Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hai đạo Tịnh Huyền thuật trúng người trung niên nam tử, những đạo hắc tuyến vốn quấn quanh hắn giảm bớt không ít, chẳng qua vẫn thấy hắn không tỉnh như trước, sắc mặt vẫn trắng bệch! Hứa Phong nhìn thấy vậy, trong lòng cũng hiểu Tịnh Huyền thuật có thể giúp cho trung niên nam tử, nhưng mà giúp đỡ cũng chỉ có hạn.
Hứa Phong quay đầu đang định nói với Diệp Tư, nhưng Diệp Tư vì lo lắng cho trung niên nam tử, thấy Hứa Phong thi triển thuật pháp, bản thân cũng nín thở nhìn chăm chú vào Hứa Phong, khoảng cách với Hứa Phong rất gần. Hứa Phong mạnh mẽ quay đầu nàng không kịp phản ứng, khoảng cách mặt của hai người không đến năm phân.
Cách gần như vậy, Hứa Phong có thể cảm giác được hơi thở nóng hổi của nàng phả vào mặt mình, lòng ngứa ngáy, có khát vọng muốn ôm nữ nhân này vào lòng. Cố nén cỗ cảm xúc đang dâng lên, nhẹ nói: “Diệp Tư tỷ! Ngươi thật sự xinh đẹp khiến cho người ta ngạt thở!”
“Ít học người lớn mồm mép láu lỉnh đi!” sắc mặt Diệp Tư có một tia ửng hồng, gần như dựa sát vào người Hứa Phong như vậy, nàng cũng có thể cảm nhận được hơi thở của Hứa Phong trên mặt mình, mang theo khí tức nam nhân, làm nàng nhịn không được nội tâm hoảng hốt, lùi ra sau vài bước.
Diệp Tư giả vờ tức giận lườm Hứa Phong một cái, nàng đứng thẳng lên hiện ra những đường cong lả lướt, đôi môi đỏ mọng giống như cánh hoa hồng buổi sớm, áo bó sát vào người làm nổi lên bộ ngực cao ngất cùng bờ eo nhỏ nhắn. Quần dài đơn bạc đem đôi chân thon dài bó sát vào, ánh mắt nhìn qua có thể cảm giác được dụ hoặc kinh người, Hứa Phong tham lam nhìn một lúc lâu.
Diệp Tư biết mình đối với nam nhân có bao nhiêu dụ hoặc, ánh mắt nhìn Hứa Phong, thấy ánh mắt của Hứa Phong nóng bỏng nhưng mà trong suốt, không lẫn một tia tạp chất. Khác hẳn loại cực độ khát vọng cùng tham lam của người kia, đối với loại ánh mắt trong suốt nóng bỏng này, Diệp Tư cũng không giống mọi khi phản cảm. Chẳng qua cứ bị Hứa Phong nhìn chằm chằm như vậy, mặc dù không coi Hứa Phong là một nam nhân chân chính, nhưng mặt vẫn không nhịn được ửng hồng.
“Còn nhỏ mà lớn gan, cứ như vậy mà nhìn nữ nhân!” Diệp Tư lườm Hứa Phong một cái, có đôi chút ngượng ngùng.
“ Hắc hắc!” Hứa Phong cũng nhận thấy ánh mắt của mình quá mức nóng bỏng, lúc này mới nhanh chóng thu liễm một chút, tự nhắc nhở mình bây giờ vẫn đang là nam hài thuần khiết, đã không còn là một tay già đời như kiếp trước nữa.
“Diệp thúc thế nào rồi?” Diệp Tư nhìn Hứa Phong mang theo hi vọng hỏi.
Hứa Phong nhún nhún vai, nói với Diệp Tư: “Ta nghĩ tiểu ny tử Liễu Thiến Như nhất định muốn chơi đùa ta, y thuật mà ta biết được chỉ là một ít đạo thuật pháp, hiệu quả chắc ngươi cũng thấy đấy. Căn bản trợ giúp được cũng như muối bỏ biển!”
“Cái gì mà tiểu ny tử! Nói khó nghe thế!” Diệp Tư lườm Hứa Phong một cái, nhưng mà lại lo lắng không thôi, “ Thật sự là không có biện pháp nào sao?”
Hứa Phong nhún nhún vai nói: “ Trừ khi có thể lọa bỏ những đạo hắc tuyến kia đi, thật đúng là không có thể làm được cái gì? Đúng rồi, những đạo hắc tuyến này là cái gì?”
“Hắc Lôi!” Hai chân mày của Diệp Tư nhíu chặt nói, “ Hắc Lôi này là trong cơ thể của một con linh thú ngưng tụ mà thành, độc tính rất bá đạo. Mới khiến Diệp thúc bị thương nặng”.
“Độc tính rất bá đạo?!” Hứa Phong hít sau một hơi, rốt cục cũng hiểu được vì sao trung niên nam tử này bị nhiều đạo hắc tuyến quấn quanh.
“Ngươi thật sự không có biện pháp khác?” Diệp Tư không cam long hỏi.
Hứa Phong cười khổ nói:” Thật sự là ta không biết y thuật, chỉ là tiểu ny tử kia bất mãn với ta, nói không chừng là cố tình muốn chỉnh ta.”
Nghe được lời giải thích của Hứa Phong, sắc mặt Diệp Tư nháy mắt liền trắng bệch, cả người giờ phút này giống như mất đi hết lực lượng, ngay cả đứng thẳng cũng không vững, giống như mất hết sức lực.
Thấy Diệp Tư gần như ngã xuống, Diệp Phong đi nhanh đến trước mặt nàng, đem cơ thể thành thục đẫy đà của nàng kéo nhẹ vào lòng, bàn tay vuốt lưng Diệp Tư, an ủi nàng đang hoảng sợ vì chịu đả kích khôn cùng: “ Diệp Tư tỷ! Ta không muốn thấy bộ dạng hoảng sợ cùng mỏi mệt của ngươi…”
Bị Hứa Phong ôm lấy, thân thể Diệp Tư cứng ngắc, nhưng sau khi nghe Hứa Phong nói xong, thân thể mềm mại cùa Diệp Tư bỗng nhiên thả lỏng, cả người bắt đầu run run, Hứa Phong có thể cảm nhận được nước mắt của nàng không ngừng chảy làm vai của hắn ướt nhẹp.
Hứa Phong ôm thật chặt Diệp Tư nhưng trong lòng không có một tia du͙ƈ vọиɠ nào, chỉ cảm thấy nữ nhân này đau lòng khiến cho lòng người đều muốn tan chảy. Có lẽ, nàng thật sự đã không chịu nổi rồi, lúc này mới mượn một bờ vai để khóc.
Qua một lúc, Diệp Tư mới ngưng rơi lệ, nàng nhận lấy khăn mặt mà Hứa Phong đưa. Trải qua một hồi phát tiết tâm tình của Diệp Tư đã khôi phục một chút, nhìn thấy trên người Hứa Phong ẩm ướt một mảng, có chút ngượng ngùng nhìn Hứa Phong, thấp giọng nói: “ Thật xin lỗi cậu!”
Hứa Phong lắc đầu, dùng ngón tay gạt ra vài sợi tóc lộn xộn trên mặt Diệp Tư, thở dài nói” Làm tỷ của ta a!”
Hứa Phong nhìn nữ nhân này, kìm lòng không được mới nói một câu như vậy, nhìn ánh mắt sưng đỏ mang theo những giọt nước mắt đẹp, khiến cho Hứa Phong sinh lòng thương yêu. Luôn có một loại nữ nhân, có thể dễ dàng chinh phục nam nhân.
Tuy rằng lúc này Hứa Phong chỉ là một gia đinh, nhưng lúc này cũng không muốn nữ nhân này tiếp tục bị tổn thương.
Nghe Hứa Phong nói như vậy, Diệp Tư hơi giật mình: “ Ngươi không phải luôn mồm gọi Diệp Tư tỷ đó sao?”
Hứa Phong cười cười, không nói tiếp. Ánh mắt nhìn về phía trung niên nam tử nằm trên giường, lại nhìn thoáng qua Diệp Tư, hít sâu một hơi lại bước về phía trung niên nam tử.
Diệp Tư thấy hành động của Hứa Phong, không khỏi có chút nghi hoặc. Nhưng mà khi ánh mắt nàng nhìn đến bờ vai ẩm ướt một mảng của Hứa Phong, thì lại ngượng ngùng.
Có lẽ nàng thật không ngờ, sẽ phát tiết cảm xúc trước mặt một thiếu niên. Chẳng qua khi nhớ tới hết thảy những gì nàng phải chịu đựng, lại cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Bản thân nàng là Diệp gia đại tiểu thư, tôn quý không gì sánh được. Nhưng sự thật địa vị của nàng ở Diệp gia so với người hầu còn không bằng. Diệp Tư không khỏi nhớ tới lời nói của Hứa Phong: “Một nữ nhân không có thân phận địa vị tương xứng, lớn lên dù xinh đẹp, đối với người khác hay đối với mình đều quá mức nguy hiểm.”
Mà Diệp Tư đúng là thích lời này, bởi vì vẻ đẹp của nàng đã khiến không ít người đến làm phiền. Nhớ tới mỗi ngày phải đối diện với bao nhiêu nam nhân, đối phó với những nam nhân đó khiến cả thể xác và tinh thần mỏi mệt.
Mà quan trọng nhất là, Nhị thúc cùng Nhị thẩm của nàng mới là uy hiếp lớn nhất. Nhị thẩm của nàng hận không thể nhanh chóng đuổi nàng, luôn tìm mọi cách gây khó dễ với nàng. Lúc này lại cho nàng một cái nhiệm vụ, cũng chính bởi vì nhiệm vụ này khiến Diệp thúc bị trọng thương. Diệp Tư không chút nghi ngờ, nếu nhiệm vụ lần này không hoàn thành, Nhị thẩm sẽ hủy đi dung nhan của nàng.
Về phần Nhị thúc của nàng, lại càng là một người cầm thú, luôn luôn có chủ ý với thân thể của nàng, vạch ra mọi kế hoạch, hàng trăm thủ đoạn, khiến nàng mấy năm nay phải đối phó với những thủ đoạn này cũng mỏi mệt không thôi. Nếu không có Diệp thúc ở bên, đã sớm để cho hắn toại nguyện.
Thế nhưng mà, giờ phút này Diệp thúc vốn cưng chiều nàng đang nằm ở trên giường. Diệp Tư không còn đủ tin tưởng, sau này có thể đối mặt với bọn họ, nàng chỉ có thể tránh mặt đi.
Hứa Phong đi đến bên người trung niên nam tử, hít sâu một hơi đặt bàn tay lên tay hắn, Hứa Phong cũng không phải không có biện pháp, chẳng qua biện pháp này quá mạo hiểm mà thôi. Tử Lôi của hắn có thể cắn nuốt Huyền Lôi, Hứa Phong nghĩ chắc hẳn có thể cắn nuốt Hắc Lôi. Chẳng qua điều này quá mức mạo hiểm mà thôi, dù sao Hứa Phong cũng không chắc chắn Tử Lôi của hắn có thể cắn nuốt vạn lôi. Nếu đoán sai, hắn tất nhiên sẽ giống với trung niên nam tử này, độc tính bá đạo của Hắc Lôi đủ để thu thập hắn. Cho nên ngay từ đầu, Hứa Phong cũng không nguyện ý mạo hiểm như vậy.
Chẳng qua, khi nhìn thấy khuôn mặt mang theo nước mắt chấn động lòng người của Diệp Tư thì hắn thở dài một hơi chuẩn bị mạp hiểm như vậy. Hứa Phong nói câu kia “Làm tỷ của ta a!”, cũng không chỉ là nói cho có mà thôi.
Công lực của Hứa Phong có chút thẩm thấu tiến vào trong cơ thể trung niên nam tử, chẳng qua công lực của Hứa Phong vừa mới tiến vào cơ thế hắn, liền bị một cỗ lực lượng khổng lồ kháng cự, công lực của Hứa Phong so với cỗ lực lượng này, như là gặp được sư phụ, hoàn toàn bị ngăn cản ở bên ngoài.
Đương nhiên, đối với kết quả như vậy Hứa Phong sớm đã đoán ra, cũng không thèm để ý, dù sao hắn không phải muốn đem công lực truyền vào trong người trung niên nam tử.
Hứa Phong chỉ cần mở ra một đường vết rách, đem Hắc Lôi trong cơ thể của hắn kéo ra bên ngoài.
“Ngươi định làm cái gì?” Diệp Tư thấy hành động của Hứa Phong, trong lòng cả kinh, thật không ngờ Hứa Phong to gan đến vậy, dám dùng công lực đi tra xét, chẳng lẽ hắn không sợ bị Hắc Lôi cắn ngược vào cơ thể hắn sao?
Diệp Tư vừa mới chuẩn bị kéo Hứa Phong ra, lại thấy Hứa Phong quay đầu, quay về phía nàng lộ ra hàm răng trắng noãn: “ Nói Diệp Tư tỷ làm tỷ của ta, cũng không phải nói chơi mà thôi. Ta không muốn phải một lần nữa nhìn Diệp Tư tỷ phải rơi lệ, sau này ta sẽ làm hết khả năng có thể để bảo vệ tốt cho tỷ…”
Diệp Tư chấn động tại chỗ, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại, tức giận lườm Hứa Phong một cái nói: “Tiểu tử thúi, nói linh tinh gì đó!”
Diệp Tư không thể phủ nhận, một giây vừa rồi nàng có một tia xúc động, tuy rằng trước mặt nàng chỉ là một tên gia đinh nho nhỏ. Thế nhưng mà khi nói ra câu “ta sẽ làm hết khả năng có thể để bảo vệ tốt cho Diệp Tư tỷ”, nàng có thể cảm giác được sự chân thành của Hứa Phong. Diệp Tư thậm chí quên đi sự thật hắn là gia đinh, căn bản là hắn không giống gia đinh bình thường.
“Ha ha!” Hứa Phong cũng không nói gì nữa, mạnh mẽ thu lại công lực. Điều này làm cho trong lòng Diệp Tư kinh hãi, quả nhiên đúng như nàng nghĩ, Hắc Lôi theo bên trong cơ thể Diệp thúc chảy ra một đạo, dũng mãnh tiến vào bên trong cơ thể Hứa Phong.
“Hứa Phong! Mau buông tay ra!” Diệp Tư kinh hãi hô lên.
Hứa Phong cũng không có nghe lời Diệp Tư, sau khi Hắc Lôi tiến vào bên trong cơ thể hắn, hắn ngay lập tức tập trung tinh thần. Đạo Huyền kinh ngay lập tức thi triển đến mức cuối cùng, Tử Lôi giấu ở trán cũng bắt đầu hiện ra.
Hắc Lôi đánh vào trong cơ thể Hứa Phong, bên trên da thịt của Hứa Phong hiện lên một tầng đạo hắc tuyến, những đạo hắc tuyến này có hắc điện chớp động, lại để cho Diệp Tư càng thêm hoảng sợ. Không khỏi cảm thấy thiếu niên này cực kỳ ngu dốt, sao lại có thể dùng mạng của mình đánh đổi đây? Hơn nữa coi như hắn dùng mạng đổi, cũng muốn đổi trở lại a.
Ngay khi Diệp Tư âm thầm sốt ruột lại không có biện pháp nào, trước mặt xuất hiện một màn cổ quái, những đạo hắc tuyến che kín thân thể Hứa Phong, lại có thêm một vài đạo màu tím, sau khi đạo màu tím đó xuất hiện, liền đem từng đạo hắc tuyến bao lại, một lúc sau cả đạo hắc tuyến lẫn màu tím đều biến mất không thấy gì nữa.
Thấy một màn như vậy, trong nháy mắt Diệp Tư ngớ người ra tại chỗ.