền cho Phương Nghiên, cho nên Mạnh Khiêm vừa mới tốt nghiệp, tác phẩm đã có thể đánh ra giá cao mười vạn.