Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hôm nay Lilith bỗng dưng im lặng, cho dù Rick nói gì, Lilith cũng chỉ hờn dỗi quay lưng về phía anh, dường như quyết tâm cắt đứt quan hệ cả đời.
Chẳng lẽ khoảng thời gian này mình chọc cô quá mức? Rick nghĩ thầm.
Giọng anh vô cùng dịu dàng: “Được rồi, cục cưng Lilith đừng giận nữa nhé?”
Lilith kiên quyết quay lưng, không hề dao động.
Rick thở dài, xoay người rời đi như thể bỏ cuộc.
Cuối cùng Lilith không nhịn được nữa, gọi anh lại, do dự mở miệng, “Rick? Sắp kết hôn à? Cùng công chúa nước bên?”
Rick vốn không có ý định rời đi, anh luôn để ý tới Lilith. Nghe vậy, anh không khỏi sửng sốt, toàn bộ cung điện đều được những người thân cận của anh canh giữ nghiêm mật, vậy ai là người truyền tin cho Lilith? Một tia sáng vụt qua mắt Rick, chắc chắn là đám người cá kia.
“Không có chuyện đó đâu, Lilith, em phải tin anh, đợi anh hai tháng nữa, em sẽ trở thành vợ của anh,” Rick ngồi xổm cạnh bể, nhìn thẳng vào mắt cô để cô nhìn thấy sự chân thành trong mắt anh, bàn tay dịu dàng vuốt ve má cô.
Lilith sửng sốt nhận ra vẻ thờ ờ lạnh lùng trước kia đã biến mất, trong đôi mắt ấy chỉ có một cô gái nhỏ bé là cô.
“Em thật sự có thể tin anh à?” Lilith hỏi nhỏ.
“Đương nhiên. Lilith, em chỉ cần ngoan ngoãn chờ anh thôi.” Rick nói.
Sau khi Rick đi, Lilith lần đầu tiên chủ động bước lên bờ. Vừa mới đi được một bước, cô không chịu nổi nỗi đau thống khổ kia, lập tức ngã xuống mặt đất.
Lilith cắn răng đứng lên, tập đi từng bước, tập chịu đựng cơn đau.
Cho dù là Rick hay Isa, cô đều không thể tin tưởng tuyệt đối, chỉ có tự mình tìm hiểu mới nhận được kết quả chuẩn xác nhất.
Nghĩ vậy, Lilith lập tức mặc một bộ váy xòe màu vàng nhạt. Trong cung điện của Lilith có rất nhiều quần áo con người, tất cả đều được Rick chuẩn bị từ trước. Bản thân Lilith không thích mặc đồ rườm rà, nhưng nếu Rick thích, cô sẵn sàng chịu đựng điều đó.
Lilith đi giày khiêu vũ, xông thẳng đến cánh cửa đang trông coi cô.
Khi hai vệ sĩ được trang bị đầy đủ vũ khí thấy Lilith đứng ở cửa, họ sửng sốt ngăn cô lại: “Xin lỗi cô chủ, cô không thể ra ngoài.”
“Rick bảo các anh trông giữ tôi à?”
Nghe thấy cô gọi thẳng tên của hoàng tử, vệ sĩ càng cẩn thận hơn: “Đúng vậy, hoàng tử đã dặn dò, cô không thể rời khỏi nơi này dù chỉ nửa bước.”
“Bây giờ anh ấy đang ở đâu?”
Vệ sĩ vốn không muốn trả lời nhưng lại không kìm lòng được nói ra đáp án: “Dạ ở trong Nhà Trắng.”
“Bé ngoan, để ta ra ngoài.”
Ánh mắt vệ sĩ trống rỗng, ngoan ngoãn cất vũ khí đi.
“Ngoan, không có chuyện gì xảy ra cả, anh không cần phải nhớ gì đâu.” Tiếng nói Lilith vang lên hệt như hải yêu.
Thật ra tiên cá mất đi móng vuốt sắc bén nhưng vẫn còn giọng hát mê hoặc lòng người. Lilith có thể rời đi dễ như trở bàn tay, cảm giác rung động chính là nguyên nhân khiến cô ở lại, cô chưa từng nghĩ đến việc mất đi tự do. Giờ đây, cô nguyện ý ở lại vì người này, nhưng quan trọng là anh có xứng không?
Lilith mím môi, bước nhanh về hướng được gọi là Nhà Trắng.
Rick đang hờ hững dỗ dành công chúa Louis, ngán ngẩm nhìn gương mặt xinh đẹp chạy qua chạy lại. Mấy tên người cá chết tiệt, dưới biển có gì tốt mà lại nói cho Lilith khiến cô đau lòng. Rick nói mấy lời ngọt ngào nhưng mắt không hề nhìn Louis, lơ đãng thấy bóng dáng của Lilith. Cả người Rick bỗng cứng đờ.
Lilith mặc bộ váy xòe lộng lẫy nhưng mặt lại vô cùng bình tĩnh.
Rick muốn giải thích nhưng lại không thể nói ra được bất cứ điều gì, chẳng lẽ nói rằng: Lilith đừng giận, không phải như em nghĩ đâu, đó chỉ là một phần trong kế hoạch của anh, anh muốn công chúa nước bên mang tiếng giết quốc vương. Làm vậy anh mới có thể thuận lợi kế vị và loại bỏ được những nguy cơ tiềm ẩn.
Xung quanh có rất nhiều tai mắt, anh không thể nói ra kế hoạch.
Cuối cùng, anh đành phải nở nụ cười như mọi ngày: “Tại sao em tới được đây?”
Ánh mắt Lilith vẫn rất bình tĩnh “3572 bước, Rick, em tự tới.”
Rick đương nhiên biết Lilith dùng chân sẽ đau thế nào. Tim anh như thắt chặt lại, từng cơn đau nhói lên nhưng vẫn phải cố chịu đựng, “Lilith, anh đưa em về nhé? Được không?”
Lilith không nói lời nào, trong lòng có chút hụt hẫng, không gật đầu cũng không từ chối.
“Rick,cô gái xinh đẹp này là ai vậy?” Louis bước ra ngoài, vô cùng ngạc nhiên trước dáng vẻ xinh đẹp tuyệt trần của người đối diện, sau đó chuyển sang cảnh giác.
Rick liếc nhìn Lilith nói: “Là một vũ công trong cung, không có gì đáng nói. Chúng ta về thôi..”
Louis vẫn chưa chịu buông tha cho Lilith, “Được hoàng tử coi trọng như vậy, chắc hẳn cô múa rất đẹp? Không biết tôi có may mắn được thưởng thức không nhỉ?”
Rick không giữ được nụ cười trên mặt nữa, giọng điệu hàm chứa đe dọa “Công chúa đã từng xem qua biết bao bài hát và điệu múa tuyệt vời rồi. Tôi sợ vũ nữ trong cung của tôi không thể thu hút được cô. Công chúa muốn về nghỉ sớm không?”
“Rick. Cần gì phải khách sáo như vậy? Dù sao một tuần nữa chúng ta cũng là người một nhà rồi, không phải à?” Công chúa cười nhạt, dựa vào người Rick.
Rick dường như không thể khống chế được cơn tức giận trong lòng, bắt đầu luống cuống nhìn về phía Lilith.
Vẻ mặt Lilith vô cùng bình tĩnh, nhìn thoáng qua cũng có thể thấy được tâm trạng cực kỳ khác thường của cô.
Lilith quỳ xuống hành lễ, nhếch miệng cười khẽ, giọng nói vang lên trong như tiếng suối, “Tôi rất vinh hạnh múa cho công chúa và hoàng tử xem.”
Rick chưa bao giờ ngờ tới Lilith có thể nhảy đẹp như vậy.
Mọi động tác nhấc chân, xoay người, nhảy lên đều không sai một nốt, xinh đẹp động lòng người.
Những người khác không biết, nhưng anh biết, Lilith đang nhảy múa trên đầu kim, nhảy múa trên đỉnh trái tim anh.